Hoan Nghênh Đi Vào Thế Giới Thịt Văn

Phiên ngoại 5-1: Bị hiệu trưởng liếm triều xuy

“Thật mẫn cảm ... ”

“Ngươi biết không? Ta cảm thấy vô cùng may mắn khi ngươi đến trường học của chúng ta học tập.” Tân Triệt vừa nói, ngón tay hắn vừa niết âm hạch của nữ nhân. Theo động tác của nam nhân, Từ Mộng Tuyết chịu không nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà di chuyển, hơi hơi nâng mông lên, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© có chút chạm vào mặt nam nhân. Một màn này dơi vào tầm mắt của tất cả mọi người, không sót một cử động, tất cả chăm chú nhìn. Lúc này, vô luận là giáo viên hay học sinh ở phía dưới, tất cả đều im lặng không một tiếng rên chuyên chú nhìn phía trên, nhìn hiệu trưởng bọn họ đùa bỡn hạ thân đáng yêu của nữ nhân sắc tình đến nhường nào.

Tân sinh đến chết cũng không thể dự đoán được, tại lễ khai giảng năm học mới của trường lại diễn cảnh xuân sắc như vậy, làm cho bọn họ hoàn toàn không vượt qua “Tính” người, giờ chính là đã khẩn trương và hưng phấn. Mà nhìn đến phản ứng thuần thục của các học trưởng, học sinh mới đột nhiên dâng lên dự cảm nguy cơ nồng đậm.

Nữ nhân trước mặt không thể phủ nhận bất luận là khuôn mặt hay dáng người đều hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn nữ thần trong lòng bọn họ. Mà hiện tại nữ thần đang bày ra tư thái dâʍ đãиɠ, ở trước mặt mọi người bọn họ bị lão sư đùa bỡn vυ' lớn đến triều xuy, bị hiệu trưởng thưởng thức hoa huyệt da^ʍ mỹ, âm đế hồng nhạ đáng yêu giữa hai màn thầu trắng phì mãn dần dần hiện ra trước mắt bọn họ. Bất luận là điểm nào trên cơ thể nàng đều làm cho bọn họ nhìn đến kích động không thôi, càng đừng nói đến việc phải nhìn hiệu trưởng liếʍ tao huyệt da^ʍ mỹ! Bọn hắn càng thêm mong chờ tiếp theo sẽ trình diễn cái gì.

Mọi người mong chờ không thôi với những diễn biến tiếp theo, Tân Triệt đùa bỡn âm đế nữ nhân. Kɧoáı ©ảʍ truyền đi khắp cơ thể nàng, từ trong hoa huyệt dâʍ ŧᏂủy̠ vẩy ra. Hắn chậm rãi để mặt sát vào, đối với trân châu kia cảm thấy đáng yêu không thôi, hơi hơi vươn đầu lưỡi. Đầu lưỡi hắn khẽ liếʍ trên âm đế nữ nhân, chọc nữ nhân phản ứng kịch liệt một trận.

“Ân a ... không cần ... ” Hiển nhiên phản ứng của nữ nhân nằm dự tính của hắn, hắn không quản nữ nhân nói gì, ngược lại tăng thêm lực độ đầu lưỡi khảy viên trân châu. Lại lần nữa nữ nhân nâng vòng eo lên, phát ra âm thanh rêи ɾỉ dễ nghe. Du͙© vọиɠ Tân Triệt đã sớm cương cứng càng thêm ngẩng cao. Nữ nhân bị hắn liếʍ chịu không nổi xoắn loạn thân thể, một chút một chút cơ hồ muốn trực tiếp dâng hoa huyệt dâʍ đãиɠ kia đến bên miệng hắn. Tân Triệt thuận thế mở to miệng, ăn toàn bộ âʍ ɦộ của nữ nhân vào trong miệng, hàm răng nhẹ nhàng khẽ cắn ở môi âʍ ɦộ. Đầu lưỡi đẩy hai mép âʍ ɦộ, du tẩu, liếp láp khe giữa lên xuống, đầu lưỡi đi vào nơi phun ra dòng nước thơm ngọt. Hắn dùng đầu lưỡi khai mở miệng huyệt mà nhập.

Nhóm người phía dưới nhìn cơ hồ không dám hô hấp, nhìn nữ sinh bị nam nhân gần gũi liếʍ huyệt sắc tình nhường ấy, bọn họ sao nỡ bỏ lỡ một giây nào.

Tân Triệt cũng không nghĩ tới hoa huyệt này thế nhưng vừa ăn ngon vừa dâʍ đãиɠ như thế, chân chính trải nghiệm qua mới có thể biết được nữ nhân này có bao nhiêu cực phẩm, dâʍ ŧᏂủy̠ kia dường như vô tận, từng luồng từng luồng phun ra. Lại nói tiếp, đây cũng là lần đầu tiên hắn nhấm nháp mỹ vị nữ sinh này, tiết học sinh lý trước hắn đã quan sát qua, cũng biết rằng thân thể nữ nhân rốt cuộc có bao nhiêu cực phẩm, một thân tập hợp danh khí, chỉ sợ cần là nam nhân liền sẽ không thể không có cảm giác với nàng. Nhưng khi đó hắn không có tham dự vào, ở đây trừ Lưu Hạo Khôn bên ngoài mặt khác, các lão sư khác đều như thế.