Sau Này Gặp Được Anh

Chương 48: Không thể dừng lại

Cây gậy thịt dày cộp ra vào đẩy đưa miếng thịt hồng hào mềm mại ra ngoài, miệng lỗ căng ra khít rịt, khớp nối giữa hai người còn sùi bọt mép.

"Mẹ kiếp! Ôn Nhu dám chia tay tôi? Tôi thao chết em" Cố Quyền như nhớ tới lời chia tay của cô gái nhỏ, anh liền đâm Ôn Nhu mạnh hơn, sau khi rút cây côn ŧᏂịŧ ra ra chỉ còn lại đầu khấc lại đẩy thật mạnh vào, trực tiếp đâm vào tử ©υиɠ khiến Ôn Nhu đảo mắt toàn thân co quắp, không có sức lực ngăn cản

"Mẹ kiếp! Cô gái nhỏ! Chú đái vào trong con được không?" Cố Quyền uống quá nhiều rượu không thể xuất tinh, đành phải đi tiểu trước.

“Ư đừng mà á!” Ôn Nhu chợt nhận ra điên cuồng lắc đầu

Cố Quyền ôm cô vào toilet

“Á ư đừng mà!” Ôn nhu điên cuồng giãy giụa, Cố Quyền đâm vào bờ mông trắng nõn nà, hung hăng vỗ mông cô, nửa thân dưới điên cuồng đẩy mạnh vào, Ôn Nhu toàn thân run rẩy

Cố Quyền đè cái mông nhỏ đầy dấu tay xuống vỗ mạnh một cái, tay phải anh không ngừng vỗ vào mông, hoa huyệt co rút từng hồi.

"Mẹ kiếp! ȶᏂασ chết em!"

Nướ© ŧıểυ nóng bỏng bắn vào tử ©υиɠ Ôn Nhu, cô trợn mắt run rẩy ngất đi

Cố Quyền rút cây côn ŧᏂịŧ ra, nướ© ŧıểυ màu vàng và tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng không ngừng chảy ra từ hoa huyệt hồng nhuận, chảy xuống bồn cầu...

Cố Quyền lấy chiếc áo sơ mi trong miệng cô gái nhỏ ra, tùy ý ném sang một bên, tắm rửa sạch sẽ giúp cô, sau đó đưa cô vào phòng ngủ

Ôn Nhu cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ, cô bối rối mở mắt ra, hai tay bị trói giữ trên đầu, người phía dưới hình như cũng cảm nhận được.

"Em tỉnh rồi à? TᏂασ đến ngất mà em vẫn chảy nước hả con đĩ nhỏ" Cố Quyền từng nhát đâm lút cán

"Chú..." giọng nói của Ôn Nhu khàn khàn

"Cố Quyền... đồ khốn! Khốn... a!" Ôn Nhu tức đến không nói nên lời

"Thằng khốn? Cố Quyền? Em gọi tôi là gì?"

"Chú... Chú... đừng... đừng mà" Ôn Nhu vừa khóc vừa van xin

“Tôi nói rồi, em dám chia tay tôi nện cho em chết.” Cố Quyền đưa ra nghi vấn chia tay, anh ôm eo cô gái nhỏ dùng sức đâm xuống, sau đó đẩy mạnh vài cái.

"Ư đừng mà á... Tôi sai rồi! Là anh không đăng lên Vòng bạn bè! Cũng không cho tôi một danh phận chính thức!"

"Danh phận? Tôi dẫn em về gặp bố mẹ đấy cô gái ạ! Mỗi khi ở bên em tôi chỉ nghĩ cách nện em! Làm sao tôi còn thời gian để đăng lên Vòng bạn bè? Danh phận à? Được lắm, tôi sẽ cho em danh phận! Ôn Nhu, nện đến khi nào em có chửa, tôi mới cho em xuống giường?" Tinh hoàn anh vỗ vào hoa huyệt khẽ kêu lên

"Con xin lỗi...chú...con...á! Con xin lỗi!"

"Con đĩ! Làm sao còn khít như vậy? Chú nện đến khi nào hoa huyệt con giãn ra mới để con xuống! Tiểu hoa huyệt của con đang điên cuồng bóp lấy chú..."

"Á! Đừng! Đừng nói nữa!" Ôn Nhu hét lên trong nước mắt

"Con đĩ! Chia tay này? Ngừng ȶᏂασ này?"

"Không chia tay nữa! Là...á! Tôi! Tôi giận dỗi anh!" Ôn Nhu điên cuồng lắc đầu

“Muộn rồi, vô dụng thôi!” Cố Quyền nâng eo cô gái nhỏ, dùng sức đâm vào da thịt mềm mại, liên tục nhiều lần.