Độc Dược Mê Dục

Quyển 1 - Chương 24: Thêm một lần nữa đi

Hổ Phách cúi đầu để yên tay mình trong tay Long Mã dắt đi ra khỏi cổng trường, mấy lần muốn rút tay ra nhưng lại bị cậu nắm thật chặt không buông ra. Chỉ đành phải theo cậu ngồi lên xe buýt không biết đi tới chỗ nào.

Đang là giờ tan học nên trên xe bây giờ đều là học sinh, từng tốp từng tốp đứng với nhau tạo thành từng nhóm líu ríu nói cười, thỉnh thoảng có cô gái len lén nhìn về phía Long Mã, còn có một cô gái mặc đồng phục học sinh lấy điện thoại di động hướng về phía bên này chụp hình, làm cho Hổ Phách không khỏi nhíu mày. Long Mã nhìn về phía cô gái vừa chụp hình, cô gái giống như sợ hãi liền đem tay giấu sau lưng, lúng túng cười cười. Long Mã cũng cười lại, sau đó ngược lại càn rỡ hơn đưa tay ra phía sau lưng đem Hổ Phách kéo vào trong ngực, nghiêng đầu ghé sát vào bên tai Hổ Phách khẽ cười nói: “Lần này tiền bối không còn cách nào để bỏ rơi em được rồi.” Sau đó Hổ Phách nghe được nhiều tiếng tách tách chụp hình của điện thoại di động.

Tại quán rượi nổi tiếng nhất Tokyo. Hổ Phách đứng sau lưng Long Mã, nhìn cậu lấy chìa khoá từ tay phục vụ rồi bị cậu lôi kéo vào thang máy.

Trong thang máy không có ai ngoài hai người, Long Mã ôm chặt Hổ Phách như ôm một con búp bê lớn.

”Ngày xưa lúc em tham gia thi đấu tennis đoạt được giải, tiền vẫn để ở Caly không dùng đến, bây giờ thì có thể dùng rồi, em muốn mang lại cho tiền bối những gì tốt nhất"".Vừa nói vừa cúi xuống trao cho Hổ Phách một nụ hôn nóng bỏng, bàn tay không biết xấu hổ đặt lên bộ ngực cao vυ't, nhẹ nhàng vuốt ve, bắp đùi chen vào giữa hai chân Hổ Phách mà cọ sát.

”Ngày đó, bởi vì ghen tỵ, để cho tiền bối thấy được dáng vẻ xấu xí, nói ra những lời tổn thương tiền bối,tiền bối không yêu cũng có thể dạy dỗ tôi, chẳng qua là không nên đuổi tôi đi, nếu không tôi cũng không biết mình sẽ biến thành người có bộ dáng đáng sợ như thế nào,vì yêu sẽ làm tổn thương tiền bối.Tôi ầm thầm nghĩ đến việc đem tiền bối đặt trên gường mà trói lại,cởi hết quần áo ra lúc nào cũng chờ tôi tiến vào. Không cho ăn cái gì, duy nhất có thể ăn, chính là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tôi, mỗi ngày bắt tiền bối phải ăn no”

Hổ Phách ngẩng đầu lên,đón nhận những nụ hôn của Long Mã càng lúc càng đi xuống,Hổ Phách trở tay sờ tới gương mặt dễ thương của Long Mã, vuốt ve gò má. Xin lỗi cậu Long Mã, muốn đem ngươi kéo vào này ô trọc nê đàm, làm bồi bổ lại, ngươi có thể từ trên người tôi lấy đi ngươi tất cả muốn đồ, giá cao là nữa cũng không cách nào thoát đi

Hai người dây dưa đến lúc mở cửa phòng, túi xách đung đưa trên lưng vừa vào cửa liền quăng xuống đất. Long Mã đưa tay giữ mặt Hổ Phách,một nụ hôn nóng bỏng,đem đầu lưỡi mềm mại dò vào khoang miệng Hổ Phách,tìm cái lưỡi thơm tho mà nút lấy,bao nhiêu nước miếng cũng hút sạch sẽ,Hổ Phách bị hôn thở không nổi, thật vất vả tránh ra được. Bắt được tay Long Mã từ vạt áo muốn tiến lên trên

Cách áo sơ mi mỏng Long Mã trở tay nắm lấy tay Hổ Phách, hai người cái trán kề trán, yên lặng nhìn nhau,hơi thở dồn dập nóng bỏng trên mặt đối phương

”Tôi không muốn nói xin lỗi với tiền bối nữa, bất kể tiền bối yêu hay không yêu, tôi cũng sẽ lấy cách của tôi để yêu tiền bối,không cho rời khỏi tôi.

