Nữ Gia Sư xxx Nam Học Trò (Sủng, Cao H)

Phân khúc 3 (1)

Tròn một tháng kể từ ngày chính thức quen nhau, Nguyệt Quế quyết định rủ Trần Minh ra biển du lịch, còn lý do vì sao là biển mà không phải núi ư? Vì Nguyệt Quế trúng thưởng một voucher khuyến mãi khách sạn năm sao ở biển, dại gì không đi.

"Minh, tìm ra được quần bơi chưa, đừng nói là bỏ quên ở nhà rồi nha?" Nguyệt Quế đã thay đồ xong đang đi ra ban công ngắm biển buổi chiều, còn Trần Minh thì vẫn đang hì hụi cố kiếm cho ra cái quần bơi không biết đang lạc phương trời nao.

"Vẫn chưa... Quái, sáng nay mới bỏ vào rõ ràng mà!" Trần Minh bới trong đống đồ lộn xộn lần thứ n.

"Nếu không có là tui đi ra biển một mình á nha!" Nguyệt Quế chu môi nguýt dài, muốn được chạy ra biển lao vào sóng thoả thích vẫy vùng.

Trần Minh ngừng tìm kiếm, bước ra ban công lại bị một cảnh mất hồn đập vào mắt. Nguyệt Quế đang diện một bộ bikini đen sεメy vô cùng: phần áo mỏng manh chỉ có hai mảnh tam giác to bằng bàn tay, nối với nhau bằng dây và có một vòng kim loại ở giữa, dường như mυ'ŧ áo không đủ dày nên mơ hồ hai núʍ ѵú vẫn hằn nhẹ lên kɧıêυ ҡɧí©ɧ người nhìn, bộ ngực đầy nẩy căng trên nền vải đen tạo hiệu ứng tương phản nhức nhối, chiếc quần bên dưới cũng nhỏ xíu, phô đôi mông căng tròn trắng mịn. Mà càng khó thở hơn là, tất cả đều chỉ buộc bằng dây, như dụ người ta ngứa tay kéo một cái, để vải vóc rơi hết cả ra.

"Chị..." Trần Minh thở hơi gấp, không biết tìm lời nào để diễn tả tâm trạng mình lúc này.

"Đẹp hong?" Nguyệt Quế nhún nhảy xoay 1 vòng, bộ ngực khẽ rung theo chuyển động của cô.

"Đẹp..."

"Vậy tôi xuống chơi trước hen, cậu ở đây tìm quần bơi tiếp đi!"

"Không được đi!" Trần Minh gần như hét lên, tay chộp lấy cánh tay Nguyệt Quế khi cô toan quay vào trong phòng để chuẩn bị ra biển. "Chị... chị thế này đi ra đó..."

"Ra đó thì sao...?"

"Tôi không yên tâm!" Trần Minh kéo cô lại trước mặt mình đẩy sát vào 1 góc ban công có bóng dừa rợp lên, khuất một phần với bên ngoài. Cậu nhấc cô ngồi lên thành ban công, rồi lại cướp lấy bờ môi cô ngấu nghiến, lưỡi quét một vòng quanh khuôn miệng ngọt ngào của cô, thở hào hển bổ sung "Chị quyến rũ quá, lỡ thằng khác nhìn vào không kiềm chế được thì sao? Chị có muốn nó làm thế này với chị không?"

Tay cậu gạt một bên áo ngực, để đầṳ ѵú đứng thẳng lộ ra ngoài, Nguyệt Quế thở dốc, biết rằng địa điểm hai người đang đứng là nửa kín nửa hở, rất dễ bị phát hiện. Nhưng cũng chính cảm giác này lại khiến kí©ɧ ŧɧí©ɧ tăng lên một tầng mới, sự dữ dội của Trần Minh, du͙© vọиɠ đặc quánh trong mắt cậu và đôi bàn tay đang chu du suồng sã của cậu khơi dậy kí©ɧ ŧìиɧ sâu thẳm bên trong cô.

"Tôi không muốn bất kỳ ai nhìn vào chị... chạm vào chị... ở đây..." Cậu xoè tay bao trọn lấy khuôn ngực cô, nắn bóp, mân mê núʍ ѵú của cô, "...hay ở đây..." cậu kéo bến áo còn lại ra, để hai bầu vυ' cọ sát vào lòng bàn tay mình. Ngực cô mềm mại, đẫy đà tương phản với đôi bàn tay đen thô ráp của cậu, cảm giác chạm vào tuyệt vời đến nỗi tưởng chừng có thể xoa nắn thế này mãi không thôi. Nhưng Trần Minh không chỉ muốn vuốt ve suông.

"... Tôi càng không muốn ai chạm vào chị ở đây..." Tay phải cậu lướt qua vùng bụng bằng phẳng, kéo xuống lần vải đen đang e ấp che vùng cấm địa mất hồn dưới kia. Những ngón tay to và ấm của cậu mơn man như có như không trên lần vải đen đã ướt một chút nước, khiến Nguyệt Quế rùng mình. Một phần sợ bị nhìn thấy, cô đưa tay ôm lấy cổ cậu.

