Dạy Hôn

Chương 11: Trên taxi giẫm lên Ꮯôn Ŧhịt̠ của thầy, ᗪâʍ Ŧɦủy̠ chảy ướt đệm xe

💎Nguồn: Editor Chapuru (Cung Quảng Hằng)💎

💋💋💋

Sau khi sửa sang lại quần áo, từ cửa hàng đi ra, mãi cho đến khi cả người mềm yếu vô lực bị anh bế lên xe taxi, Tống Thiển Thiển vẫn biết rõ tiểu huyệt non nớt của mình giống như cái miệng nhỏ nhắn còn hé mở mà phun ra ngọt ngào nước dính.

Qυầи ɭóŧ ướt đẫm dưới váy, người khác không nhìn được, nhưng cô biết rõ nguyên bản qυầи ɭóŧ màu nude đã ướt thành trong suốt, hoàn toàn hiện ra hình dạng gò đất cùng cánh hoa thần bí, lại đè ép vào âm thần mẫn cảm. Vì xoay người chỉnh sửa lại tư thế, đáy qυầи ɭóŧ lại xộc xệch cuốn xoắn thành dạng dây áp sâu vào miệng huyệt, vừa cử động nhẹ liền đè ép lên hạt đậu nhỏ, chỉ một lát đã bị ma sát đến sưng đỏ.

Tài xế chuyên tâm lái xe phía trước, ở hàng ghế phía sau, cô gái toàn thân mềm nhũn vô lực bị người đàn ông ôm vào trong ngực. Cô giãy giụa cúi sát đầu vào một bên tai anh, hổn hển đứt quãng mấy lần mới nói đầy đủ được câu, "Phía dưới của Thiển Thiển... Bị cọ sát rất khó chịu ưʍ... Thầy giúp giúp em..."

Cô dùng bàn tay nhỏ bé nắm lấy bàn tay to lớn ấm áp của nam nhân lên qυầи ɭóŧ mình.

Triệu Thuần cảm nhận được chỗ bí mật của cô ẩm ướt ấm áp, dù cách một lớp vải dệt mỏng manh, tiểu huyệt phấn nộn như miệng nhỏ không học mà biết âm thầm hút ngón tay nam nhân vùa hút vừa co rút mấp máy khát cầu. Anh đè thấp giọng, "Thiển Thiển nhịn một chút, về nhà ôm em." Cách vải dệt mềm mại, ngón tay anh ấn lên hạt đậu, an ủi sự nóng vội của cô.

Tài xế phía trước không có phát hiện ra tình cảnh sau lưng, thoải mái ậm ừ hát theo nhạc, vui vẻ lái xe vòng qua một ngã tư đường.

Cô đành phải cắn môi, không dám phát ra âm thanh, trong bóng đêm đôi mắt to tròn đảo quanh, bỗng nhiên nghĩ đến một ý định xấu xa, cô yên lặng cởi một bên giày, để lại tất mỏng, giống mèo con nhỏ vươn chân cọ sát bắp đùi rắn chắc của anh, nhẹ nhàng bao lấy rồi táo tợn giẫm lên vùng giữa hai chân nam nhân, hơi dùng thêm chút sức ấn lên rồi xoa nhẹ, lòng bàn chân mềm mại đùa giỡn vật to lớn giữa hai chân anh.

Triệu Thuần hơi trở càng lúc nàng nặng nề, bàn tay ấn vào hạt đậu của cô gái nhỏ cũng thô lỗ hơn, không hề giống lúc trước chỉ nhẹ nhàng vuốt ve an ủi, mà dùng sức xoa nắn cánh hoa của cô, đâm vào giữa rồi lại rút ra, xoa nắn gẩy nhẹ hạt đậu nhỏ đùa giỡn.

d*m thủy của cô chảy ra càng lúc càng nhiều, suýt chút nữa bị kɧoáı ©ảʍ ập đến làm cho kêu lên, người đàn ông ánh mắt sắc bén nhìn mặt đoán ý, đem ngón tay dài dính đầy d*m thủy của cô thuận thế nhét vào cái miệng nhắn của cô không ngừng rút ra chọc vào. Cô gái bị bắt liếʍ ngón tay dính d*m thủy của chính mình, thẹn muốn phát khóc nhưng vẫn mυ'ŧ chặt ngón tay anh, dùng cặp mắt vừa ngây thơ vừa quyến rũ liếc nhìn chằm chằm anh, dùng đầu lưỡi hồng non mềm di chuyển qua lại đảo quanh ngón tay anh, nuốt vào thật sâu, nhả ra liếʍ rồi lại mυ'ŧ vào. Người đàn ông trầm mặc nhìn động tác của cô, lại duỗi thêm mồ ngón tay đâm vào kẹp lấy đầu lưỡi cô, đầu tiên là vuốt ve cái lưỡi nho nhỏ hồng hồng, rồi nhẹ nhàng lôi kéo nó ra bên ngoài đùa bỡn. Ngay lúc hai người tình ý mê loạn, xe taxi vòng qua một ngã tư, tấp vào lề dừng lại.

Tài xế vui vẻ nói, "Đến rồi."

Cô gái từ trong du͙© vọиɠ tỉnh táo lại vội đè lại tay nam nhân, lắc đầu cầu xin.

Triệu Thuần chậm rãi rút tay ra, nhìn chăm chú vào mắt Tống Thiển Thiển, thong thả đem ngón tay ngậm vào miệng mình mυ'ŧ lấy.

