Độc Dược Mê Dục

Quyển 1 - Chương 5: Không thể chạy trốn việc bị bắn bên trong (h)

Không nên coi thường thể lực thiếu niên mỗi ngày đều được vận động đều đặn và với thời gian lớn, Hổ Phách thét chói tai, cả thân thể đều mềm nhuyễn, hai mắt thất thần, môi anh đào khẽ nhếch, d*m thủy theo đùi chảy đầy đất. Long Mã nghiêng đầu, cắn môi dưới của cô, đầu lưỡi dò xét đi vào, thâm tình nhìn cô chăm chú, ôn nhu hôn môi, cùng với hạ thân từng phát từng phát đánh mạnh vào hoa huỵêt đến cao trào.

” Thật sự... A... Không cần... Long Mã... “Nếu nói lần trước Hổ Phách còn có thể có khí lực để phản kháng thì lần này cô hoàn toàn bị thiếu niên làm cho suy nhuyễ, đến một cử động cũng không thể cử động nổi, thân mình nhanh chóng trượt xuống, được thiếu niên ôm chặt trong cánh tay rắn chắc, cả người tựa vào l*иg ngực của Long Mã.

” Tiền bối đứng không nổi sao? Vậy chúng ta đổi chỗ đi, trên thảm? Hay là trên sofa?”

Ngừng lại động luật rút ra đâm vào, côn th*t vĩ đại lẳng lặng ngừng ở trong tiểu huyệt, tiểu huyệt mẫn cảm của Hổ Phách có thể cảm nhận được động tác đang nhẹ nhàng nhẹ nhàng đập đều đặn, sau đó chậm rãi rút ra khỏi thân thể của cô, rõ ràng lad đã chịu quá nhiều kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ, thịt non vẫn là lưu luyến không rời, dường như vẫn đang muốn hấp thụ côn thỉ thêm nữa, côn th*t thô to hoàn toàn rời khỏi tiểu huyệt, qυყ đầυ nóng bỏng để trước hồng âm.

” Không cần... Không nên ở chỗ này! “ Hổ Phách dùng lý trí cuối cùng để cự tuyệt, nếu mẹ về nhà nhìn thấy cảnh này thì hỏng bét, bản thân cô sẽ không biết làm sao để giải thích, tùy tiện mang một người con trai về nhà, rồi lại ở trên sofa mà phát sinh lpoaji tình cảnh này, thật sự là đói khát mới có thể vừa vào cửa là làm liền nha.

”Tôi cũng là vì muốn tốt cho tiền bối.” Long Mã chôn mặt ở trên ngực Hổ Phách, ở trên da thịt tuyết trắng nõn hôn đến hiện ra một mảnh hồng, “Một chút như vậy thì làm sao có thể thỏa mãn được tôi. Tôi cũng biết là tiền bối quá mệt nên mới bải tiền bối ằnm xuống, nhưunxg cái còn lại chỉ cần giao cho tôi là được.” Bàn tay Long Mã vuốt ve tấm lưng trần của Hổ Phách, trượt xuống bờ mông cong, vuốt ve đến hai chân Hổ Phách bủn rủn, một bàn tay khác theo khe đùi xâm nhập, gảy nhẹ hai lần, sau đó hai ngón tay từ phía sau cắm vào tiểu huyệt.

” Ít nhất không cần ở trong! Long Mã... “Ánh mắt ướŧ áŧ khẩn cầu nhìn Long Mã, thật sự cô không dám tưởng tượng đến nếu mẹ phát hiện ra mình làm loại sự tình này ở nhà thì sẽ có hậu quả ra sao, bất luận là ở cửa huyệt dùng ngón tay càn quấy ra sao, vẫn là ở khu tam giác không ngừng ma sát nóng cháy cực đại, đều cho thấy Hổ Phách đang trong tình trạng vô pháp cự tuyệt: “Đến phòng tôi... Ít nhất hãy vào trong phòng...”