Nếu từ bên ngoài nhìn kỹ vào chỉ thấy được lưng Nguyệt Quế, vẫn cột đủ dây áo, đang thân mật ôm lấy chàng trang cường tráng đứng phía trước mình, ai có ngờ ở đằng sau lại là cả một trời hương diễm sắc dục như thế.

Ngón giữa của Trần Minh nhẹ nhàng lách vào trong đáy quần, bên trong thuỷ dịch đã thấm ướt, dấp dính vào tay cậu, khiến ngón tay càng dễ dàng luồn sâu hơn vào thánh địa tiêu hồn. Cậu lách vào khe hở, mơn man trên vách thịt và những nếp gấp nhạy cảm của cô. Nguyệt Quế thở hổn hển, vòng tay ôm Trần Minh của cô càng lúc càng chặt hơn, vùng mẫn cảm vô thức áp sát vào tay cậu.

Một ngón tay chưa đủ kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô, cậu vạch hẳn đáy qυầи ɭóŧ sang một bên, bất chợt đẩy ngón giữa và ngón áp út vào huyệt động. Xâm nhập bất ngờ khiến Nguyệt Quế giật nảy, nức nở thở dốc vào hõm cổ của cậu, tận lực không dám lên tiếng quá lớn vì sợ bị phát hiện. Hai ngón chầm chậm ra vào huyệt động đã sớm đầy nước, khoan thai gợi lên từng cơn tê dại cho cô, ngón cái thuận thế lách vào trong tầng tằng vách thịt, tìm tới nhuỵ hoa mà nhẹ nhàng trêu đùa. Tay trái Trần Minh ở phía trên cũng không rảnh rỗi, xoa nắn bầu vυ', rồi lại se se núʍ ѵú. Nguyệt Quế trên dưới đều bị tấn công, lại còn phải cố gắng không để bên ngoài phát hiện, thiệt là vừa sướиɠ vừa khổ trăm bề.

Tay phải Trần Minh trêu chọc cô một hồi rồi cũng không thể chịu nổi, tự kéo quần mình xuống rút dươиɠ ѵậŧ đã cứng như đá từ bên trong ra. Qυყ đầυ căng bóng ngỏng lên được cậu hướng tới vùng cấm địa mơn mởn bên dưới, nhẹ nhàng cọ vào da thịt ướt đẫm của cô. Dường như còn trêu chưa đủ, Trần Minh cầm gậy thịt chậm chập ma sát ở cửa động, xoay tròn nơi cửa mình thần bí của cô, khiến cô nức nở khó chịu.

"Cho tôi..." Nguyệt Quế thút thít.

"Ừm... chị muốn tôi cho gì?" Xoay tròn, xoay tròn, xoay tròn.

"Cậu hư lắm..." Nguyệt Quế hơi dỗi, Trần Minh đẩy một chút vào trong động rồi ngay lập tức rút ra. "A... Cậu hư lắm, cho tôi!..." Bên dưới đã trống vắng lắm rồi, chỉ cần được lấp đầy thôi.

"Được, tất cả nghe theo chị!" Dứt lời cậu đột ngột đẩy mạnh, lút cán. Dươиɠ ѵậŧ to dài mất hút dưới vùng cấm địa, rồi lại rút ra, đâm vào, không chút cản trở.

"Ừm,... To quá..." Nguyệt Quế rêи ɾỉ, sâu sắc cảm nhận dươиɠ ѵậŧ của cậu ma sát với thành thịt bên trong, qυყ đầυ đẩy sâu vào tận cùng.

"Có sướиɠ không?" Trần Minh liên tục đẩy đưa, cú nào cũng là rút ra gần hết rồi đẩy vào lút cán.

"Ưʍ..." Nguyệt Quế rêи ɾỉ trong miệng, bỗng Trần Mình rút ra thật nhiều rồi trở lại với một cú đâm sâu đến tận cùng khiến cô giật mình. "Cậu to quá..."

"Vậy chị có..." Còn chưa nói hết lời thì tiếng bước chân đã vang lên gần đó, tiếng nói cười vui vẻ của hai ba người đàn ông vọng tới. Hai người trên ban công cứng người, bên dưới Nguyệt Quế căng thẳng rút lại, siết dươиɠ ѵậŧ Trần Minh bên trong khiến cậu phải rít lên trong sự kiềm chế.

"Wow người đẹp, chào em." Một người trong đám kia phát hiện có bóng dáng cô gái đang mặc bikini khuất sau lùm cây. Gió vẫn đang thổi mạnh tung bay rèm cửa, may mắn che khuất Trần Minh khiến họ chỉ thấy một Nguyệt Quế đang ngồi trên lan can.