Sau Này Gặp Được Anh

Chương 26: (H): CHÚ LÀM CHẾT EM ĐƯỢC KHÔNG?

Convert: Vespertine

Edit: Sam

- ----

Cô bé đưa lưng về phía anh, miệng huyệt mở ra, màu trắng của tϊиɧ ɖϊ©h͙ hòa cùng chất lỏng thuộc về riêng cô cứ thế nhỏ giọt trên giường, mông nhỏ thiếu nữ trắng nõn, cúc hoa phía dưới màu hồng nhạt khiến Cố Quyền nắm côn th*t cứng rắn, anh thổi mạnh khe thịt cô.

"Cô bé, chú làm em sướиɠ không?"

"Chú... Anh đừng cọ..." Ôn Nhu cảm thấy bất an, mở miệng đáp một tiếng.

"Cô bé khó chịu sao? Chú lại làm em sướиɠ thêm lần nữa vậy." Qυყ đầυ chen vào vườn đào, cánh hoa béo mập đối lập màu sắc của cự vật làm thân dưới Cố Quyền càng cứng rắn hơn.

"Không phải! Sướиɠ! Sướиɠ! A!" Khi anh thoáng chốc đâm vào hoa huy*t thì Ôn Nhu đã nằm liệt xuống giường.

"Sướиɠ ư, lại cho em sướиɠ thêm lần nữa." Cố Quyền mặc kệ, anh ôm eo cô bé.

Ôn Nhu đỏ mắt cắn gối đầu, nếu không nhờ Cố Quyền ôm cô, chắc có lẽ cô đã bị rơi ra ngoài, đôi chân trắng quỳ trên giường nhưng vẫn run lên.

gậy th*t xanh tím nhấp từng cái đi vào, thậm chí cô còn cảm nhận được gân xanh trên nó, cơ thể cô ngứa ngáy, không khống chế được cái run rẩy trên người mình.

Cố Quyền nhìn côn th*t của anh ra vào hoa huy*t, nhỏ như vậy, làm sao có thể ăn được đây...

Cố Quyền thay đổi tư thế, anh quỳ một chân rồi nâng mông cô bé, tăng tốc độ cắm rút.

"Chú! Chú! Chậm... Chậm một chút..."

Anh như đang cưỡi trên người thiếu nữ, cự vật thô to đâm vào tiểu huyệt, Cố Quyền vỗ mông cô nhóc, hai cánh mông tuyết trắng tức khắc nổi vệt đỏ.

"Có phải là bé dâʍ đãиɠ không?"

"Huhu... Là..." Tiếng Ôn Nhu nức nở.

"Có phải là bé dâʍ đãиɠ của chú không, tiểu huyệt chặt như vậy à? Không sao, sau này chú có nhiều thời gian làm nó giãn ra." Cố Quyền vỗ mông cô, tiểu huyệt bỗng co rút lại.

"Đừng... Đừng làm nó giãn." Cô còn tranh luận với anh, xem ra vẫn còn sức đây, Cố Quyền không kiềm chế bản thân nữa, anh mạnh mẽ va chạm hoa huy*t của cô bé, vùng rừng rậm bên dưới của người đàn ông khiến cô có chút ngứa.

"Muốn chạy?" Cố Quyền kéo cô trở về, cắm mạnh hơn.

"Ưm ưm, không phải... Em không..." Mái tóc xoăn của thiếu nữ lộn xộn, Cố Quyền cắn cổ cô, bả vai, xương bướm... Mỗi một giây phút không ngừng làm cô.

"Cục cưng! Làm chết em được không? Chú làm nát em được không?" Mắt Cố Quyền đỏ lên, anh điên cuồng đâm, trong đầu anh lúc này chỉ có suy nghĩ muốn làm cô.

"Chú! Em không muốn! Chú! Em tới rồi! Cố Quyền! Tới rồi! Buông em ra! A!" Đột nhiên Cố Quyền rời khỏi người cô, hẳn là bị cô ép ra ngoài. Tiểu huyệt phun chất lỏng trong suốt, cả người Ôn Nhu ê ẩm trên giường, vểnh mông nhỏ để nước chảy từ miệng huyệt xuống giường.

Cố Quyền không nói chuyện mà cắm vào, thịt mềm bên trong co rút, vừa cao trào chưa kịp khôi phục đã phải nghênh đón trận công kích mới.

"Miệng nói không muốn mà vẫn hút chặt vậy sao! Em muốn cắn đứt tôi à! Cắn đứt chú, ai còn có thể làm được em!" Cố Quyền vỗ mông cô bé từng cái, bắt đầu hung hăng đùa bỡn cô.

Miệng huyệt Ôn Nhu bị căng ra, thịt non bị anh kéo theo, phần đùi trong đều in hằn vết đỏ hồng.

"Chú... Anh muốn làm chết em... Em cũng muốn chết... Muốn hỏng người rồi." Ôn Nhu khóc lóc kêu.

"Chú làm chết em được chứ? Đâm xuyên tiểu huyệt của em... hoa huy*t xinh đẹp như vậy ngậm chú được không?" Kí©ɧ ŧɧí©ɧ bằng lời nói làm Ôn Nhu đạt cao trào một lần nữa.

Cố Quyền xuống giường, anh kéo Ôn Nhu đến bên mình, cô lập tức cảnh giác được nguy hiểm, cô trở mình xuống giường, chưa đi được hai bước đã bị người đàn ông bắt lấy cánh tay.