” Vậy được rồi, bất quá tiền bối đâu muốn dẫn đường cho tôi.” Long Mã có chút buồn rầu, tuy rằng tiền bối bé bỏng phi thường đáng yêu, nhưng là thời điểm này, chiều cao giũa hai người có chút chênh lệch khá lớn, côn ŧᏂịŧ của cậu chỉ có thể ma sát ở bụng cô, không đủ, suy nghĩ đầu tiên là phải lập tức tiến vào trong thân thể của tiền bối. Vì thế cậu nâng mông Hổ Phách lên cao, “Đứng ở trên chân tôi.” Hổ Phách nghe lới, đứng ở trên chân cậu, chỉ nghe thấy thiếu niên có chút buồn rầu nói: “Vẫn không đủ, chỉ có thể phiền tiền bối vất vả một phen, kiễng chân lên rồi.” Không rõ thiếu niên tính toán cái gì nhưng Hổ Phách vẫn ngoan ngoãn nghe lời kiễng chân, bàn tay phiosa sau lại nâng cô cao thêm môjt đoạn, có vật nóng cháy mượt mà nào đó dựng ở tại cửa huyệt, không đợi cô giãy dụa, bàn tay phía sau nhẹ nhàng buông ra, cô liền rơi xuống, côn th*t lửa nóng thô to lập tức cắm vào cơ thể.

” A.... Quá sâu rồi....“Giống như bị đâm xuyên qua, toàn bộ thân thể bị đại nhục bổng cắm đến không ngừng rêи ɾỉ, cô đành phải nỗ lực kiễng chân, ngón chân dựa vào một điểm nhất định để chống đỡ sức nặng của bản thân.

” Như vậy tiền bối có phải hay không chỉ cần tiền bối cùng tôi kiếm một gian nào đó, bất quá phải chú ý không được để của tôi trượt ra khỏi người tiền bối, bằng không...tôi sợ sẽ không thể kiên nhẫn cho tới khi đến phòng của tiền bối, mà ngay tại đây sẽ hung hăng đem xâm nhập đến khóc than.” Giống như là một loại uy hϊếp, côn th*t trong thân thể hung hăng hướng hoa tâm đâm vào một cái, căn bản là suýt chút nữa Hổ Phách đã khiến côn ŧᏂịŧ trượt ra ngoài, nhớ tới bên cạnh phòng ngủ của cô còn có một phòng khác, khóc không ra nước mắt, rõ ràng bình thường là một học đệ lạnh nhạt cao ngạo, tại sao làm loại sự tình này lại ác liệt như vậy chứ?

” Ở đây.... Trên lầu “

” Chúng ta lên đây rồi, tiền bối phải chú ý nếu không sẽ té ngã đấy.” Long Mã tà mị nở nụ cười, muốn tại phòng cô mỗi ngày đều lưu lại ấn ký của cậu, khiến cho cô mỗi một chỗ đều muốn bị côn th*t của cậu rút ra cắm vào, tự mình ở trong phòng, có phải hay không tiền bối tự nghĩ tới con thịt của cậu để an ủi,? Sẽ không, về sau mỗi ngày cậu sẽ đều khiến tiểu huyệt dâʍ đãиɠ của tiền bối được thỏa mãn, khiến bên trong hoa huyệt cô luôn chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cậu, thậm chí mang thai con của cậu, hoàn toàn sẽ không có có cơ hội tự an ủi bản thân.

Thể trọng Hổ Phách đối với Long Mã mà nói hoàn toàn không là vấn đề, kỳ thực cậu có thể ôm tiền bối đi lên, nhưng là Thể trọng của Hổ Phách đối với Long Mã mà nói hoàn toàn không là vấn đề, kỳ thực là cậu có thể ôm tiền bối đi lên, nhưng là nghĩ đến vừa rồi tiền bối bị ính mình làm cho chân tay suy nhuyễn, phía dưới vẫn còn chát chứa dung dịch của cậu thì lại đột nhiên muốn phân rõ giới hạn với mình, thật là khiến cho người ta nhịn không được muốn khi dễ cô thật nặng.

