Đây hẳn là cái chết bi thảm nhất trong 21 năm cuộc đời của Tần Nông, và cô nghĩ rằng không ai có thể hiểu được tình cảnh của cô lúc này.
Rõ ràng là cô ấy đã vào phòng ông chủ. Làm sao người đang nằm trên giường lại có thể trở thành anh rể của cô ấy, Lục Cẩn Niên? Còn cô vừa bú cây côn ŧᏂịŧ to bự của anh rể mà không nhìn rõ người, vừa dùng lòng bàn tay vừa liếʍ láp cho anh rể! Lúc này khóe miệng cô vẫn còn dính đầy nhớt nhớt từ qυყ đầυ chảy ra. Dưới ánh đèn, người anh rể cũng ướt nhẹp nước bọt vì sự sàm sỡ của cô.
"Đi xuống!" Anh rể trầm giọng một cách lạnh lùng, trong lòng anh đang nổi cơn thịnh nộ, vừa từ chối cô mấy lần nhưng cô không thèm để ý, thậm chí còn hùng hổ trèo lên giường và coi anh như không khí.
Nghe mệnh lệnh, Tần Nông vội vàng hất cây côn ŧᏂịŧ trong tay ra, coi như không phải que thịt mà là quả bom hẹn giờ, ném chậm hơn sẽ bị nổ tung thành từng mảnh. Khi vừa mới cởϊ qυầи áo, cô ném áo ngủ lên bàn đầu giường bên kia, chỉ cần leo lên vài bước là có thể lấy được, tuy nhiên trong cơn hoảng loạn, cô cứng đờ cả người. Thấy chân cô vấp phải ga giường, người cô đập mạnh vào người anh rể.
Kinh khủng nhất là cả hai đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, còn dươиɠ ѵậŧ đang sưng to khủng khϊếp của anh thì lúc nào cũng cứng ngắc dưới tác động của thuốc. Hơn thế nữa, trong khi cặρ √υ' cực khủng của cô đυ.ng vào ngực anh thì cây côn ŧᏂịŧ của anh rể vừa tình cờ mắc vào giữa hai chân cô.
Ahhh!
Hai người đồng thời thở hổn hển, Tần Nông kinh hãi: "Xin lỗi! Xin lỗi!"
Trong lúc xin lỗi, Tần Nông muốn vội vàng đứng dậy khỏi người hắn, nhưng đùi của hai người từ lâu đã bị chất dịch nhớt làm ướt đẫm, chất dịch trong cơ thể lúc này đã biến thành chất bôi trơn tự nhiên, Tần Nông mới quỳ lên thì bị trượt chân và ngồi xuống một lần nữa. Nhất thời, thân dưới của hai người dính chặt lấy nhau không chút cản trở.
A, hoa huyệt ướŧ áŧ của cô bị cây côn ŧᏂịŧ cứng ngắc đâm vào làm eo của Tần Nông trở nên mềm nhũn, ngay cả tiếng kêu cũng biến thành tiếng rêи ɾỉ khe khẽ.
Lục Cẩn Niên lạnh lùng nhìn em vợ nằm trên người mình, sắc mặt tối sầm lại. Bản thân hắn cũng bị đánh thuốc, lần này cô em dâu còn đang tiếp xúc trực tiếp với tiểu Cẩn Niên của hắn. Lý Cẩn Niên nghiến răng nghiến lợi lại mà nói "Em đứng lên đi!"
Sau lời nhắc nhở của anh, Tần Nông lúc này mới tỉnh táo lại một chút, anh vội vàng kéo chăn bông mỏng sang một bên lau vào giữa hai chân của hai người. Chiếc chăn bông hơi thô ráp đυ.ng chạm với bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© mẫn cảm, cảm giác ma sát kèm với động tác của Tần Nông cũng không nhẹ nhàng cho lắm cho nên sau vài hiệp, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của Lục Cẩn Niên càng lúc càng dựng thẳng và càng cứng rắn như thiết. Thời điểm Tần Nông vừa kéo tấm bạt ra, liền bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ không ngừng, côn ŧᏂịŧ rốt cục không chịu nổi.
Mặt Tần Nông vừa ở phía trên đũng quần của hắn, côn ŧᏂịŧ bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính tanh tưởi phun lên mặt và cổ của cô, nhiệt độ nóng bỏng trực tiếp làm Tần Nông ngẩn người. Cô không dám động đậy, để mặc cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ của người đàn ông từ từ bắn ra trên mặt mình, sau đó chảy đến đầu nhũ hoa của cô.
"Chúa ơi, thả một quả sấm sét để đập chết cô ấy! Cô ấy không muốn sống nữa! "Lời dịch giả: "Thực ra hôm nay mình không định ra thêm đâu nhưng thấy tình yêu của mọi người nên mình quyết định ra thêm chương mới để cho bà con cô bác tứ phương có thể gặp nhấm được chút thịt vụn này á." :>>