Độc Dược Mê Dục

Quyển 1 - Chương 44: Cùng bạn trai cũ ᛕích Ŧìиh ở trong xe trên đỉnh núi

“Thật xinh đẹp…” Tích Bộ có ánh mắt như đang nhìn một vật trân bảo tuyệt thế, vết chai ở tay không ngừng dao động trên người Hổ Phách, làn da trắng mịn tinh tế vô cùng, gây ra hứng thú vô cùng, nụ hoa mềm mại dường như đang chờ đợi được ngược đãi, hơi hơi tràn ra mật dịch, tản ra mùi thơm mê người.

Hình dạng hoàn mỹ của nhũ phong theo bàn tay bản thân vỗ về chơi đùa mà run run không thôi, đỉnh đầu nhũ phong hồng nộn xinh đẹp đứng thẳng, giống như hai quả anh đào chín nở rộ, làm cho người muốn hái.

Tích Bộ vùi đầu vào nhũ phong, trong lúc đó môi không ngừng vòng quanh mà liếʍ lên trên, thẳng đến khi môi ngậm cả đỉnh đầu nhũ phong, Hổ Phách bị giày vò liên miên không ngừng, thế công biến thành thở gấp không ngừng, kìm lòng không được mà run rẩy.

“Ưm….ưmm…” Tiếng kêu run run vừa mị hoặc vừa quyến rũ, làm cho Tích Bộ được cho là một người kiêu ngạo cơ hồ hoàn toàn bị tiếng rêи ɾỉ của cô dập nát, đáy lòng hiện lên vô số ý nghĩa muốn ngược đãi, muốn ăn sạch yêu tinh này vào bụng.

Anh gắt gao đặt cơ thể mềm mại của cô ở dưới thân, môi mỏng thô bạo trên đôi môi mềm mại của Hổ Phách trằn trọc không ngừng, mạnh bạo chiếm đoạt địa bàn trong miệng cô, cùng cô qua lại mà triền mien.

Hai người còn trẻ, thân thể xinh đẹp lại dính sát cùng một chỗ, người thì xinh xắn nhỏ nhắn dịu dàng nữ tính, người thì cường tráng bá đạo nam tính, giống như thế gian này tạo ra chỉ để dành cho nhau.

“Hưmmm… ân…” Hổ Phách cảm thấy bản thân sắp hòa tan bởi hơi thở nam tính của Tích Bộ, trong mắt sương mù lượn lờ, hai má ửng hồng, môi bị Tích Bộ vừa mυ'ŧ vừa cắn biến thành sưng đỏ, hồng diễm như muốn nhỏ nước, đã thanh thuần lại dâʍ đãиɠ, mâu thuẫn như vậy ở trên người cô lại là một sự kết hợp hoàn mỹ.

“Thoải mái sao?” Tích Bộ cười nhẹ hỏi mà môi vẫn hôn sâu không ngừng, “Có người giống anh đem đến cho em thoải mái như thế này rồi sao?” Như nhớ lại cái gì, Tích Bộ có động tác trở nên thô bạo hơn.

Hai tay cầm hai nhũ phong mà nhào nặn, làm cho nhũ phong vốn mẫn cảm càng thêm căng ra mà lớn hơn, hai đầu nhũ phong bị hắn trái một ngụm phải một ngụm mυ'ŧ vào lòe lòe tỏa sáng. Duy nhất qυầи иᏂỏ cũng không biết khi nào thì bị cởi ra vứt bỏ, Tích Bộ một chân đặt ở bên trong giữa hai chân, dùng đầu gối ma sát làm cho Hổ Phách phân tâm.

“Đau….” trong mắt Hổ Phách lòe ra nước mắt, do Tích Bộ ở đỉnh nhũ phong cắn một vòng dấu răng lưu lại nhợt nhạt, “Anh là chó sao? Tích Bộ… Ưmm… thật đáng ghét….buông…!” Hai cái chân nhỏ bé lại bắt đầu giãy dụa bắt đầu đứng lên. Từ tiểu huyệt giữa bắp đùi trắng nõn phấn nộn phun ra mật dịch theo chuyển động chân như ẩn như hiện, mùi ái dịch tản ra bên trong xe.