”Nhưng là..” Hổ Phách hơi ngẩng đầu lên, để cho chóp mũi hai người đυ.ng vào nhau, “Tôi là một phụ nữ dâʍ đãиɠ đấy? Vẫn yêu tôi sao?”

“... Không liên quan, một ngày nào đó tiền bối chỉ thuộc về một mình tôi.” Nói xong, hai mảnh môi lại dây dưa với nhau. Tiếng thở dốc phát ra từ hai cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, từng nụ hôn lẫn những cái vuốt ve làm chocả người Hổ Phách phiềm hồng. Long Mã nằm cự vật to lớn ma sát vào cánh hoa mở rộng dâng lên một trận tê dại, thân thể mềm mại liền co quắp lại phát ra những tiếng rêи ɾỉ

To lớn ma cô đầu khạc dính dịch, bị chủ nhân nắm nhắm ngay trân châu một loại toàn tâm toàn ý âm đế, một cái nhẹ nhàng gảy, một cái nặng nề đè ép, thỉnh thoảng còn dùng mang kiển ngón tay xoa bóp mấy cái, để cho Hổ Phách thoải mái nhanh hơn ngất đi

”Ghét... Long Mã vì sao... Đối với chuyện lại giỏi như vậy...” Mỗi một lần cũng sẽ làm ra mới hoa dạng để cho nàng dục tiên dục tử, chẳng lẽ nam nhân ở chuyện như vậy thượng đều là trời sanh.

”Tiền bối thích không?” Bái khai tuyết trắng hoạt nị bắp đùi, Long mã quỳ gối trong lúc, cúi đầu nhìn bị mình làm cho đáng thương khạc lộ thủy tiểu huyệt.

”Rất thích... Chết vì sung sướиɠ mất... Long Mã... Tuyệt quá...” Hổ Phách đưa ánh mắt mê ly nhìn Long Mã, đầu lưỡi đỏ tươi liếʍ liếʍ khóe miệng, tay Long Mã chọc thật mạnh vào âm đ*o, sau đó qυყ đầυ to lớn màu hồng cũng lập tức hung hăng đánh phá vào trong mị thịt, kɧoáı ©ảʍ như giật điện khiến Hổ Phách ngẩng đầu lên ưỡn lên chiếc cổ dài tinh tế, mũi chân duỗi thẳng băng, phát ra âm thanh rêи ɾỉ như tiếng thân nhẹ.

Long Mã đem đỉnh đầu to lớn của mình nhắm ngay tiểu huyệt đang tràn ra d*m thủy, lửa nóng gắng gượng dính chặt lấy nơi u cốc đang phun ra chất lỏng, cúi người cầm lấy một bên ngực của Hổ Phách, cậu há miệng cắn nhẹ nhũ hoa đang kiêu ngạo vương lên như kɧıêυ ҡɧí©ɧ cậu, cái mông tròn trịa căng đầy, qυყ đầυ tử hồng sáp gần lại cửa huyệt. Đâm vào một cái khiến toàn thân căng trướng, nơi chật hẹp sâu thẳm không ngừng trào dâng cảm giác khoái lạc qua từng tế nào trên cơ thể. côn th*t ở bên trong mị thịt mềm mại vừa dây dưa giày vò, vừa đẩy đưa liên tục khiến Hổ Phách chỉ cảm thấy cảm giác thoải mái thỏa mãn từ sâu trong tiểu huyệt tuôn ra ào ạt, tìиɧ ɖu͙© tràn ngập khắp toàn thân khiến cho cô nhịn không được rêи ɾỉ phóng đãng vài tiếng.