Cô gái nhìn thấy động tác tràn ngập tìиɧ ɖu͙© của anh bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ cả người mền nhũn, tiểu huyệt lại phun ra d*m thủy làm ướt đệm phía dưới chỗ ngồi.

Triệu Thuần thanh toán tiền, lại bế cô xuống xe, gió lạnh thổi qua, Tống Thiển Thiển bị lạnh giật mình. Triệu Thuần âu yếm cởϊ áσ khoác lên người cô, trong mắt ánh cười, "Anh đoán... Thiển Thiển làm ẩm hết đệm xe của người ta."

Tống Thiển Thiển bĩu môi có chút ngượng ngùng, "Không biết tài xế vừa rồi có phát hiện ra không... Lần sau em cũng không ngồi xe của ông ấy."

Triệu Thuần nghe vậy, cưng chiều sờ sờ đầu cô, "Sau này đi xe của anh. Chúng ta đi lên nào."

Vào trong thang máy, Triệu Thuần vừa bấm số tầng nhà mình đã bị cô gái nhỏ ôm lấy. Tống Thiển Thiển to gan lớn mật kiễng chân hôn lên môi Triệu Thần, cười nói: "Em thích nhất bộ dạng mặt người dạ thú như vậy của thầy."

Triệu Thuần cố ý mặt không đổi sắc nói: "Thích như vừa rồi? Vậy đợi "làm" chết em mới được."

Tống Thiển Thiển mặt đỏ bừng, "Không đúng không đúng, không phải như vậy."

Nam nhân không nhịn được nở nụ cười, "Vậy phải làm thế nào nào mới đúng?"

Tống Thiển Thiển mặt càng đỏ, do dự không chút rồi mới bộc lộ suy nghĩ của mình, "Thầy lúc này phải... Mạnh mẽ đè em lại... Sau đó lại bắt nạt em... Không nên chỉ nói như vậy..."

Triệu Thuần thú vị hàm xúc lặp lại: "Hóa ra Thiển Thiển thích như vậy."

Hai người vừa đi vừa nói không chú ý đã đến cửa nhà anh. Tống Thiển Thiển lần đầu tiên đến nhà thầy giáo lúc đêm tối, khi Triệu Thuần lấy chìa khóa ra chuẩn bị mở cửa, Tống Thiển Thiển đột ngột kéo tay áo anh hỏi, "Trong nhà thầy còn có ai khác không?"

Người đàn ông mặt không chút thay đổi tiếp tục mở cửa, "Không có, nhưng thật ra vẫn còn thiếu một người."

Cô tò mò hỏi, "Thiếu ai ạ?"

Nam nhân nhả ra ba chữ, "Nữ chủ nhân."

Tống Thiển Thiển lập tức đỏ mặt, ấp úng không nói nên lời.

Anh bật cười, nắm bàn tay nhỏ bé mịn màng của cô vào nhà mình.

Trong nhà Triệu Thuần phong cách bài trí thiên về tối giản kiểu Bắc Âu, phòng khách có bộ sofa màu café, phía trước lót thảm nhung trắng, trên bàn ăn dài bằng gỗ còn có một bình hoa dáng bầu dục cổ cao, trong bình là những cành hoa hồng kiều diễm đang hé nở. Không gian được bài trí xa hoa mà mang vẻ thanh thoát đậm phong cách cá nhân. Trên bức tường màu trắng là một bức tranh nghệ thuật hiện đại được l*иg khung kính, cửa sổ cũng được sơn trắng, bên cạnh cửa sổ là chiếc ghế nghỉ bằng vải bố, bên cạnh là giá sách nhỏ, nơi này nhất định là cho anh hằng ngày thích nằm dựa ghế nghỉ đọc sách.

Cô gái nhỏthích thú cách bài trí trong nhà, vừa nhìn thấy mang phong cách riêng của anh. Triệu Thuần từ phía sau ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô, nhẹ nhàng cắn lỗ tai Thiển Thiển, "Có thích không?"

Cô gái yếu ớt ưm một tiếng, "Ưʍ... Rất thích..."

Triệu Thuần nắm tay nhỏ bé của cô, chậm rãi kéo xuống vật đã căng phồng khó nhịn giữa hai chân mình, dùng giọng nói dịu dàng thân mật như cũ hỏi, "Vậy nơi này... Thiển Thiển có thích không?"

Tống Thiển Thiển xấu hổ muốn rút tay về, lại bị anh giữ lấy ấn trở lại không nhúc nhích được, chỉ có thể đỏ mặt giọng trả lời vấn đề phóng đãng của anh, "Thiển Thiển thích..."

Người đàn ông ôm thân hình mềm nhũn của cô gái lên, đá văng cửa phòng ngủ của mình, không còn thấy hình ảnh lạnh nhạt cấm dục hằng ngày, cô gái nhỏ này đã khiến anh phá giới, cũng thiêu cháy lớp vỏ ngoài lãnh đạm của anh, lộ ra nhiệt tình nóng bỏng như nham thạch.

Tống Thiển Thiển quần áo hỗn độn, bị anh đặt lên lớp ga trắng mềm mại trên chiếc giường lớn, đang muốn xoay người lại đối mặt với anh, lúc này người đàn ông lại ngồi lên khóa chặt đùi ngăn chặn động tác của cô, chậm rãi nới lỏng cà vạt màu xanh lam, tháo xuống cặp kính mắt đặt một bên, nheo mắt nguy hiểm mở miệng, "Việc đầu tiên... Phải trừng phạt cô nhóc hư hỏng này."

💋💋💋