“Anh nói rồi, đêm nay em thuộc quyền sở hữu của anh – ý kiến cùng yêu cầu em, anh sẽ không quan tâm.” Tích Bộ kiên quyết trấn áp phản kháng của Hổ Phách, cởi bỏ dây trói ở hai tay, dời đi chú ý mà bắt được hai cái đùi Hổ Phách, thô bạo mà tách hai chân ra, một bàn tay nhanh chóng tách hai mảnh hoa môi ra, “Rõ ràng đã ướt đẫm, lại còn giả bộ bé ngoan cái gì. Nói cho anh biết, có người giống anh làm cho em thấy thoải mái sao?”.

Đột nhiên đưa ngón tay luồn vào hoa huy*t bên trong mà chơi đùa quấy phá, làm cho Hổ Phách thở gấp lợi hại hơn, chỉ cảm thấy một cỗ lại một cỗ luồng nhiệt từ bên trong hoa huy*t theo ngón tay trào ra, tuy không giống côn th*t to dài, nhưng là ngón tay linh hoạt làm cho Hổ Phách dục tiên dục tử.

“Đương nhiên là có…. Có rất nhiều….So với anh thì càng làm cho em thoải mái…Bọn họ…Á.!” Hổ Phách tức giận nói còn chưa xong, liền sợ hãi kêu lên, nguyên do là Tích Bộ đưa đầu chôn ở giữa hai chân Hổ Phách, đôi môi nóng bỏng hút mạnh hột chân trâu ở giữa khe hở hẹp, Hổ Phách muốn kẹp chặt hai chân, lại bị Tích Bộ nâng bắp đùi mượt mà ngăn cản, không thể lui cũng không thể kẹp chặt, chỉ có thể không ngừng vặn vẹo cái mông, suy nghĩ lúc này là vừa thẹn lại vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến kɧoáı ©ảʍ bên trong không ngừng trào ra.

Đầu lưỡi Tích Bộ tới tới lui lui cọ xát viên trân châu trong khe hở hẹp, mυ'ŧ vào nơi non mềm, mỗi lần tiến sâu lại càng làm cho Hổ Phách kêu như mèo nhỏ, cuối cùng đi vào nơi mẫn cảm, dùng đầu lưỡi nhanh nhẹn gẩy gẩy trêu đùa, khiến cho tiểu huyệt Hổ Phách tràn ra ái dịch càng nhanh, làm cho Tích Bộ ướt hết cả cằm.

Hổ Phách toàn thân không ngừng run run, hai chân băng thẳng tắp, ngay cả ngón chân nhịn không được mà cuộn lại đứng lên.

“Không cần…Ưm…Rất bẩn…Đừng…” Trong mắt nước mắt càng nhiều, âʍ ɦộ yếu ớt bị tra tấn như vậy, Hổ Phách khó nhịn vặn vẹo, đều bị Tích Bộ ghìm xuống.

“Bọn họ có đối với em giống anh như vậy không?...” Thấy Hổ Phách khóc kêu, mới đắc dĩ đứng lên, Tích Bộ rốt cuộc cũng buông tha cô.

“Không có… Ô… Bọn họ sẽ không giống anh cùng nhau khi dễ em…A….” Tích Bộ nhân lúc Hổ Phách không hề phòng bị mà đem nam căn thô trướng mạnh mẽ đâm vào tiểu huyệt vốn đã ướt đẫm của cô, cắm xuống đến tận sâu, toàn bộ căn nhập vào, đem hoa huy*t nho nhỏ trướng lên đến cực hạn.

Bên trong tiểu huyệt bị nhét đến tràn đầy, ngay cả nếp nhăn cũng bị san ra bằng phẳng, qυყ đầυ cực đại hung hăng đυ.ng vào hoa tâm, một chút cơ hội thở cũng không cho cô, đυ.ng chạm đến hoa tâm liền ở đó bắt đầu trừu sáp, lực đạo mạnh đến nỗi Hổ Phách không nói được một câu đầy đủ, đồng thời hai tay để trước ngực không ngừng xoa nắn nhũ phong ra đủ loại hình dạng.

côn th*t vừa thô vừa trướng không ngừng tiến vào tiểu huyệt Hổ Phách, cơ hồ muốn xuyên qua cô. Tại đây hình ảnh vô cùng quen thuộc, Tích Bộ rất nhanh tìm trong trí nhớ chỗ mẫn cảm của cô, đυ.ng vào làm cho mị thịt bó chặt côn th*t hơn, làm cho kɧoáı ©ảʍ càng kịch liệt trao dâng.

