Xưng Bá Đô Thị

Chương 20: Thay đổi

Ngụy Tân cuối cùng vẫn chia tay Chân Dương, thời điểm là ba ngày sau khi rời khỏi nhà Dương Nghệ, có thể nói tác phong hắn phi thường sấm rền gió cuốn.

Lúc Dương Nghệ nhận được tin tức vẫn như cũ không hiểu, Ngụy Tân khăng khăng cùng Chân Dương chia tay, thật sự là vì chuyện của Lý Viêm cùng Tiền Tiểu Lang? Hay là hắn đã sớm chơi chán rồi vừa vặn gặp được cơ hội này? Bất quá Dương Nghệ biết rõ truy cứu cái này không còn ý nghĩa nữa, rốt cuộc chuyện Chân Dương nɠɵạı ŧìиɧ là sự thật, cho dù Ngụy Tân thật sự mượng cớ, cũng là Chân Dương sai trước, tẩy không được...

Bất quá càng thêm mỉa mai chính là, Dương Nghệ biết chuyện cả hai chia tay cũng không phải từ chính miệng đương sự nói ra, mà là trong lúc Diêm Chuẩn thao hắn thuận miệng nói ra.

Ngày đó Diêm Chuẩn mới vừa tập huấn xong, lãnh Lý Viêm trực tiếp liền đến nhà Dương Nghệ, Dương Nghệ tan tầm trở về nhìn thấy Diêm Chuẩn cởi sạch ngồi trên sô pha, một chân duỗi thẳng tùy ý gác trên mặt đất, một chân cong gối dẫm lên sô pha, tư thế lưu manh không hơn không kém, trong tay cầm di động đang chơi vương giả vinh diệu, có vẻ như chiến cuộc không lạc quan lắm, miệng ngậm thuốc lá còn không ngừng phát ra mấy tiếng chửi thề.

Lý Viêm quỳ gối dưới sô pha, đem đầu chôn trong đũng quần Diêm Chuẩn, ngậm côn ŧᏂịŧ Diêm Chuẩn điên cuồng phun ra nuốt vào, thái độ đó nhìn như đứa nhỏ đã chịu đói mấy ngày bỗng nhiên được nếm tới mỹ vị nhân gian, càng quỷ dị chính là... Dươиɠ ѵậŧ Lý Viêm đang bị dây thừng màu nâu bó lại, từ đầu nấm từng vòng từng vòng bao quanh đến tận gốc, xuống chút nữa quấn lấy hai túi trứng nặng trĩu, ẩn ẩn thít chặt hình dạng tinh hoàn, dươиɠ ѵậŧ hoàn toàn cương cứng, từ qυყ đầυ lộ ra có thể thấy được, giống quả bóng nước bị đổ vào càng lúc càng căng chuẩn bị phát nổ. cái mông rắn chắc của Lý Viêm hơi hơi dẩu lên, từ trong hai chân mở ra thấp thoáng có thể thấy được phần đuôi của gậy mát xa, một khắc không ngừng vù vù, nghe âm thanh có thể đoán được bên trong bị chấn động có bao nhiêu kịch liệt.

Dương Nghệ có chút hoảng hồn, ai có thể ngờ được, tiểu lưu manh này mấy ngày trước còn diễu võ dương oai thao các loại nam nhân thể dục sinh, hiện tại lại trở thành một đầu cơ bắp cẩu, hoàn toàn thần phục dưới háng đàn anh cùng hệ.

Diêm Chuẩn chú ý thấy Dương Nghệ trở về, tùy tay ném di động xuống, một chân đem Lý Viêm đang quỳ gối dưới đũng quần đá văng, đứng dậy chạy ba bước lớn đem Dương Nghệ áp xuống, đè trên sô pha trực tiếp khai thao, trong miệng còn hơi mang khoe mẽ nói:

“Cuối cùng anh cũng trở lại em nhịn đã lâu rồi, suốt buổi chiều em vẫn luôn để Lý Viêm giúp em thổi, nó quỳ cầu em em cũng chưa thao nó, một mực chờ anh trở về cùng anh chơi.”

Dương Nghệ có một đoạn thời gian không bị thao, tay chân cùng sử dụng quấn lấy thân thể tinh tráng nóng bỏng của Diêm Chuẩn, cảm thụ côn ŧᏂịŧ trẻ tuổi đang ở hậu đình chính mình ra ra vào vào. Lý Viêm không cần Diêm Chuẩn chỉ huy, bò đến phía sau Diêm Chuẩn, đem đầu duỗi đến chỗ hai người giao hợp, ngậm lấy trứng trứng nặng trĩu của Diêm Chuẩn, ngẫu nhiên vươn đầu lưỡi liếʍ láp côn ŧᏂịŧ Diêm Chuẩn lúc rút ra, thậm chí bẻ ra mông trúng rắn chắc của Diêm Chuẩn mυ'ŧ liếʍ c̠úc̠ Ꮒσα hắn.

