Edit + Beta: Đèo
Sau khi bắn tinh, Tân Thành Khuyết không lập tức đem côn ŧᏂịŧ rút ra, mà vẫn cắm sâu vào huyệt động ấm áp, cảm nhận từng trận co rút không ngừng của thịt mềm ẩm ướt.
Hắn cúi đầu nhìn Tạ Tư Dương.
Cô cuộn tròn dưới thân hắn, thái dương hỗn độn đọng vài phần ẩm ướt, không phân rõ là mồ hôi hay là nước mắt.
Cô nhắm hai mắt, lông mi bị nước mắt phủ lên vừa dính vừa ướt, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch như vừa bị khi dễ đến thảm thương, sau cao trào cô đã thanh tỉnh vài phần. Xuống chút nữa, cặρ √υ' no đủ tinh tế phủ đầy dấu vết đỏ chói mắt, nhất là đầṳ ѵú đều bị mυ'ŧ cho sưng lên, run rẩy mà đứng thẳng.
Tân Thành Khuyết vươn tay, đầu ngón tay thô lệ xoa nhẹ đầṳ ѵú, sau đó mân mê cọ xát, “Được rồi…… Em không thích tôi cũng chẳng sao, chỉ cần ở bên cạnh tôi là đủ.”
Phòng ngủ một mảnh an tĩnh, ngay cả khi bầu không khí ám muội nóng bỏng sau cơn hoang dục.
Tân Thành Khuyết nhìn cô hồi lâu, một lúc sau, hắn cúi đầu chôn giữa ngực cô, rất mất nết mà cọ lên nhũ thịt tinh tế, hít sâu một hơi, lẩm bẩm:
“Về sau nếu lại chạy, lúc bắt về sẽ thao em. Thao một lần không đủ, vậy thao hai lần ba lần, thao đến khóc, thao đến mức em hết chạy nổi, phải ngoan ngoãn ở bên canh tôi, em nói xem như vậy có tốt không?”
Người dưới thân không trả lời.
Cô mệt đến mức rã rời, tay rũ ở một bên, ngay cả lực đẩy hắn ra cũng chẳng có.
Tân Thành Khuyết một bên mạnh mẽ thở gấp.
Mẹ kiếp, hắn lại cứng.
Hắn bắt lấy tay cô, dọc theo đầu ngón tay từng chút hôn môi gặm cắn, chờ đến khi bản thân hết chịu nổi, hắn chợt kéo cổ tay của cô, đem cả người cô lật qua, tạo thành một nằm bò.
Từ góc độ nhìn xuống sẽ thấy rõ chiếc eo tinh tế, mông nhỏ vểnh lên, tóc đen nhu thuận buông xuống trên vai, làm nổi bật làn da dị thường trắng trẻo, quả thực mỹ đến không thể tưởng tượng.
Tân Thành Khuyết tựa như phát điên, bất quá chỉ mới rút ra một cái, chớp mắt lại lần nữa mạnh mẽ cắm đi vào, động tác dị thường hung ác ngang ngược, đem chiếc mông kia ma sát đến đỏ .
Tạ Tư Dương bị cắm đến không còn ý thức, từng cú thúc như muốn giã nát cô, cảm giác huyệt thịt bị người khác tàn nhẫn khai phá. Hung khí kia mỗi một lần cắm vào đều chạm vào nơi sâu nhất, đem chất lỏng trong suốt khuấy đảo tạo thành bọt trắng, phát ra tiếng nước “bạch bạch” ái muội.
Là mộng sao?
Đầu choáng váng, cô mê mê hoặc hoặc mà mở mắt ra, muốn duỗi tay đẩy người phía sau ra, lại bị hắn thuận thế bắt lấy hai tay rồi chéo trên đỉnh đầu, khiến tư thế này càng thêm vui sướиɠ, hắn cứng rắn mà ra vào thân thể cô.
Kɧoáı ©ảʍ hung mãnh ập tới, gần như chỉ cần một cái liền khiến tất cả các giác quan đình công, thân thể không ngừng run rẩy, bên trong nội bích vừa đau vừa tê dại.
Ngay sau đó nghe được phía sau truyền đến một tiếng rên thoả mãn.
“Lại tiết?” Người nọ dừng lại, cúi người hôn lên vành tai cô, chậc một tiếng, “Em được làm từ nước sao? Phun nhiều như vậy.”
Tạ Tư Dương vô thức ừ một tiếng.
Tất cả những rêи ɾỉ của cô đều ngậm chặt giữa răng môi, lông mi đen phủ đầy nước mắt khiến người ta nhìn qua thập phần mảnh mai.
Tư thái nhu thuận này rõ ràng kí©ɧ ŧɧí©ɧ Tân Thành Khuyết, l*иg ngực hắn như bị cái gì đó đυ.ng thật mạnh vào, dưới thân khẩn trương mà thọc vào rút ra, khiến dưới thân cô lần nữa bùng nổ.
Lúc này đây, hắn nhẹ nhàng rút ra côn ŧᏂịŧ, ánh mắt yên lặng nhìn chăm chú những chất lỏng trắng đυ.c từ trong huyệt động chảy ra, nội tâm dâng lên một loại kɧoáı ©ảʍ không biết tên.
Trong phòng tiếng thở dốc chậm chạp chưa bình phục.
Không biết qua bao lâu, Tân Thành Khuyết mới thu hồi ánh mắt, hắn duỗi tay ôm lấy vai Tạ Tư Dương, đem đầu cô ấn ở trong ngực, nhỏ giọng nói: “Ngủ đi.”
Ngủ bên cạnh anh, vĩnh vĩnh viễn viễn đừng rời khỏi anh.