Nhắm vào vị trí kia, côn th*t lớn đυ.ng tới vài cái, Hổ Phách bị làm cho đến nói một câu cũng không nổi, toàn thân bị kéo căng như một sợi dây.

“Bọn họ có giống anh làm em thật thích như vậy không? A…Ân…? Thật sự là không được dạy dỗ mà.” Tích bộ đưa tay vỗ vào cặp mông trắng tuyết mềm mại, tuyết trắng trên da thịt lập tức nổi lên một tầng đỏ ửng, dương v*t tráng kiện đâm thủng bị bó buộc chặt chẽ làm cho anh phát điên, toàn lực chọc thủng tới hoa tâm, làm cho toàn bộ côn th*t của anh chôn sâu bên trong, đem qυყ đầυ đâm vào tử ©υиɠ, nghiền nát vài cái mà không chút lưu luyến nào rút ra, cứ như vậy mà không ngừng lặp lại ở bên trong tiểu huyệt cuồng sáp mãnh liệt.

Đùi vô lực mở ra, hoa huy*t hồng phấn thế nào bị cự long dương v*t ngược đãi đều bị thu vào trong mắt Tích Bộ, trong cơ thể nhiệt huyết không ngừng sôi trào, côn th*t ở dưới càng thêm bành trướng, đem Hổ Phách hét lên muốn đến cao trào, đột nhiên mạnh mẽ rút ra côn th*t để ở trước miệng hoa huy*t, tiểu huyệt co rút lại chảy ra dịch thể trắng nhỏ giọt trên đỉnh đầu côn th*t.

“Ân? Tại sao lại không trả lời? Bọn họ có làm em thích giống anh như vậy không?” Sauk hi bị cuồng bạo chà đạp, tiểu huyệt đã muốn sưng đỏ, miệng hoa huy*t bị đảo ra, dương cụ cương thô dài ngăn trở ở phía ngoài miệng tiểu huyệt, khó có thể tưởng tượng được hoa huy*t nhỏ hẹp vậy lại chứa nổi du͙© vọиɠ dương v*t to lớn như vậy.

Thiếu chút nữa là có thể đạt tới cao trào, bên trong hoa huy*t Hổ Phách ngưa ngứa đến khó chịu, gấp đến nỗi cô tự nâng lên cái mông, làm cho hoa huy*t dán sát với qυყ đầυ nóng bỏng của Tích Bộ, tiểu huyệt hé ra hợp lại như mời gọi thúc giục anh nhanh chóng tiến vào.

”Ô ô…. Không có không có không có….Chỉ có anh làm em thích nhất…Nhanh chút…Không cần khi dễ em….” Hổ phách mang theo khóc nức nở khẩn cầu, “Ưm…. Ân.…Để cho em đạt tới cao trào…..Đem em làm đến cao trào…Nhanh chút…..”

“…Hiện tại mới biết cầu xin anh sao…Vì sao lại để người khác chạm vào em…Vì sao không đến tìm anh…Tiểu huyệt này đã bị kẻ khác làm qua….” Mỗi một câu nói, côn ŧᏂịŧ thô to liền hung hăng xỏ xuyên đi vào, vừa hung ác rút ra, đυ.ng phải vài cái lại cảm thấy như bị nghiện, đem hai cái đùi Hổ Phách đặt ở trước ngực cô, khởi động thân thể theo chiều từ trên xuống hung hang xâm nhập, đâm thẳng đến tận trong sâu nhất của tử ©υиɠ, nam căn vừa nhập lại rút ra toàn bộ, mỗi lần rời đi hoa huy*t nhỏ hẹp luôn gắt gao ngậm lấy đại qυყ đầυ không muốn anh rút ra, vô tình rút ra lại rất nhanh sáp nhập.

”Đau...ân…anh làm sâu quá ….Đau quá…Nhanh xong đi….” Hổ Phách nức nở cầu xin tha thứ.

Nhìn khuôn mặt Hổ Phách vo thành một nắm, Tích Bộ vẫn là không đành lòng ép buộc quá ác, vừa hung hăng trừu sáp vài cái, liền tiến tới bên trong tử ©υиɠ bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙.