Chương 761
Anh sắt một nồi thuốc với đủ loại dược liệu, nấu thành cao, sau đó đem thoa lên đùi và tay. Có thể thấy rõ, miệng vết thương đang dần hồi phục. Đến tối thì bề mặt vết thương đã gần như bình phục.
Đồng thời, tay phải của anh cũng đã trở lại bình thường, có thể miễn cưỡng cử động được, nhưng vẫn cần một, hai ngày nữa mới có thể hoàn toàn khôi phục.
“Nếu đám chuyên gia y học bên ngoài biết được, e là sẽ kinh ngạc đến rớt quai hàm mất thôi”, liếc nhìn vết thương đã khôi phục một cách thần kỳ, Trần Đức lẩm bẩm nói.
Trần Đức vừa xử lý cặn thuốc và rửa sạch nồi áp suất xong xuôi thì bỗng nhiên điện thoại của anh reo vang.
Là Âu Dã Thanh Vũ.
“Cậu… cậu Trần, tôi đã điều tra trõ chuyện mình bị ám sát. Không phải anh đến đó là vì muốn biết chuyện của Long Ngâm sao? Mười phút sau, chúng ta gặp mặt ở quán bar Lan Khuê nhé?”
“Được!”
Hai người cũng không muốn nói quá nhiều trong điện thoại. Sau khi cúp máy, Trần Đức cảm thấy rất phấn khởi, rốt cuộc thì anh cũng dò ra một ít tin tức về bố mẹ rồi.
Bên kia, có một ông lão đứng ở cách Âu Dã Lâm Vũ không xa.
Nếu như Kỳ Hàn ở đây, chắc chắn hắn sẽ nhận ra đó là tộc trưởng của gia tộc Âu Dã – Âu Dã Phu.
Có điều…
Lúc này, Âu Dã Phu đang đứng bên dưới, còn Âu Dã Thanh Vũ thì ngồi ở vị trí trung tâm.
Người ngoài giới và cả gia tộc Âu Dã không có ai biết, bề ngoài thì Âu Dã Phu là gia chủ của gia tộc Âu Dã, trên thực tế mọi quyết định sách lược của gia tộc đều do Âu Dã Thanh Vũ tuyên bố, Âu Dã Phu cùng lắm chỉ là một người phát ngôn đứng trước mà thôi.
“Cô chủ, cô có chắc là muốn kể cho cậu ta nghe chuyện liên quan đến Long Ngâm không?”, Âu Dã Phu khoảng sáu mươi tuổi, tóc hoa râm, đeo kính gọng trắng, mặc một bộ quần áo bình dân, thuyết phục: “Tôi nghĩ, cho dù Long Ngâm xuất hiện trong tay cậu ta, với tình hình hiện tại chúng ta không nên nói”.
“Không nói? Nhà họ Kỳ đã bị anh ta khuất phục. Lúc sáng, số người tôi phái đi theo dõi anh ta đã nghe được tin những người đứng đầu nhà họ Vân, thậm chí ngay cả Vân Huyền Thương Không cũng bị anh ta gϊếŧ chết. Nếu anh ta ra tay với chúng ta thì phải làm thế nào?”, Âu Dã Thanh Vũ hỏi: “Nhờ viện trợ nước ngoài gϊếŧ anh ta? Ông cũng biết trong tay anh ta có Long Ngâm, chúng ta không thể đυ.ng vào anh ta được”.
Âu Dã Phu im lặng thở dài: “Được rồi, tùy cô chủ quyết định!”
Mười phút sau, tại quán bar Lan Khê.
Kỳ Hàn đích thân lái xe đưa Trần Đức đến nơi, quán bar Lan Khê là quán bar lớn nhất Ninh An. Trời tối dần, trong quán bar vang lên tiếng nhạc nhẹ nhàng êm ái, một số thanh niên đã bắt đầu uống rượu.
Trần Đức và Kỳ Hàn vừa đến không lâu thì tiên nữ Âu Dã Thanh Vũ cũng từ ngoài bước vào, cô ta thực sự rất xinh đẹp, lại còn là ngôi sao tuyến một ở Hoa Hạ, vừa bước vào đã lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người trong quán bar.
“Wow, Âu Dã Thanh Vũ!”
“Nhìn kìa, nhìn kìa, Âu Dã Thanh Vũ!”
“Nhanh đi xin chữ ký!”
Khi những thanh niên xung quanh nhìn thấy Âu Dã Thanh Vũ, bọn họ gần như sôi sục cả lên, hò hét ầm ĩ.
Bên cửa sổ quán bar, Trần Đức nhất thời đau đầu, người phụ nữ này rõ ràng biết bản thân nổi tiếng đến mức nào, vậy mà còn đến nơi công cộng nhiều người thế này, đây không phải là đang tự tìm phiền phức sao?
Ngay khi Âu Dã Thanh Vũ bước vào quán bar liền bị người hâm mộ chặn đường, lần lượt xin chụp ảnh và ký tên.