Ôn Nhu cầm điện thoại và bấm vào màn hình, vì bận thi cuối kỳ nên cô cùng Cố Quyền dường như đã bắt đầu một mối quan hệ trực tuyến
[Ăn cướp chú]
Cố [cướp? Chú không có tiền cũng không có sắc, xin lỗi vì đã khiến em trắng tay rồi]
[? Chú có biết cướp là cái gì không, làm sao có khả thể tay trắng ra về được?]
Cố [Em vừa giàu có vừa hấp dẫn, em còn sợ điều gì]
Ôn Nhu thích thú [Ký túc xá hơi lạnh! ]
Cố [Chú sẽ đón em à? Em cứ khăng khăng phải sống trong ký túc xá, đừng để bị cảm lạnh nhé, điều hòa em vẫn chưa được sửa chữa à?]
[Không, đi đường rất phí thời gian, đến thư viện tìm chỗ ở sẽ tiện hơn, chao ôi, ký túc xá không được]
Cố [Ký túc xá không được, nhưng người trong ký túc xá thì có thể]
[Tại sao chú lại lém lỉnh như vậy?]
Cố [Hết cách rồi, một mình trong căn phòng trống vô cùng cô đơn]
Ôn Nhu vừa chat vừa cười [Hả? Không tự giải quyết được à?]
Cố [Chú đợi cô gái nhỏ xuất hiện…]
Ôn Nhu [nhỏ như thế nào? Sau 2k à?]
Cố [Chắc thế? Chú chưa gặp ai sinh sau 2k]
[Chú có biết tự vả đôm đốp không? Em vừa làm tròn lên cũng 2k]
Cố [Vậy để chú thử xem? Chú không biết liệu 2k có ổn không, nhưng chú nhất định sẽ làm được]
[khịt mũi!] Ôn Nhu khóa màn hình trò chuyện
Chiếc xe Maybach màu đen đỗ ở bãi đậu xe của khách sạn, người đàn ông xem tin nhắn rồi đi tới trước cửa căn phòng mà cô gái nhỏ nói
Cửa vừa mở, cô bé thò đầu ra cười với anh với khuôn mặt ửng hồng
Cố Quyền chen qua cửa ôm cô gái nhỏ
"A... Cố tổng..."
Cố Quyền nhướng mày, mυ'ŧ lấy đôi môi hồng nhuận của cô môi lưỡi hòa quyện, chiếc lưỡi thô lỗ thô bạo tiến vào khoang miệng của cô gái nhỏ.
"Anh Cố...đừng làm thế..." Cô gái đỏ mặt nhìn người đàn ông với đôi mắt ngấn nước
"Hả? Không muốn thì sao?" Cố Quyền ném Ôn Nhu lên giường, anh kéo cà vạt cười nhìn cô
"Chúng ta đã đồng ý... chỉ một lần thôi..." Cô gái trên giường mở váy ngủ ra, Cố Quyền cởϊ áσ ngoài ra
"Ừm... chú cho em thêm tiền" Cố Quyền dùng bàn tay to xoa nắn bộ ngực trắng nõn mềm mại của cô, anh dùng đầu lưỡi liếʍ láp dâʍ ŧᏂủy̠ nhiệt tình xoa nắn bộ ngực căng tròn thẳng tắp
Ôn Nhu rêи ɾỉ: "Em... á... anh Cố, ngày mai em phải đi học"
Người đàn ông nằm trên ngực cô mυ'ŧ mạnh nhũ hoa hồng hồng, tựa như muốn hút cạn sữa, Ôn Nhu nắm lấy tóc người đàn ông
"Cố... á..." Ngón tay người đàn ông xoa nắn cánh môi mềm mại, đầu ngón tay xuyên vào tiểu huyệt, tiểu huyệt mềm mại căng chặt vặn lấy ngón tay anh
"Cô bé, em bao nhiêu tuổi rồi hả?"
"Mười...mười sáu tuổi... Cố tổng..."
“Mười sáu tuổi ngực phát triển tốt như vậy cơ à?” Cố Quyền ghé vào tai Ôn Nhu thì thầm, anh cắn vành tai trắng nõn mềm mại, dùng đầu lưỡi liếʍ liếʍ vành tai.
"Á... Cố tổng... em không muốn nữa... thả em ra"
"Không muốn à? Vậy thì không được..." Cố Quyền xé quần lộ ra cây côn ŧᏂịŧ săn chắc của mình
Que thịt màu xanh tím đứng thẳng, trên thân nổi đầy gân xanh và phình to, cái đầu khấc to bằng quả trứng gớm ghiếc, mắt ngựa phun ra chất nhờn trong suốt, hai viên bi sưng tấy
Cố Quyền xoa nắn hai côn ŧᏂịŧ cọ sát vào khe thịt non nớt rồi đâm vào, đầu khấc bị thịt mềm trong nhụy hoa vặn chặt, Cố Quyền mím môi, anh giữ lấy cặp mông trắng nõn mềm mại của cô gái nhỏ mà nện thật sâu.
"Á!" Ôn Nhu không ngờ tới hành động của anh, toàn thân cô run rẩy, tử ©υиɠ phun ra dâʍ ɖị©ɧ.
Hoa huyệt hồng hào và mềm mại đang ăn que thịt căng cứng, bên ngoài vẫn còn một phần que, hoa huyệt nhỏ mềm bị kéo căng đến mức tối đa
"Anh Cố! Chậm lại thôi..." Ôn Nhu vuốt ve Cố Quyền bụng, ngăn cản anh tiến lên