Từng bước từng bước, Lưu Hạo Khôn bế Từ Mộng Tuyết đến giữa lớp học. Kéo gần khoảng cách giữa hoa huyệt của nàng với các nam sinh, Từ Mộng Tuyết lại càng thêm thẹn càng thêm mẫn cảm. Rốt cuộc nàng không chịu được, kɧoáı ©ảʍ đạt đến cực điểm. Hoa huyệt điên cuồng co rút, gắt gao kẹp lấy côn ŧᏂịŧ trong cơ thể. Lưu Hạo Khôn nháy mắt liền biết nữ nhân muốn ra, tăng tốc độ thọc vào rút ra cùng lực đạo, hung hăng đâm côn ŧᏂịŧ đến tử ©υиɠ nữ nhân. Từ Mộng Tuyết ngửa đầu kêu to, thân thể co rút một trận, hoa huyệt phun một cổ dâʍ ŧᏂủy̠ tưới lên qυყ đầυ Lưu Hạo Khôn. Cùng lúc đó, hai đầṳ ѵú đứng thẳng hồng nhạt phốc phốc phốc phun ra dòng sữa trắng ngà. Nam sinh đứng gần nhất há hốc miệng ngạc nhiên, không thể tin vào mắt mình. Một màn trước mắt họ quá mức da^ʍ mỹ.
Thẳng đến khi sữa phun ra rơi một ít trong miệng, nam sinh đó nhấp nhấp miệng, phát hiện sữa thật thơm và ngọt ngào đến như vậy.
Các nam sinh trong lớp đều bị cảnh này làm cho kinh ngạc ngây người, Lưu hạo Khôn tiếp tục đem Từ Mộng Tuyết đang phun ra sữa đi lại ở lớp, từng nam sinh đều nhìn rõ hoa huyệt nữ nhân bị đại dươиɠ ѵậŧ xâm phạm thọc vào rút ra như thế nào, dòng sữa thơm ngọt mê người phun ra ngoài không ngừng như thế nào.
Đi một vòng bên dưới, nam sinh đều kích động loát côn ŧᏂịŧ mà bắn ra.
Cuối cùng, Lưu Hạo Khôn trở lại bục giảng, thả nữ nhân đã cao trào không biết bao nhiêu lần thả lại bục giảng, tay bắt lấy eo nữ nhân nhanh chóng điên cuồng va chạm.
Lúc này có bạn học muốn đến gần quan sát, Lưu Hạo Khôn đương nhiên đồng ý, nháy mắt toàn bộ nam sinh vọt tới bên cạnh bục giảng, vây quanh Từ Mộng Tuyết. Bọn họ hứng thú bừng bừng nhìn chỗ côn ŧᏂịŧ cùng hoa huyệt giao hợp. Thậm trí có nam sinh bắt đầu động thủ, bắt lấy vυ' bự xoa bóp, véo một nhát sữa tươi phun ra càng nhiều, các nam sinh phía sau há miệng hứng lấy dòng sữ ngon ngọt kia.
“Lão sư! Vì sao Từ Vũ tiết sữa a, nàng mang thai sao?”
“Thân thể bạn học Từ Vũ là danh khí hiếm thấy, nguyên nhân tiết sữa là do thể chất, không phải là do mang thai. Mà bạn học Từ Vũ còn cất giấu bí mật gì nữa, điều này phải do các người từ từ khám phá.”
“Nếu muốn bạn học Từ Vũ mang thai, chúng ta nhất định phải đem dươиɠ ѵậŧ hung hăng cắm đến tử ©υиɠ nàng, bắn toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào bên trong, giống như hiện tại, lão sư muốn bắn.”
“Từ Vũ, dùng tử ©υиɠ ngươi giữ cho thật tốt, không để một giọt tϊиɧ ŧяùиɠ nào của lão sư chảy ra ngoài!”
Lưu Hạo Khôn bắn tinh ở sâu trong tử ©υиɠ xong, không nỡ rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi tao huyệt. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn quá sâu bên trong, đợi một lúc tϊиɧ ŧяùиɠ đặc sệt mới chậm rãi ra ngoài miệng tiểu huyệt, khung cảnh này thật sự da^ʍ mỹ.
Từ Mộng Tuyết không có sức lực nằm trên bục giảng, bị các bạn học nhìn thấy bộ dạng xấu hổ này nàng chỉ muốn lập tức ngất đi. Nhưng hiện thực không thuận lợi như thế, theo lời Lưu Hạo Khôn, Từ Mộng Tuyết nhận ra ác mộng chân chính mới vừa bắt đầu.
“Như vậy, các bạn học, nội dung làm mẫu đến đây là kết thúc, thời gian tiếp theo giành cho các ngươi. Nhất định phải thực hành thật tốt, hết tiết lão sư sẽ kiểm tra tiến độ các ngươi.”
Nói xong, Lưu Hạo Khôn lùi lại phía sau, đám học sinh đã sớm nhận nhịn đến cực điểm, như lang như hổ lao tới con mồi.
~~~~~~~~~~~~ đừng bỏ lỡ chap sau nha ~~~~~~~~~~~~~