Trọng Sinh Chi Đệ Nhất Đế Hậu Tinh Cầu

Chương 222

☆, Chương 222: Chồng cậu đều sắp bỏ chạy!

Cho dù là thời điểm Nam Kính lần đầu tiên luyện tập điều khiển cơ giáp, cũng chỉ là lúc ban đầu suýt nữa làm cơ giáp quỳ trên mặt đất mà thôi, rất nhanh liền có thể tìm tới cảm ngộ —— đương nhiên, cũng có thể là bởi vì cơ giáp đồ cổ còn bảo lưu hệ thống cân bằng để phụ trợ, cho nên độ khó thấp xuống.

Nam Kính lúc này lau một tầng mồ hôi trên trán, cảm thụ được thể năng cổ vũ thuật phun trào sức mạnh, cảm giác mệt mỏi so với lúc còn là cổ vũ thuật cấp một thì nhỏ hơn nhiều.

Huấn luyện cổ vũ thuật xem ra không thể lại kéo dài a.

"Đó là đương nhiên, nếu như nó đơn giản thì sẽ không đến bây giờ đều không có người dùng, nói cho cùng, có thể đem chiêu thức ấy sử dụng thuần thục, trừ ta ra ta còn chưa từng thấy có người thứ hai đâu."

Lão bản không chút khiêm tốn khoe khoang, đi tới trước tủ sách, đem hai cuốn sổ trong đống sách dày đặc tầng phía dưới cùng lấy ra, vỗ vỗ bụi bặm trên mặt sổ, giao vào trong tay Nam Kính.

Từ trang giấy ố vàng có thể nhìn ra, hai cuốn sổ này nhất định đã trải qua năm tháng, hơn nữa là rất lâu không có ai chạm qua.

Nam Kính không có ngại bẩn, tò mò đem sổ mở ra, mấy giây qua đi, khóe miệng của cậu cứng đờ giật giật, đầu óc mơ hồ mà quay sổ ngược lại giơ cho lão bản xem.

"Này là đồ vật gì mà như bùa vẽ quỷ, ngài xác định tôi có thể xem hiểu?"

Kia đều là vật gì? Mặc dù đường nét trôi chảy như đường cuộn sóng, nhưng liên tiếp đường đen này thật sự là văn tự thông dụng của đế quốc mà cậu biết? Bắt nạt hài tử chưa học qua tiểu học a!

Lão bản sững sờ, khi nhìn rõ ràng chữ trên giấy, nhất thời hoa dung thất sắc mà đoạt trở về, lại như trên mặt giấy có bệnh độc, chỉ lo Nam Kính bị lây bệnh.

Hắn cư nhiên quên mất cái vấn đề quan trọng này.

"Híc, đây chính là một văn tự của chủng tộc nào đó ở đế quốc, chỉ có điều không quá thường dùng thôi... Khụ, tạm thời trước bỏ ở chỗ này của ta đi, ngươi có nhiệm vụ khác."

Nam Kính trơ mắt nhìn cuốn sổ còn còn chưa được nóng tay cứ như vậy về lại chỗ cũ, chính mình còn sờ soạng một tay hồi, nhất thời hết chỗ nói rồi.

Vốn tưởng rằng lão bản ngày hôm nay thoạt nhìn cực kỳ bình thường, thậm chí hình tượng đã phát sinh trời đất xoay vần đại cải biến, không nghĩ tới cuối cùng lại bị hai cuốn sổ phá huỷ.

Nhìn dáng dấp lão bản đã quyết định chủ ý muốn dạy mình một vài thứ, Nam Kính đương nhiên sẽ vui vẻ tiếp thu, dù cho lúc đầu đi tới nơi này ước nguyện ban đầu là làm công kiếm tiền, hiện tại dù cho một điểm thông dụng cũng không cho, Nam Kính cũng nguyện ý đến giúp đỡ.

Những thứ đồ này, bao nhiêu điểm thông dụng cũng không đổi được a.

Lão bản khụ khụ hai tiếng bày ra một mặt dáng dấp nghiêm túc, an bài nhiệm vụ cho Nam Kính: "Ý thức căn nguyên của ngươi nếu đã có thể chế tác linh kiện cấp bốn, như vậy ngươi cần phải đem tất cả vật liệu cùng với phương pháp luyện chế linh kiện trung cấp toàn bộ học thành thục, ân, đương nhiên, ngươi không cần chân chính bắt đầu, ta chỉ yêu cầu nhớ kỹ là được."