” Vì muốn để cho tiền bối được thoải mái... Ân...” Thắt lưng khỏe khoắn đẩy một cái, rốt cục đem côn th*t thô dài đánh phá vào bên trong hoa huy*t của Hổ Phách, kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm cho tiểu huyệt không ngừng co rút lại, cảm nhận được sự co bóp khoan khoái của tiểu huyệt mị nhục, Long Mã chậm rãi rút ra đâm vào: “Em đã đặc biệt xem đi xem lại rất nhiều phim khác nhau...”

”A...Ghét quá... Cư nhiên em lại đi nhìn thân thể của người phụ nữ khác... Tiền bối ghét em...A...” đang nhẹ nhàng rút ra đâm vào bỗng nhiên bây giờ lại có chút mạnh mẽ và nhiều hơn một chút, khiến cho thân mình Hổ Phách giống như thể dây cung bị kéo ra quá mức, căng đến chặt chẽ.

” Ghen tị sao...tiền bối...” côn th*t ở phía dưới không kiêng nể gì mà rút ra đâm vào liên tục ở trong tiểu huyệt, mỗi một lần rút ra đâm vào như vậy là một lần cậu đem toàn bộ của mình mà đánh phá vào, dâʍ ɖị©ɧ ở nơi chỗ giao hợp tóe lên biến thành dạng bọt: “Đừng ghen tị làm gì, bởi vì đối với nhưng cô gái đó, em đều không thể cứng nổi... Đành là phải tự an ủi chính mình, nhưng trong đầu đều là nghĩ đến khuôn mặt của tiền bối mà thôi.”

Hổ Phách bị làm cho thần hồn điên đảo, ngón tay mảnh khảnh dùng sức níu lấy ga giường, đôi chân ngọc trên không trung mà đong đưa, vặn vẹo thắt lưng, khiến cho Long Mã truyền lên kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, ham muốn của cơ thể lại không có cách nào để phát tiết toàn bộ ra bên ngoài.

Thấy tiền bối ở trong lòng bị mình làm đến chết đi sống lại mềm nhũn thành một bãi nước, đóa hoa nhỏ ở giữa hai chân bị đâm đến đỏ bừng, Long Mã biết Hổ Phách hiện tại đã hoàn toàn đắm chìm ở trong tìиɧ ɖu͙©, liền không kiềm chế nữa mà kéo một cái chân của cô đặt ở bên hông, một chân khác cũng tự động quấn lên, kẹp thật chặt lấy hông của mình, khiến cho hạ bộ hai người càng dán chặt hơn, để cho côn th*t đi vào sâu hơn, “Không cần phải chịu đựng đâu... Kẹp chặt vào... Muốn rêи ɾỉ thì cứ rêи ɾỉ... Muốn khóc cứ khóc... em sẽ khiến cho tiền bối thoải mái...”

Trong mê loạn Hổ Phách theo bản năng kẹp chặt lấy vòng eo của cậu, hai chân mở rộng phối hợp động tác rút ra đâm vào, mỗi lần vật to lớn rút ra liền bị mị thịt cuốn lấy không cho rời khỏi, vật to lớn vừa vào thì hoa huy*t lại nhiệt tình mở ra muốn nó vào sâu hơn nữa. Trong miệng không ngừng rêи ɾỉ, trên da thịt rỉ ra nhưng giột mồ hôi trong suốt, cuối cùng thiếu niên ngoan 肏 một cái từ bên trong liền lộ ra âm tinh*.

*âm tinh: xin lỗi, Editor không hiểu từ này.

”A a a... Tiền bối ra đây... Muốn chết rồi...” Níu thật chặt lấy ga trải giường.

Cảm giác được sự co quắp trong tiểu huyệt, Long Mã tạm ngừng rút ra, chỉ đem đại qυყ đầυ dịu dàng chạm đến chỗ sâu của hoa huy*t, từ từ dây dưa, để cho tiền bối đạt cao triều có được nhiều kɧoáı ©ảʍ hơn, “Tiểu huyệt của tiền bối co bóp thật chặt...”

