Tư Tế Quỷ Dị

Chương 4

Đầu bút lông cừu mềm mại cắm vào lỗ, Hoa Ly theo bản năng mà hút vào, trăm ngàn sợi lông một chút lại một chút chạm vào thịt non vừa sướиɠ vừa ngứa, nàng cũng bất chấp cảm xúc xấu hổ, chỉ muốn đem dị vật bên trong cắm sâu vào."Ô ô ~" Nàng khóc, hơi thở hỗn loạn.

Đại tư tế vuốt ve hai chân nàng, khắp nơi đều là da thịt trắng nõn chói mắt, hắn vuốt ve từ dưới lên trên, vừa nhẹ vừa nhu, đem đôi chân mảnh khảnh vỗ đến phát rung, xích sắt cũng vì vậy mà phát ra tiếng linh đinh, mắt thấy cơ thể nàng quanh thân ngọc nhuận nổi thành màu hồng, liền biết rằng nàng có lẽ đã đủ mẫn cảm.

Cầm bút lông đang nhét trong huyệt khẩu của nàng, chậm rãi trừu động.

Hoa Ly giống như từ thiên đàng rồi xuống địa ngục, eo thon chấn động, ngẩng gương mặt đỏ bừng lên, khóc đứt quãng kiều suyễn," Nha! Không, không cần....Uh ~ Cầu xin ngươi a..."

Bút lông cừu bất quá cũng giống như ngón trỏ cắm vào da thịt mẫn cảm, lông tơ vì chọc vào hoa huyệt mà dính không ít dâʍ ŧᏂủy̠, xúc cảm sung sướиɠ chút nữa làm Hoa Ly thở không nổi, nàng nỗ lực vặn vẹo thân mình hận không thể lập tức phá bỏ trói buộc.

Cổ trùng trong bụng không ngừng chuyển động, du͙© vọиɠ hừng hực như lửa xuân lan ra đồng cỏ, từ trên xuống dưới rồi lại từ trong ra ngoài, không chỗ nào không ngứa và nóng.

"A a!!!"

Nàng khó chịu nhưng cũng không biết phải làm sao, bị Đại tư tế dùng bút lông đâm vào hoa huyệt, kí©ɧ ŧɧí©ɧ không rõ ràng làm nàng hoảng loạn, không, cảm xúc quá mức hư không làm nàng bắt đầu nỗ lực dùng hạ thân gắt gao hút lấy dị vật, mặc dù không to lắm nhưng cũng có thể miễn cưỡng khiến nàng được một chút khuây khỏa.

Chỉ thấy nàng nâng lên quai hàm thanh tú, nước mắt rơi xuống, thân thể mềm mại run lên như dương liễu trong gió, tự ý đung đưa lúc nào cũng không biết.

Bạc Đình đột nhiên đem bút lông ướt đẫm đâm sâu vào, nhìn thiếu nữ kẹp bút vặn vẹo eo mà rêи ɾỉ phóng đãng, khóe môi hắn câu lên, tiếp tục cầm lấy thẻ tre ghi tiếp.

"Dục bên trong mà da^ʍ sinh, từng tấc da thịt đều xôn xao."

Tí tách! Đầu ngón tay lây dính mật dính rơi xuống thẻ tre, chẳng mấy chốc đã làm nhòe mực, để lại một mùi hương thoang thoảng tuyệt diệu.

Rốt cuộc cũng là đồ vật không sự sống, Hoa Ly đáng thương dù có tự an ủi mình cũng làm sao có thể đạt được kɧoáı ©ảʍ mình muốn chỉ bằng nó, ngược lại còn làm con trùng bên trong nàng trở nên hung hãn hơn, nàng phát khóc, hai mắt đẫm lệ mông lung, mơ hồ nhìn thấy nam nhân cao lớn đang ngồi dưới đất, nàng liền hoang mang lo sợ rêи ɾỉ.

"Ân a ~ đại, đại tư tế...Ô ân ta, ta khó chịu muốn chết..."

Nàng muốn, muốn đồ vật thô to cắm vào, muốn thứ gì đó nóng hơn để chặn đi sự bồn chồn trong bụng, càng muốn dùng nước để rửa sạch hoa tâm của nàng!

Âm thanh da^ʍ mị kiều thanh lại lộ rõ vẻ ngây thơ, nếu không phải do cổ trùng tác quái thì tiểu thư nhà Hán nhu nhược này có lẽ cũng vĩnh viễn không bao giờ phát ra tiếng rên kiều mị như vậy, cũng may thời gian cũng không sai biệt lắm, Bạc Đình mới không vội vàng, từ từ cởi bỏ chiếc áo choàng đen của chính mình.

"Nữ tử người Hán trọng trinh tiết, ta cũng vậy, sau đêm nay nàng cũng không còn có thể đi đâu được nữa." Hắn ý vị không rõ nói.

Đây cũng là lần đầu tiên hắn giải cổ cho một người, bộ ngực rắn chắc của nam nhân lộ ra trong không khí, khi tấm chắn cuối cùng ở eo hắn rơi xuống, thứ dữ tợn nhất cũng đã lộ ra.

Hai hàng nước mắt nóng hổi lăn dài, đôi mắt Hoa Ly mơ hồ khó nhìn thấy rõ được màn này, nam nhân trần trụi đi về phía cô, vật khổng lồ phía dưới đung đưa theo từng chuyển động của hắn hai chân bị dâʍ ŧᏂủy̠ tưới ướt đẫm đột nhiên run rẩy.

Bỗng nhiên nàng cảm giác được nguy hiểm cùng khẩn trương.

Bạc Đình trước tiên đi đến một bên, xoay chiếc xích sắt bên chân trái của nàng lại để khởi động cơ quan, buộc chân nàng phải nâng cao lên, như thế, hoa huyệt hồng hào cùng mềm mại tràn đầy dâʍ ŧᏂủy̠ càng thêm lộ rõ.

"A~"

Nam nhân đi tới phía sau cô, bàn tay mát lạnh đỡ eo mềm của nàng rồi nhẹ xoa, chạm vào làn da mềm mại trắng nõn dần dần hướng lên trên, một tay nắm lấy ngực nhũ, dùng sức xoa nắn, làm nàng nỉ non than nhẹ bỗng nhiên hét lên.

Hắn cũng không giỏi trêu chọc du͙© vọиɠ của nữ nhân, hắn chỉ mơ hồ nhớ lại những ghi chép trước của các bậc tiền bối để lại trong quá khứ, tìm nơi mẫn cảm nhất của nữ tử mà xoa lộng, sẽ khiến họ si say loạn khóc.

Hoa Ly căng thẳng thân mình, bị hắn sờ đến thoải mái, chân tâm chậm rãi chạm đến một vật cứng rắn nóng bỏng...