Xong còn cười híp mắt bỏ thêm một câu: "Ân, cho ngươi thời gian một tuần là đủ rồi, đơn giản đi!?"

Đơn giản em gái ngươi a sát!

Ngươi biết vật liệu trung cấp tổng cộng có bao nhiêu loại sao? 1024 loại a! Ngươi còn nhớ linh kiện trung cấp có bao nhiêu loại sao? Từ bốn sao đến sáu sao, tổng cộng 256 loại a!

Một linh kiện bộ phận cơ sở cần thiết của cơ giáp, cũng là hơn 200 khối.

Một tuần, lại còn đơn giản đi?

Mẹ, thời gian này là rất nhiều à!?

Nam Kính gặp trở ngại, gia hỏa trước mắt này cười đến một mặt gian trá nơi nào còn có vẻ thần kinh thêm tính cách thích đùa giỡn, rõ ràng chính là ác ma ăn tươi nuốt sống!

Nam Kính kềm chế tốt kích động lý luận thời gian này không khoa học, cưỡng chế suýt nữa bể giọng nói: "Nói thật, tôi hiện tại ngay cả linh kiện cấp hai cũng còn chưa có được học, hiện tại phải nhớ trung cấp có phải là quá sớm hay không?"

"Sớm sao?"

Lão bản nghiêng đầu nghiêm túc suy tư, giật giật ngón tay, nghĩ tới điều gì, vỗ tay cái 'bộp' đem linh kiện cấp sáu mới vừa làm cầm ở trong tay, vung tay lên chính xác mà ném tới máy kiểm tra.

Nửa phút sau, máy kiểm tra giọng nữ cho ra kết quả, khiến Nam Kính lại một lần nữa rơi vào bên trong trạng thái hoài nghi lỗ tai mình.

"Linh kiện cấp sáu ba sao phần thứ mười lăm, kết quả đo lường, linh kiện cấp bảy, tỷ lệ thành công 87%, tỷ lệ hiệu dụng 89%."

Đây là linh kiện vượt cấp?

Hơn nữa, Nam Kính vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy tỷ lệ thành công bị hạn chế bởi tỷ lệ hiệu dụng, có thể đạt thành trị số so với tỷ lệ thành công còn cao hơn, này tại trên lý thuyết căn bản không có khả năng xuất hiện!

"Thế nào? Lợi hại không!" Lão bản nâng cằm lên.

Nam Kính đôi mắt sáng quắc mà liều mạng gật đầu, vừa định hỏi lão bản đây là cái nguyên lý gì, liền bị lão bản câu hồn ——

"Trong vòng hai tuần hoàn thành nhiệm vụ ta giao cho ngươi, ta sẽ dạy ngươi vượt cấp linh kiện, thế nào?"

Kia nhất định phải đáp ứng a!

"Được!"

Liều mạng!

Nam Kính mãi đến tận khi ra cửa trở lại ký túc xá cũng còn bị lão bản ngày hôm nay liên tiếp không ngừng mang đến cho cậu kinh hỉ đập ngất ngất ngây ngây, sờ không được trời nam biển bắc.

Mãi đến khi Vân Cảnh Hàm ghé vào lỗ tai cậu lớn tiếng hô một câu "Lantis", Nam Kính mới như là bị điện giật, cọ từ trên ghế salon đứng lên, khóe miệng còn mang theo nụ cười không kịp thu mà cười khúc khích.

"Lantis làm sao vậy?" Nam Kính bật thốt lên.

Vân Cảnh Hàm cực kỳ cạn lời, hận không thể mạnh mẽ gõ hai cái trên gáy Nam Kính - không biết chạy đi lêu lổng ở đâu một buổi trưa.

"Cậu nói cậu ngày hôm nay liên lạc không được anh ta?"

Nam Kính ngây ngốc gật gật đầu.

Vân Cảnh Hàm hận không thể rèn sắt thành thép nhảy lên: "Anh ta đều sắp cùng người khác chạy!"

Nhìn bộ dáng Nam Kính đầu óc mơ hồ như là cái gì cũng không biết, Vân Cảnh Hàm lòng tràn đầy lo lắng nói: "Ngày hôm nay có học sinh những năm cuối hệ cơ giáp đi Hội sở Ngân Dực, ở nơi đó thấy Lantis, anh ta vào lúc ấy chính là tìm giám đốc giải quyết thẻ hội viên. Quản lý kia hỏi anh ta tại sao lại đến làm, anh ta nói là đưa cho người khác."