Hổ Phách chưa bao giờ biết rằng hoá ra từ cửa lớn đến phòng ngủ của mình lại có khoảng cách xa đến thế. Mấy bậc thang hoàn toàn không thể chống đỡ được sức nặng cơ thể của cô, hoa huy*t bị côn th*t đùa giỡn lại bắt đầu trở nên nóng nhuyễn, liên tục co rút lại khiến thiếu niên nhịn không được gầm rên, sau đó đổi lại được vài cái rút ra cắm vào liên hoàn, d*m thủy dính lấy hạ bộ hai người kéo dài một đường. Vì muốn có thể nhanh đi lên hơn một chút, Hổ Phách đành phải ôm chặt lấy cổ thiếu niên, đôi chân hoàn toàn cách ly khỏi mặt đất, hạ thân hoàn toàn được chống đỡ ở trên côn th*t, vì thế mỗi bước đi của thiếu niên là một lần côn th*t lập tức đi vào một cái đến nơi sau nhất, tê dại khiến Hổ Phách rêи ɾỉ phóng đãng không thôi.

Đúng là phạm quy, tiền bối sao có thể kêu lên thật dâʍ đãиɠ bên tai mình như thế, thật muốn ngay tại cầu thang này mà đem cô làm đến, nhưng khả năng này thì sau khi chấm dứt tiền bối sẽ vô cùng voi cùng tức giận đi, chính là cậu không chỉ muốn một đêm khoái hoạt này mà là muốn tiền bối hoàn toàn trở thành của mình, vậy nên cậu không thể làm cho cô tức giận được, như thế là không khoa học. Vì thế Long Mã gắt gao đem mông của Hô Phách đè ép lại, nhanh chóng tiêu tiêu sái sái đi lên cầu thang.

Trong thân thể không ngừng ma sát côn th*t khiến cho Hổ Phách cảm thấy kɧoáı ©ảʍ đang trào dâng, cô cố gắng ưỡn lên thân thể lại vừa vặn đem điểm hồng trước ngực đưa đến bên miệng thiếu niên, bị du͙© vọиɠ vô pháp thống khoái phát tiết thiếu niên dùng sức cắn, cô ưỡn cao ngực ửng hồng khuôn mặt, kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến tiểu huyệt của cô sít chặt lại, qυყ đầυ không nặng không nhẹ đảo qua hoa tâm trên thịt mềm, muốn đánh phá tàn ác đi vào, cô khó nhịn vặn vẹo mông, bị thiếu niên hung hăng vỗ một cái.

”Tiền bối là muốn tôi ở thượng chị ngay tại đây sao?” Đã nhẫn nại đến cực hạn, Long Mã cắn răng, “Rõ ràng là chính chị nói không cần ở phòng khách muốn vào phòng ngủ, mới đi vài bước liền nhịn không được sao?”

”A... Thật thoải mái... Muốn... Long Mã...” Hổ Phách vẫn còn bị du͙© vọиɠ chiếm lĩnh, cô vùi đầu ở trên cổ của thiếu niên, đầu lưỡi phấn nộn liếʍ vành tai thiếu niên, mông khó nhịn vặn vẹo, khiến cho tiểu huyệt càng ma sát côn th*t kịch liệt hơn, “Rất nghĩ muốn... Đâm ta... A...”

Long Mã bị du͙© vọиɠ đốt đỏ mắt, đem Hổ Phách áp ở trên tường, nâng một chân của cô lên, thắt lưng tinh tráng động một cái, đem toàn bộ cực đại du͙© vọиɠ rút ra, lại lập tức mạnh mẽ đánh phá đi vào, “Đều là lỗi của tiền bối!” Hiện tại Long Mã đã hoàn toàn hiểu rằng tiền bối nhà mình thật ác liệt, ngay như hiện tại là chính cô nhịn không được, nhưng chẳng phải là vừa kết thúc này sao, cậu đánh vào mông Hổ Phách phát ra những tiếng bốp bốp.

