Edit: Sakura Trang
Lúc này trang phục sản phu đã bị kéo hết xuống ngực, từ ngực trở lên không mặc gì, l*иg ngực phập phồng kịch liệt, mang theo đầu v* đứng thẳng lúc lên lúc xuống, toàn thân Dương Lịch Thanh nhuộm một tầng mồ hôi mỏng, nổi bật đầu v* như anh đào màu đỏ dính sương sớm óng ánh mê người.
Trước tiên cho vợ một cái hôn sâu thật dài, sau đó cúi đầu xuống chuyển qua một quả anh đào khác vừa rồi không được an ủi. Đầu lưỡi vươn ra nhấm nháp như đang ngậm kẹo. Ừm, có chút mặn, còn giống như có chứa một chút mùi sữa rất nhỏ, đoán chừng rất nhanh sẽ ra sữa.
Nghĩ đến không bao lâu nữa sẽ được thấy một đứa bé dùng cái miệng nhỏ nhắn mυ'ŧ lấy đầu v* này, quai hàm nhỏ phồng lên dùng sức mυ'ŧ lấy sữa tươi. Cánh tay mạnh mẽ của Dương Lịch Thanh dịu dàng bao bọc trẻ sơ sinh, nhẹ lắc lư trái phải. Cảm giác mềm mại lại cực nóng tràn ngập l*иg ngực Lý Vi, sau đó chảy khắp toàn thân.
Dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của đầu lưỡi đầu v* càng thêm đỏ tươi đứng thẳng. Miệng ngậm lấy quả anh đào trước mắt, bao trùm toàn bộ quầng vυ' mυ'ŧ nhẹ, hàm răng cắn nhẹ, đầu lưỡi không ngừng liếʍ quanh đầu v*. Tay niết lấy một viên đầu v* khác, lúc nhẹ lúc nặng vuốt ve vỗ về chơi đùa.
“Ừ… Ừ, a, a… A! …”
Lý Vi dùng hàm răng và ngón tay đồng thời khiến hai đầu v* đứng thẳng, tiếng rêи ɾỉ vốn đứt quãng của Dương Lịch Thanh trong nháy mắt lên cao quãng tám.
“A, ô… Đau… Đừng, đừng cắn mạnh như vậy.”
Lý Vi không để ý tới dựng phu xin tha, vẫn đang dùng sức mυ'ŧ lấy đầu v* của cậu, tay không ngừng xoa nắn, như muốn giúp cậu nặn sữa tích ở bên trong ra vậy.
Rốt cuộc vào lúc Dương Lịch Thanh cảm thấy bộ ngực sắp bị bóp nát, một dòng nước ấm nóng rót vào trong miệng Lý Vi. Lý Vi kinh ngạc ngẩng đầu lên, dưới sự vuốt ve ‘không nương tay chút nào’ của mình, đầu v* nở to gấp đôi so với trước của Dương Lịch Thanh rịn ra giọt sương màu vàng nhạt, ngón tay bên kia cũng có cảm giác thấm ướt. Lý Vi chép miệng chậc lưỡi, quá ít, không có mùi vị. Lập tức dí mũi vào sát đầu v*, ừm, có mùi sữa thoang thoảng.
“Lão bà! Ra sữa rồi.” Ngồi thẳng dậy, khuôn mặt Lý Vi phần khích.
Một loạt động tác vừa rồi Dương Lịch Thanh đã rõ ràng xảy ra chuyện gì, cặρ √υ' trướng đến có chút khó chịu trong những ngày này giống như thông suốt không ít. Xấu hổ và giận dữ ẩn ẩn mang theo mừng rỡ, Dương Lịch Thanh không nói một lời nhìn chằm chằm vào Lý Vi.
“Đừng như vậy chứ lão bà, không cần lo lắng bảo bảo vừa ra đời không có ăn rồi.”
Biết rõ da mặt vợ mỏng, Lý Vi mỉm cười, đưa tay dùng ngón cái dịu dàng cọ cọ gương mặt Dương Lịch Thanh. Dương Lịch Thanh bỏ tay Lý Vi đang vuốt mặt mình ra, đặt lên trên ngực mình.
“Căng, hút giúp em.”
Được cổ vũ miệng Lý Vi cười sắp toét ra rồi, lập tức vùi đầu xuống tiếp tục công việc của đứa bé sơ sinh lớn xác. Hai tay Dương Lịch Thanh ôm lấy đầu Lý Vi, nhắm mắt lại cảm thụ cảm giác kỳ diệu này. Toàn bộ ngực giống như được thông suốt, sữa theo Lý Vi hút chậm rãi chảy về phía đầu v*. Tác động lên dây thần kinh mang theo một chút tê dại, giống như thông một cánh cửa vậy.
Lý Vi hết bận bên trái lại bận phải, có loại sức mạnh thề muốn hút khô hết sữa. Phía trên đầy kí©ɧ ŧɧí©ɧ, dưới thân Dương Lịch Thanh bắt đầu cảm giác trống không. Phân thân từ lúc Lý Vi mở rộng huyệt nhỏ liền bắt đầu ngẩng lên. Trải qua một loạt kí©ɧ ŧɧí©ɧ trên ngực đã sớm trở lên cứng rắn, huyệt nhỏ càng là nước chảy tràn lan. Tiết ra một lượng dịch trơn lớn thấm ướt toàn bộ vách huyệt, đi qua cửa huyệt chậm rãi chảy ra, rơi xuống thấm ướt ga giường bên dưới. Dương Lịch Thanh mở to mắt, trong sóng mắt tràn đầy du͙© vọиɠ khó nén.
“Được rồi… Đã đủ rồi.”
Cảm giác sữa bị hút đủ rồi, Dương Lịch Thanh mất thật nhiều sức mới đẩy được đứa bé lớn xác này ra khỏi ngực mình, trên mặt đỏ ửng đầy ngượng ngùng.
“Phía dưới… Cũng muốn…”
Nhếch miệng, Lý Vi trước tiên dùng miệng ép vào trên môi vợ hôn hít một hồi, sau đó cẩn thận để Dương Lịch Thanh nghiêng cơ thể, mình nằm xuống ở phía sau cậu, nâng một chân cậu lên, một tay thò xuống phía dưới vỗ về chơi đùa miệng huyệt, cả bàn tay đều bị dịch trơn của Dương Lịch Thanh thấm ướt.
“Nhanh… Nhanh lên.” Dương Lịch Thanh khó chịu vặn vẹo vòng eo cồng kềnh.
“Anh biết em không kịp đợi mà.” Lý Vi đưa tay quay mặt Dương Lịch Thanh lại, lần nữa cùng cậu hôn sâu. Đồng thời để phân thân đã cứng rắn từ lâu ngăn trước huyệt nhỏ, bao qυყ đầυ to lớn cọ sát hai cái lên miệng huyệt ẩm ướt, phốc một tiếng chui vào.