Cao triều kết thúc cả người cũng xụi lơ, Hổ Phách phát hiện vật to lớn vẫn còn cắm thật sâu bên trong của mình, cũng không thấy dấu hiệu xuất tinh, vừa suy nghĩ, Long Mã lại bắt đầu tiến lên, lần này càng kịch liệt thô bạo hơn, một chút dịu dàng cũng không thấy, cậu cắm vào thật sâu rồi rút ra, cô cứ như là công cụ phát tiết, hoàn toàn không được đối xử diu dàng. Thân thể Hổ Phách bị cậu ngoan cả ngày, tay chân xụi lơ không còn hơi sức để có thể nói chuyện, hoa huy*t không kiềm chế được phun ra nhiều nước hơn, không biết bị làm như vậy 肏 bao lâu, đột nhiên cảm thấy côn th*t trong hoa huyệt hung hăng biến trướng lớn hơn rất nhiều, u cốc ở nơi sâu nhất bị vật to lớn đó làm cho chướng bụng, cảm giác tê dại không dứt, một cỗ nhiệt lưu kịch liệt bắn ra ngoài, thậm chí cô có thể tưởng tượng được hình ảnh cây thịt của thiếu niên bị d*m thủy của mình dính ướt, qυყ đầυ to lớn lộ ra một lỗ nh, một cỗ một tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng từ bên trong bắn ra, bắn đầylên trên người cô chứ không phải bắn vào trong hoa huy*t.

Tưởng tượng như vậy khiến cho cô còn có chút chưa thỏa mãn, thỏa mãn tự nhiên là chính là được tϊиɧ ɖϊ©h͙ của đàn ông bắn vào, vậy mà hoa huy*t bây giờ lại không hàm chứ cái gì, trống rỗng khiến cho toàn thân khó chịu. Cô nhịn không được vặn vẹo eo nhỏ, hai chân khép lại mở, chỉ còn một nửa côn th*t đã mềm của Long Mã vẫn còn ở trong tiểu huyệt.

“... Long Mã... Còn... Còn phải... Cho tiền bối nữa...” Thân thể dâʍ đãиɠ càng ngày càng khó có thể thoã mãn được rồi.

Vốn là chỉ biết cần xin cô tha thứ khi ở trên giường, vậy mà đột nhiên cô lại nói ra những lời cầu xin như thế, Long Mã yêu tiền bối như thế nào cho đủ đây? Nhìn hai trái đào nảy lên nảy xuống trên vòng eo, trên hai quả núi tuyết có một vùng màu anh đào nhạt, cậu nhịn không được liền cầm một bên xoa bóp. côn th*t ở trong hoa huy*t bùn lầy động đậy qua lại mấy cái, lại lần nữa trở nên uy phong lẫm liệt.

Cậu chợt rút ra, kéo hai chân Hổ Phách thành hình chữ M,giữa đóa hoa đang chảy ra dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nụ hoa hé ra khép lại, khát vọng đàn ông dâng lên nhiều hơn thương yêu. Không thêm một chút do dự nào, qυყ đầυ màu tím đậm to lớn liền đυ.ng tới miệng huyệt, sau đó bắt đầu đấu đá lung tung, cúi đầu cắn nụ hoa, hồng nhũ trên hai quả anh đào cao ngất lập tức lưu lại dấu răng. Theo này kịch liệt phải đảo lấy Hổ Phách lên tiếng thét chói tai, thật chặc ôm thiếu niên thắt lưng ở trên lưng hắn họa xuất từng đạo hồng vết, Long Mã không quan tâm chút nào vẫn ở trong tiểu huyệt chiến đấu hăng say, va chạm càng ngày càng mạnh Hổ Phách bị hắn đỉnh phải đi lên lui, ở cảm giác được nhiệt nóng d*m thủy tưới thượng mình qυყ đầυ sau, ở cô khóc cầu xin trong, Long Mã một lần nữa bên trong hoa huy*t phong thích ra, nồng nặc bạch tương đem tiền bối hoa huy*t bắn phải tràn đầy, còn từ giao hợp nơi làm bắn ra không ít. Đem vật to lớn rút ra,chất lỏng trắng đυ.c theo đó mà ra ngoài, cảnh sắc da^ʍ mĩ như thế này làm cho Long Mã miệng đắng lưỡi khô.

”Làm thêm một lần nữa đi, tiền bối!”