"Không muốn ở trên giường? Được..." Cố Quyền cười thành tiếng, Ôn Nhu muốn chạy nhưng lại bị người đàn ông ấn lên tường.

"Chú..." Giấy dán tường ma sát da thịt, Ôn Nhu nhìn Cố Quyền, thầm nuốt nước bọt.

Anh ôm mông nhỏ, côn th*t đặt trước miệt huyệt, chậm rãi cắm vào, Ôn Nhu không động đậy, chỉ có thể nhận vật thô to của người đàn ông.

"Chú! Trở về! Trở về!" Ôn Nhu ôm cổ anh nức nở.

"Không phải không thích làm trên giường, làm một lần ở đây đã." Cố Quyền không cho cô động lung tung, anh đâm vào bên trong cơ thể cô.

"Chú... Muốn... Sâu quá... Muốn bị đâm thủng." Ôn Nhu gãi tóc người đàn ông, nghẹn ngào khóc.

"Sao có thể, tiểu huyệt cô bé còn hút chặt đây này." Cố Quyền xoa mông cô, ngón tay anh sờ đến cúc hoa nhỏ xinh.

"Ưʍ..." Chân Ôn Nhu căng chặt, hoa huy*t non mềm kẹp cự vật của người đàn ông, Ôn Nhu cắn bả vai Cố Quyền, cả người run nhẹ.

"M* kiếp!" Cố Quyền bị cô kẹp, eo anh tê rần, cũng không muốn trêu chọc cô nữa, vừa nâng mông cô bé vừa thọc vào rút ra, huyệt đào cắn chặt vật nóng bỏng, Ôn Nhu mất sức nằm trong l*иg ngực anh.

"Chú... Em không thể... Em muốn chết!" Ôn Nhu khóc lóc thét to.

"Chú làm chết em, đều bắn hết cho em." Cố Quyền bế Ôn Nhu lên, cô chỉ đành bất lực nằm trong lòng người đàn ông.

Ôn Nhu nằm trên giường, cơ thể cô mềm nhũn, trên làn da trắng nõn trải đầy dấu hôn, cô yếu ớt rêи ɾỉ. Cố Quyền mặt đối mặt ôm lấy cô bé, tiếp tục nhấp từng cái vào tiểu huyệt cô nhóc.

"Cục cưng, làm em cao trào bao nhiêu lần rồi?" Cố Quyền in lên bả vai cô một dấu hôn.

"Không... Không biết." Ôn Nhu không dám trả lời, sợ mình trả lời sai.

"Vậy chú bắn bao nhiêu lần?" Cố Quyền thỏa mãn thở dài một hơi.

Thiếu nữ cắn ngón tay, oan uất buộc phải mở chân ra, một chân đặt trên người anh, phía dưới đón nhận kɧoáı ©ảʍ từ anh.

Làn da trắng của cô nhóc đều là dấu hôn, đôi mắt ngập nước, hốc mắt ửng đỏ, đôi môi xinh đẹp bị anh hôn đến mức sưng lên, ngón tay xin xắn bị cô ngậm trong miệng, cảnh tượng kiều diễm khiến hầu kết Cố Quyền trượt lên xuống.

"Em không... muốn. Chú..." Môi lưỡi giao hòa, Ôn Nhu cũng không còn sức đẩy anh ra.

Đến khi Ôn Nhu thở không nổi, trong miệng cô lại bị hai ngón tay anh nhét vào.

"Em không muốn." Đầu lưỡi cô đẩy ngón tay anh, ngón tay kia lại vòng quanh đầu lưỡi cô, cực kỳ ái muội.

"Cục cưng, liếʍ đi." Cố Quyền đâm vào trong cô nhóc rất sâu, cơ thể nhỏ bé mềm như nước, ngay cả ngón chân cũng rụt lại theo.

"Chú... Em mệt... Em muốn đi ngủ." Ôn Nhu ôm lấy cổ Cố Quyền, mệt mỏi làm nũng.

"Chú bắn thêm một lần được không?" Cố Quyền không chờ cô hồi sức, côn th*t tiến vào sâu trong tiểu huyệt, qυყ đầυ nghiền nát miệng tử ©υиɠ, nơi hai người giao hợp phát ra âm thanh dâʍ đãиɠ.

"Cục cưng, chú làm em sướиɠ sao?"

Cố Quyền ngậm anh đào nhỏ trong miệng, vô cùng yêu thích chỗ đó.

"Ưʍ... Thích." Người Ôn Nhu lung lay.

"Làm em liên tục được không?"

"Được..." Giọng Ôn Nhu khàn khàn nhưng có vẻ tình thú.

"Huyệt nhỏ chỉ cho chú thao... Chú bắn đầy em được không?" Cố Quyền đặt cô bé lên người anh, phần eo cô được nâng lên, cơ bắp anh căng ra, bắt đầu chạy nước rút đâm vào miệng tử ©υиɠ.

"A a a!" Ôn Nhu đạt tới đỉnh cao, trước mắt cô tối sầm, ù tai, cái gì cũng không biết.

Cố Quyền ung dung rút côn th*t, màu trắng của tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra trong nháy mắt, bụng nhỏ Ôn Nhu phồng lên, Cố Quyền nhẹ đè một cái, cánh hoa mập mạp chảy càng nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙. Anh rút khăn giấy, hai ngón tay với vào trong tiểu huyệt, đào chất lỏng trong suốt. Cố Quyền nhìn thoáng qua căn phòng, ôm cô bé đi vào phòng tắm, sau đó đặt cô nằm nghiêng người ngủ bù cùng anh.

- ----