”A... Đau... Không cần đánh...” Cô đang dang rộng chân để lộ ra tiểu huyệt da^ʍ có chút ủy khuất oán giận.

Hung hăng đâm vào vài cái dâʍ đãиɠ tiền bối, tạm thời phát tiết để đè nén một chút du͙© vọиɠ, cậu rút ra côn th*t một cách không lưu tình, sau đó bế tiền bối với thân thể trần trụi lên, gắng gượng đi nhanh tới phòng ngủ mặc kệ hạ thân đang ngẩng cao đầu rung rinh theo từng nhị chân.

Vừa mở cửa Hổ Phách đã bị ném ở trên thảm sàn, hai chân bị tách mở ra tối đa, d*m thủy trong tiểu huyệt đói khát co rút lại, Long Mã gắng gượng côn th*t đè ép đi lên, hai tay sờ loạn trên hai đại vυ', Đại Khai Đại Hợp đâm vào tiểu huyệt, lại dày dùng sức cực lớn, khiến cho cái miệng nhỏ nhắn không ngừng rên rủ ra những âm thanh phóng đãng, hưởng thụ được vô hạn kɧoáı ©ảʍ.

Hổ Phách bị làm đến thất thần, ánh mắt tan rã, nước miếng theo khóe môi chảy ra, lại bị đầu lưỡi ấm nóng liếʍ hết, côn ŧᏂịŧ thô to cứng rắn làm tiểu huyệt run lên, tiểu huyệt đã run rẩy đến cao trào vài lần, mũi chân cũng nhịn không được căng thẳng, hoa tâm ở sâu trong khe hẹp đã sớm bị đâm rút đến trương ra, côn th*t không chút nào rảnh rỗi rút ra cắm vào, đại lượng d*m thủy ở trong hoa huy*t vô cùng nhiều, côn th*t vừa rời ra ngoài, khả năng còn chưa ra tới cửa huyệt đã lại bị sáp nhập trở về.

Không biết đã bị Long Mã phạm bao nhiêu lâu, từ trên sàn nhà làm đến trên giường, làm đến bụng nhỏ trướng phình vì bị Long Mã bắn vào trong nhiều lần, bắn xong cũng không rút ra mà cứ sáp ở bên trong cho đến côn th*t lại một lần nữa cứng rắn trở lại, bắt đầu một lần mới những động tác rút ra cắm vào.

”Chịu không nổi... Tha cho tôi đi... A... Thật thoải mái...” Cô đã không biết bản thân đang nói cái gì, thân thể vì chịu không nổi kɧoáı ©ảʍ vĩ đại nên theo bản năng cô cầu xin tha thứ, dù vậy nhưng lại đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ không thể tự thoát ra được.”Tôi muốn hỏng rồi... Long Mã... Không cần...”

”Tiền bối, chị là của tôi. Nói đi, chị là của tôi... Ân...” Tiểu huệt nóng ấm co rút đến ép chặt khiến Long Mã sắp muốn điên rồi, “Nói chị là của tôi, tôi sẽ để cho chị nghỉ ngơi, bằng không chúng ta sẽ làm đến sáng, để khi mẹ chị trở về thì nói với bà ấy tôi là bạn trai của chị... A... bên trong tiền bối thật thoải mái... Rất chặt rất nóng...”

”tôi là của cậu... Tha cho tôi đi...” Hổ Phách hoàn toàn phục tùng, thầm nghĩ phải nhanh chóng thoát khỏi cảnh này trong êm thấm thì hơn.

”Là của ai?” Long Mã vừa nói vừa mạnh mẽ xâm nhập, qυყ đầυ đi vào đựng tϊиɧ ɖϊ©h͙ lẫn d*m thủy tử ©υиɠ.

”A... Không cần... Lớn quá... Là của cậu...”

”Tôi là ai?”

