Loạn Lưu

Chương 3: ᗪu͙ƈ ᐯọиɠ liên miên

Ban đêm.

Sau khi Dung Vũ tắm rửa xong, nghĩ đến côn ŧᏂịŧ lớn tím đen hôm nay mình nhìn thấy, bụng nhỏ liền truyền đến một trận khô nóng.

Vừa định lấy qυầи ɭóŧ của người đàn trong túi ra liền nghe thấy một tiếng “Kẽo kẹt”, cửa phòng liền bị người bên ngoài đẩy ra.

“Anh trai?” Nhìn thấy người tới, Dung Vũ bất động thanh sắc thả cái túi lại chỗ cũ.

“Hôm nay đi tập xe, cảm giác như thế nào?” Dung Phong Sơ hỏi cô.

Giọng nói trầm thấp có từ tính, ngữ khí ôn nhu sủng nịnh, làm lỗ tai cô có chút tê dại.

Dung Phong Sơ lớn hơn cô 4 tuổi, hiện tại là 25, là anh trai ruột duy nhất của cô.

Đẹp trai ngời ngời, khí chất bất phàm.

Một đôi mắt đào hoa hàm chứa vài phần men say, khi nhìn về phía người khác lại cười như không cười mông lung mê ly.

Anh là công tử nho nhã cao quý, là người thừa kế của tập đoàn giá trị mấy tỷ, cũng là tình nhân trong mộng của các tiểu thư trong xã hội thượng lưu của thành phố A.

Cho dù bây giờ chỉ mặc một bộ quần áo ở nhà bình thường nhất, chỉ giơ tay nhấc chân cũng tản ra khí chất xuất sắc hơn người.

“Không tồi.” Huấn luyện viên rất tuấn tú, giữa chân cũng rất lớn, chỉ là không quyến rũ được.

Cô mềm nhẹ trả lời anh, thấy anh đi đến ngồi xuống bên cạnh cô, cô mềm như bông dán sát, rúc vào trong lòng ngực anh.

Dung Phong Sơ nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt trắng nõn trơn mềm của cô, “Nếu em muốn ra ngoài, anh trai có thể tìm tài xế cho em, tại sao đột nhiên lại muốn học lái xe? Hửm? Trời nóng như vậy cũng không sợ bị đen sao."

“Chính là muốn học nha ~” Đặc biệt là sau khi nhìn thấy côn ŧᏂịŧ của Cảnh Không, cô càng muốn đi học lái xe nhiều hơn.

Cô dẩu miệng, nhìn anh làm nũng, “Phơi đen thì sao chứ, anh trai sẽ không thích người ta nữa sao?”

Bàn tay to của anh xương khớp rõ ràng, dọc theo cái cổ mảnh khảnh của cô, chậm rãi dừng trên cặρ √υ' đầy đặn.

Khi Dung Vũ ở nhà, không thích mặc áo ngực.

Bởi vậy, bây giờ cô chỉ mặc một bộ váy ngủ tơ lụa mỏng manh màu đen.

Anh cách một tầng vải dệt mỏng manh, ôn nhu xoa nắn đầṳ ѵú, ái muội thấp giọng: "Sao lại có thể chứ? Anh trai yêu Tiểu Vũ nhất."

“Um~” Hôm nay Dung Vũ vốn đã bị gợϊ ȶìиᏂ mãnh liệt, vẫn luôn nghẹn không chỗ phát tiết.

Bây giờ bị kỹ thuật điêu luyện xoa bóp của anh, trong nháy mắt cơ thể liền mềm nhũn, tiểu huyệt mẫn cảm chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠.

“Thật vậy sao? Vậy chứng minh cho em xem, anh tra rốt cuộc yêu em như thế nào a ~”

Dứt lời, cô chủ động dán lên cánh môi anh.

Cái lưỡi đinh hương thành thạo liếʍ láp môi anh, sau đó dọc theo cạy khớp hàm anh ra.

Đầu lưỡi như có như không đυ.ng vào lưỡi anh, câu dẫn, kɧıêυ ҡɧí©ɧ, vừa cuốn vừa né tránh không cho anh cơ hội chủ động.

Dung Phong Sơ cố ý dùng sức nhéo đầṳ ѵú cô, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô “A” một tiếng thả lỏng cảnh giác.

Anh dùng một tay đẩy cô ngã xuống giường, cơ thể cao lớn cường tráng nằm trên người cô.

Lưỡi dài đảo khách thành chủ, cuốn lấy chiếc lưỡi đinh hương của cô liếʍ láp, mυ'ŧ vào, hôn cô đến không còn sức lực kháng cự.

“Ngô ~” Cô không tự giác rêи ɾỉ lên, phần lưng mảnh khảnh hơi hơi cong lên, bầu ngực cao ngất thoải mái đưa vào trong tay hắn.

Không khí càng thêm nóng rực, cho dù phòng mở điều hòa, cô vẫn cảm thấy cơ thể nóng lên, trên trán thấm ra một tầng mồ hôi mỏng.

Du͙© vọиɠ hừng hực thiêu đốt, thiêu đến mức cô chóng mặt nhức đầu.

Phía dưới hoa huyệt cũng theo đó cũng nóng lên, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra ướt đẫm phía dưới.

Dung Phong Sơ hôn sâu vô cùng, cầm lòng không được mà vươn tay thăm tiến váy ngủ của thiếu nữ.

_____________

Tác giả có chuyện muốn nói: Có phải truyện mới viết rất kém hay không, châu châu thật thiếu _(:_” ∠)_

Mỗi ngày đều ở hâm mộ tác giả khác có nhiều châu châu như vậy (๑ १д१)