Diệp Vĩnh Khang lái xe, khi vừa tới trạm thu phí Nam Giang, anh đột nhiên nhìn thấy một chiếc Hummer dài đuổi theo mình ở phía sau.
"Chiếc xe đó dường như đang muốn tông chúng ta!"
Ngay cả Hạ Huyền Trúc cũng thấy có điều gì đó không ổn, cô ôm chầm lấy Diệp Tiểu Trân vào lòng mình theo bản năng.
Sau khi Diệp Vĩnh Khang nhìn thấy biển số xe của Hummer qua kính chiếu hậu, anh quay đầu lại cười với Diệp Tiểu Trân: "Tiểu Trân, con từng nhìn thấy một con gấu đen lớn chưa?"
Diệp Tiểu Trân lắc đầu: "Chưa ạ, con mới chỉ thấy trên tivi”.
Diệp Vĩnh Khang cười nói: "Đợi một lát nữa con sẽ được thấy con gấu đen đấy”.
Kít...
Vừa dứt lời, chiếc Hummer đã đuổi kịp và phanh gấp dừng lại bên cạnh.
Cửa xe bị mở ra cái ầm, ngay sau đó một người đàn ông cường tráng, cơ bắp cuồn cuộn, mặc áo ba lỗ bó sát người nhảy xuống xe.
Hạ Huyền Trúc và Diệp Tiểu Trân đang ngồi trong xe sát cửa sổ, nhìn thấy người đàn ông này đã bị dọa sợ chết khϊếp.
Người này quả thật là một con quái vật, thân hình phải bằng ba người bình thường cộng lại, cánh tay anh ta còn to hơn đùi của Hạ Huyền Trúc, thoạt nhìn rất giống một con gấu đen lớn trong rừng già.
Phù phù!
Ngay khi Hạ Huyền Trúc đang thầm lo lắng thì người đàn ông đột nhiên quỳ thụp xuống trước mặt Diệp Vĩnh Khang, rồi không ngừng đập đầu xuống đất.
"Mẹ kiếp, anh đang làm cái quái gì vậy?"
Diệp Vĩnh Khang cảm thấy hơi bất ngờ không kịp đề phòng.
Triệu Đại Lực dập đầu hơn chục cái, sau đó ngẩng đầu nhìn Diệp Vĩnh Khang hét lớn: "Đệ tử bái kiến sư phụ!"
Diệp Vĩnh Khang: ???
"Tôi trở thành sư phụ của anh khi nào?"
Triệu Đại Lực nhanh chóng giải thích: "Chuyện là như thế này, tôi đã xem video trên võ đài lần trước của anh, quả thật quá đỉnh, gϊếŧ chết tên Khỉ Gầy chỉ bằng một chiêu”.
"Tôi thật sự rất ngưỡng mộ anh nên tôi quyết định nhận anh làm sư phụ của tôi, sư phụ, xin nhận của đệ tử một lạy!"
Diệp Vĩnh Khang: "Chết tiệt...”
"Anh mau đứng lên cho tôi, ngậm cái mỏ quạ của anh lại, nhận cái gì mà nhận, tôi còn muốn sống khỏe mạnh!"
Mỗi lần gặp gã đàn ông thô bạo Triệu Đại Lực này, Diệp Vĩnh Khang đều cảm thấy vô cùng đau đầu, suy nghĩ của tên này không giống với người bình thường.
"Sư phụ, nếu sư phụ không chấp nhận đồ đệ thì đồ đệ sẽ quỳ ở đây không đứng dậy!"
Ánh mắt Triệu Đại Lực kiên định, giống như sắp phải lên pháp trường.