Nhìn Nam Kính thờ ơ không để ý, Vân Cảnh Hàm cho là cậu nghe không hiểu, còn hống hống giải thích: "Hiện tại trên tinh võng của trường Lantis quý như ngàn vàng vì mỹ nhân mà các bài đã nắp đến đột phá vũ trụ."

"Này thì thế nào?" Nam Kính nhíu mày, thoạt nhìn cũng như là thật không để ý.

Vân Cảnh Hàm đột nhiên có loại cảm giác vô lực, người đều sắp chạy tới nơi, cái tên này làm sao đầu óc lại như thiếu dây thần kinh vậy a aaa!

"Mấu chốt là, mọi người cũng đang thảo luận vụ Lantis đưa người kia là Anlan mà không phải cậu!"

"Tại sao là Anlan?" Nam Kính đột nhiên nở nụ cười.

Nụ cười này, cười đến Vân Cảnh Hàm sởn cả tóc gáy, chà xát cánh tay nhỏ lạnh lẽo, thầm nghĩ cái tên này từ lúc nào lại dọa người như vậy, ngoài miệng nói đến tung bay.

"Vừa mới bắt đầu chuyện Lantis ở Hội sở Ngân Dực có tất cả thẻ chính là từ trong miệng Anlan vô ý tiết lộ, hiện tại người có tâm tư đều biết bọn họ muốn ba ngày sau - buổi chiều thứ sáu lúc ba giờ ở nơi đó ước hẹn. Mà sinh nhật Anlan vừa vặn là ngày đó, nếu liên kết lại hành động của Lantis hôm nay, không khó suy đoán anh ta là phải tặng quà cho Anlan đi?"

Nam Kính phát hiện gần đây Anlan ra trận rất nhiều, cùng Lantis cùng đi ra khỏi tràng quán tỷ lệ càng cao hơn, không khỏi tâm lý có chút không thoải mái.

Bất quá, cậu ngày hôm nay từ lớp học hệ cơ giáp rời đi liền nghĩ rõ ràng một vấn đề —— không quan tâm bên ngoài truyền scandal của Lantis như thế nào, cho đến bây giờ cậu vẫn là người duy nhất và là người yêu chân chính của Lantis.

Để cho tiểu tam chèn ép chính thất?

Đừng mơ!

Đời trước ăn qua loại thiệt thòi kia, cậu còn không có ngốc đến đời này tiếp tục tay chân luống cuống.

Nheo mắt lại, Nam Kính cười ha ha, một mặt khoan dung cùng chuyện đương nhiên: "Anlan tổ chức sinh nhật? Lantis là bạn học cùng lớp, xác thực cần phải tặng quà."

Vân Cảnh Hàm đỡ trán đấm ngực giậm chân: "Nam nhân nhà cậu đều sắp bị tiểu tam đoạt đi rồi, cậu còn ở nơi này xem như không có chuyện gì xảy ra? Lúc đó tuyệt đối đừng khóc!"

Nam Kính nhìn cậu ta liếc mắt một cái, chà chà hai tiếng buồn cười nói: "Chuyện của người lớn, tiểu hài tử không hiểu chuyện đừng bận tâm vớ vẩn."

Vân Cảnh Hàm nổi khùng trước, Nam Kính vội vã đem người đè xuống ghế salon, nói: "Cậu cũng biết Anlan là người thứ ba, cho nên không quản tôi nói thế nào làm thế nào, trong mắt mọi người đều là có tư cách, đúng không?"

Vân Cảnh Hàm gật gật đầu.

"Này là được rồi."

Nam Kính hỉ tư tư xoa xoa tay, một mặt hưng phấn nóng lòng muốn thử, hai mắt hiện ra ánh sáng hai gò má ửng đỏ "Cho nên hiện tại rất nhiều người đều ôm thái độ xem cuộc vui, ngồi đợi tôi tức giận chất vấn Lantis, hoặc là chửi ầm lên với Anlan đúng không? Ân, cho dù không như vậy, cũng muốn làm chút chuyện khác ví dụ như đến xoát xoát độ tồn tại, làm cho mọi người biết ai mới là chính cung, đúng không?"

Vân Cảnh Hàm tiếp tục gật đầu, sau đó chen miệng nói: "Hiện tại ở trên mạng đã có mấy cái kiểu người, bọn họ lại tẻ nhạt đến đánh cược, số người cho rằng cậu sẽ tìm Anlan gây phiền phức chiếm 90%."