“... Việt Tiền... Việt Tiền Long Mã... là Việt Tiền Long Mã... Không cần...a..”

”Tôi rất vui, tiền bối.” Rốt cục cũng được nghe câu nói mà mình muốn nghe, Việt Tiền Long Mã cũng nhịn không được, càng lúc càng nhanh rút ra đâm vào, côn th*t càng thêm trướng đại, “Hiện tại cầu ta, cầu ta bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ cho ngươi...”

“... Không... Không được... Không thể lại bắn... A... Bên trong đã có thật nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙... Chứa không nổi đã... Không thể bắn...”

”Không thể bắn sao?” Thô to côn th*t không lưu tình chút nào đâm vào tiểu huyệt ướt sũng, cửa huyệt đều bị đâm đến lật chuyển, “Tôi đây đành phải đâm tiền bối thật nặng tay hơn nữa, tuy rằng sẽ có điểm vất vả, nhưng là vô luận bao lâu tôi đều hi vọng tiền bối sẽ rêи ɾỉ dưới thân tôi... Thẳng đến khi tiền bối cầu tôi bắn...”

”Không cần... cậu bắn đi... Cầu xin cậu... Long Mã... Chỉ cần không bắn vào bên trong... thì cậu muốn bắn ở nơi nào cũng được...”

”Vậy bắn ở trên ngực tiền bối thì có thể chứ?” Thiếu niên thở hổn hển hỏi.

”A... Có thể... Đừng động nữa...” qυყ đầυ thô to ma sát tại tử ©υиɠ càng non mềm, Hổ Phách vô lực thối lui, lại bị thiếu niên hung hăng ngăn chận kéo trở về.

”Tôi có thể bắn ở trên mặt tiền bối chứ? Miệng cũng có thể chứ?”

”Có thể... Đều có thể... Cầu xin cậu rồi... Mau bắn đi... Tôi thật muốn chết...”

”Là sao? Nhưng là hôm nay tôi đã thầm nghĩ sẽ bắn ở bên trong tiểu huyệt tiền bối, đem rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tôi vào tiểu huyệt, lần sau lại bắn ở chỗ này cũng thực rất tốt. Chuẩn bị tốt nhé tiền bối... A...” côn th*t liên tục đập mạnh đi vào tử ©υиɠ, qυყ đầυ bị niêm dịch bao vây mà nhảy lên vài cái, lỗ nhỏ càng mở lớn, đại lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn xuất ra.

”A... Lớn quá đi... Không cần bắn... lớn quá... Tha cho tôi... Đừng bắn nữa...”

Long Mã hoàn toàn bỏ qua lời cầu xin của Hổ Phách, gắt gao đè lại mông của cô, côn th*t thật sâu đi vào, cỗ lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ không ngừng bắn vào hoa huyệt đã bão trướng của Hổ Phách, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng cháy có thể cho thấy Hổ Phách lại đến cao trào, d*m thủy cũng theo trào ra, khiến cho hoa huy*t đã căng lại càng tăng.

Rốt cục sau khi bắn xong, Long Mã dùng côn th*t ngăn chặn trước cửa huyệt, sau đó đem hạ thân đang dựng thẳng chậm rãi rút ra, côn th*t đa mềm yếu. Không sợ thẳng lên lần nữa, dâʍ ŧᏂủy̠ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ vẫn là mãnh liệt mạn xuất ra, Hổ Phách từ từ nhắm hai mắt, chỉ có thể phát ra tiếng rêи ɾỉ mỏng manh. Long Mã ấn tay ở trên bụng nhỏ đang căng trướng của Hổ Phách.

”Xem đi, hiện tại trên thân thể tiền bối đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tôi, chị là của tôi, tiền bối.” Nói xong bàn tay dùng một chút sức ấn xuống, chất lỏng trắng sữa tư trong tiểu huyệt phun ra, tràn ra bắp đùi Hổ Phách, nhìn lại đã thấy cô ngủ say.