Convert: Vespertine
Edit: Sam
- ----
Môi Cố Quyền gặm cắn môi cô gái, từ từ chuyển qua cằm, nơi nào trên người cô cũng mềm nhũn, Cố Quyền vùi đầu ở cổ cô liếʍ láp... Tay anh cũng không an phận, hết vuốt ve đùi cô bé rồi lại lấn sang phần đùi trong của cô.
"Chú." Ôn Nhu kẹp chặt chân, bắt lấy bàn tay sờ loạn của Cố Quyền, anh không ngẩng đầu mà ôm cô bằng một tay vào ngực, tay kia tiếp tục hành động.
"Nhu Nhu, sao lại thơm như vậy? Mềm như vậy?" Người đàn ông ngậm lấy vành tai Ôn Nhu, thấp giọng nỉ non, nhẹ phả hơi thở vào tai cô.
"Chú..."Ôn Nhu mất hết sức lực, xấu hổ chôn mặt trong lòng anh.
"Ướt?" Người đàn ông nhận thấy đầu ngón tay ướŧ áŧ, cọ xát qua lại cách lớp qυầи ɭóŧ... Vệt nước chậm rãi thấm ướt, biến một nửa qυầи ɭóŧ nhỏ thành lớp vải trong suốt.
"Chú... Đừng mà... Đừng làm ở đây." Hốc mắt cô gái ửng đỏ, túm chặt quần áo người đàn ông.
Vì vậy cô gái nhỏ được anh bế vào phòng ngủ, thậm chí Ôn Nhu còn đắm chìm trong kiểu bế công chúa, cô không phải là người nặng 90 cân đâu đấy. (khoảng 45 kg).
"Chú, làm cách nào mà anh bế thành thục vậy?"* Câu nói này đã đánh tan không khí ái muội giữa hai người.
(*) Khúc này mình đọc không hiểu convert và raw lắm, mọi người thông cảm giúp mình nhé!
Ở chương 1 có miêu tả nữ chính khoảng 130 cân (khoảng 65kg), nên ở đây mọi người có thể hiểu là Ôn Nhu thắc mắc vì sao mình khá mà anh vẫn bế thành thục.
Người đàn ông đứng bên cạnh giường nhìn cô gái, cười cởi bỏ đồng hồ và áo khoác.
"Cục cưng, chú luyện qua rồi." Cố Quyền buồn cười vì câu hỏi ngớ ngẩn này.
"Lợi hại quá!" Ánh mắt nóng bỏng của cô gái khiến đáy lòng anh đang khô nóng bỗng dưng bốc cháy.
"Cô bé, để chú nhìn xem nước chảy ở đâu."
Cô gái ngã xuống, người đàn ông mạnh mẽ đẩy hai chân cô ra, qυầи ɭóŧ nhỏ màu trắng đã ướt đẫm được anh nhẹ nhàng vuốt ve.
"Chú..." Chân cô gái đạp loạn xạ, bị người đàn ông đè lại.
"Cục cưng, nghe lời, chú nhìn xem chỗ nào chảy nước."
Người đàn ông cởϊ qυầи lót cô gái nhỏ, Ôn Nhu cảm giác phía dưới vừa ẩm ướt vừa kỳ quái...
Nơi riêng tư trắng nõn mềm mại, giữa hai cánh hoa là khe thịt ướŧ áŧ, dưới ánh nhìn say mê của người đàn ông, chỗ ấy rụt rè chảy ra một ít chất lỏng trong suốt.
Cố Quyền cúi người, mũi anh kề sát thưởng thức, hơi thở ấm áp phả vào chốn đào nguyên mẫn cảm, muốn chết mất thôi.
"Chú! Em không..." Ôn Nhu bám chặt khăn trải giường, tay trái kéo lên chắn nhưng bị anh ngăn chặn.
Cố Quyền liếʍ miệng huyệt của cô, ngay lập tức cả người cô gái nhỏ run lẩy bẩy, phát ra tiếng rêи ɾỉ yêu kiều.
"Ngọt..." Môi mỏng người đàn ông nhếch lên, anh ngậm lấy cánh hoa và khe thịt, đầu lưỡi cọ cọ đi vào bên trong.
"Chú!!" Phần eo cô gái ưỡn cao, chất lỏng nhanh chóng chảy ra ngoài cửa động, người đàn ông liếʍ hăng say làm cô run rẩy thêm lần nữa.
"Cao trào rồi sao?" Người đàn ông ngẩng đầu mỉm cười.
"Chú... Em không muốn... Đừng liếʍ mà..." Cô gái đỏ mắt, giọng nói ngọt ngào tận xương tủy.
"Không liếʍ không liếʍ nữa... Nhu Nhu, chú cứng, giúp chú sờ nào." Người đàn ông kéo tay cô gái nhỏ phủ lên thân dưới... Dành cho những ai chưa biết: thời trung học, cô và Lâm Tuyết cũng từng xem phim cấm đấy.
"Xoa cho chú..." Bàn tay anh cầm tay cô xoa cự vật khổng lồ, Ôn Nhu cảm nhận được nó trở nên cứng hơn, nóng hơn trước rất nhiều.
Người đàn ông cởϊ qυầи lót màu đen, còn Ôn Nhu thì nuốt nước bọt.
"Nhu Nhu, xoa cho chú thật tốt nhé."