Có đúng không?

Nam Kính vui mừng khôn xiết, có tinh võng trường chính là tuyệt, trưa hôm nay cậu và Anlan có mánh lới này chính diện quyết đấu tuyệt đối là đã truyền ra, tuy rằng còn chưa biết mình bị thêm mắm dặm muối bôi đen thành hình dáng gì, nhưng Nam Kính hi vọng càng đen càng tốt —— như vậy người đặt cược cậu tìm Anlan gây phiền phức sẽ càng nhiều!

"Ha ha, bọn họ chẳng lẽ không biết tôi thích kết quả bất ngờ sao? Đặt cược bên ngược lại kia, nhất định có thể từ đó kiếm bộn không lỗ! Nha, đúng rồi, nếu có tiền tiêu vặt trước tiên giúp tôi đặt cược, cả gốc lẫn lãi trả lại cho cậu."

Vân Cảnh Hàm một đầu hắc tuyến, trước làm sao không nhìn ra Nam Kính còn có tiềm chất tham tài a?

Cho dù lạc quan cũng không cần khuếch đại như vậy chứ?

Vân Cảnh Hàm rít gào: "Dựa vào cái gì, chồng cậu đều sắp chạy rồi? Kiếm tiền có tác dụng chó gì!"

Nam Kính rót chén nước uống vào, đầy vô tình nói: "Cũng nói rõ cậu không hiểu Lantis, cậu xem một chút, cho đến bây giờ, anh ấy có từng nói tấm thẻ kia là cho Anlan sao? Không có chứ! Tôi đem Lantis đẩy ra ngoài thay tôi chặn thương, anh ấy có sinh khí sao? Cũng không có đi!"

Vân Cảnh Hàm một mặt trợn mắt ngoác mồm, nghẹn nửa ngày mới hiểu được, giơ ngón tay cái lên cho Nam Kính.

"Cho nên nói, tâm lý Lantis thừa nhận chính là ai, quan tâm chính là ai, tỉ mỉ nghĩ lại liền biết, còn cần phải não bổ?" Nam Kính một mặt than thở mà lắc đầu: "Não bổ tuy rằng sảng khoái méo mó, nhưng tất cả vẫn là phải dùng sự thật để nói."

Vân Cảnh Hàm há miệng, mới yên lặng giơ ngón tay cái lên, sau đó ôm Nam Kính vỗ vỗ lưng cậu.

"Quá độc ác a!"

Chợt hắn nghi ngờ hỏi: "Cậu không phải là cùng Lantis thương lượng trước chứ?"

Nhớ tới Lantis thắng cược đem một nhóm người đau đớn thê thảm, Vân Cảnh Hàm sẽ không ngại tâm lý hắc ám mà suy nghĩ nhiều một chút.

Nam Kính lúc này bắt đầu khinh bỉ Vân Cảnh Hàm, Lantis sẽ để ý số lẻ này?

Nghĩ cũng biết không thể a.

Nhiều nhất chính là cậu tương đối lưu ý số lẻ này a.

Bất quá, thật không biết Anlan là quá mức tự tin hay là không hiểu hết Lantis, loại thủ đoạn đơn giản này cũng dám dùng.

Bây giờ dư luận đem hắn thổi phồng cao bao nhiêu, thời điểm đó hắn liền rơi có bao nhiêu tàn nhẫn.

"Tôi chỉ là hiểu rõ Lantis, cũng tin tình cảm giữa hai chúng tôi, nếu như tôi ngay cả chút tự tin này đều không có, chúng tôi từ lúc vừa mới bắt đầu cũng không thể ở cùng nhau... Cậu chờ xem kịch vui đi."

Nam Kính vỗ vỗ vai Vân Cảnh Hàm, để cho cậu ta ngước nhìn một bóng lưng cao lớn, ôm con cún như quả cầu ở phòng khách xem TV cả buổi chiều lên lầu.

"Chẳng lẽ trong chuyện tình cảm gặp phải nguy cơ thì mọi người đều sẽ trở nên thông minh?"

Vân Cảnh Hàm đầu óc mơ hồ mà sờ đầu một cái, lúc thường cũng không thấy Nam Kính thông minh như thế a?

Trong lúc vô tình, tầm mắt chạm đến TV còn đang chiếu phim hoạt hình, càng thêm không giải thích được.

"Hiện tại lẽ nào chó đã có thể xem hiểu phim ấu trĩ này sao? Thật hiếm lạ?"