Diêm Chuẩn đến khen cũng lười mở miệng, như thể chuyện Lý Viêm hầu hạ mình là thiên kinh nghĩa địa, Diêm Chuẩn một bên thao một bên nói cho Dương Nghệ nghe chuyện Ngụy Tân cùng Chân Dương chia tay, nói xong còn đặc biệt lạnh nhạt đánh giá:

“Chân huấn luyện viên thật sự đủ tiện, người yêu đã đưa ra yêu cầu chia tay, vậy mà mỗi ngày còn chạy qua phòng ngủ Ngụy Tân, hôm nay đưa nước ngày mai đưa bữa trưa, khóc lóc cầu người ta hồi tâm chuyển ý, thậm chí còn biến đổi nhiều kiểu khẩu giao cho Ngụy Tân, hoặc là đổi tư thế để Ngụy Tân thao hắn, ý đồ dùng lỗ hậu chính mình để giữ người lại, sau khi chia tay Ngụy Tân kia thật ra như cũ cùng hắn làm rất nhiều lần, bất quá sự thật đã rành rành trước mắt, một khi đã xem hắn là bạn tình, sẽ không lại đối xử với hắn như bạn bè, Chân Dương đã sớm quen bị hắn thao, không thừa nhận cũng không làm được gì, chỉ có thể cam chịu thân phận biến đổi từ người yêu thành bạn tình...”

“Có lần Ngụy Tân dụ được một cao trung sinh (học sinh cao trung) rất ngây thơ, phía trước phía sau đều chưa sử dụng qua, là xử nữ hàng thật giá thật, Ngụy Tân ở khách sạn giúp hắn khai bao, quên mang dầu bôi trơn, gọi điện thoại nhờ Chân Dương đưa qua, Chân Dương vào cửa nhìn thấy Ngụy Tân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ liền ngứa ngáy, cúi đầu cầu Ngụy Tân thao hắn, Ngụy Tân ở trước mặt cao trung sinh kia diễn nét ngây thơ, trực tiếp cự tuyệt, Chân Dương ăn vạ không chịu đi, một gã đàn ông cơ bắp thân cao 1m8 vậy mà lại khóc ra.

Cao trung sinh kia hỏi hắn là ai. Ngụy Tân nói: “Là huấn luyện viên của anh, thích anh, vẫn luôn cầu anh cho hắn khai bao, đuổi kiểu nào cũng không đi...”

“Ngụy Tân cũng là người đặc biệt có năng lực, không biết hắn nói cái gì vậy mà thuyết phục được cao trung sinh kia đồng ý để Chân Dương lưu lại quan chiến, vì thế tối ngày đó Chân Dương vẫn luôn quỳ trên mặt đất, trơ mắt nhìn bạn trai cũ ở trong phòng đổi mấy chục tư thế thao làm một nam sinh khác, hai người bọn họ đổi đến địa phương nào, Chân Dương liền theo tới địa phương đó, dường như có thể nhìn thấy Ngụy Tân thao người đối với hắn mà nói cũng đã phi thường thỏa mãn.”

“Lần này là Ngụy Tân nói cho em nghe, tiểu tử kia ngữ văn không tốt, nhưng mỗi lần gọi giường đều gọi đến sinh động như thật, đặc biệt chi tiết. Còn có một lần em cũng ở đây, em cùng Ngụy Tân hẹn một thằng lưu manh chuyên nhảy Street Dance, ở trong phòng ngủ thao đến thật vui vẻ, Chân huấn luyện viên bỗng nhiên chạy tới gõ cửa cầu Ngụy Tân ra gặp hắn, ngày đó là cái cuối tuần, phòng ngủ không có ai, nhưng dù gì cũng đã nửa đêm, tụi em sợ hắn nháo ra động tĩnh ầm ĩ, đành phải mở cửa cho hắn tiến vào.”

“Tên lưu manh nhảy Street Dance kia tên Lý Minh, mới vừa bị Ngụy Tân khai bao không lâu, trước sau thao hai ba lần, da mặt mỏng, đồng ý chơi 3P đã cực hạn của hắn, lúc nghe được tiếng đập cửa liền sống chết giãy giụa, khóc nức nở nói không muốn có thêm người tới xem, bất quá lúc đó hắn đang ngồi trong lòng ngực Ngụy Tân mặt đối mặt bị thao, lỗ hậu ngậm côn ŧᏂịŧ Ngụy Tân, hai tay hắn còn bị Ngụy Tân bắt chéo ra sau chế trụ, làm gì có sức để phản kháng? Em đi ra mở cửa để Chân huấn luyện viên tiến vào, Lý Minh sốt ruột khóc nấc lên như cô vợ nhỏ bị ủy khuất, Chân huấn luyện viên cho rằng tụi em đang cưỡиɠ ɧϊếp Lý Minh, kêu tụi em chú ý đúng mực.”

“Ngụy Tân mắng hắn ngốc tử, kêu hắn quản tốt chính mình là được rồi, sau đó còn chơi xấu rút côn ŧᏂịŧ ra mài mài cửa huyệt nhưng không cắm vào tra tấn Lý Minh, muốn chính hắn nói cho Chân huấn luyện viên biết hắn tự nguyện bị thao hay là bị cưỡиɠ ɧϊếp.”

Diêm Chuẩn nói tới đây thì thay đổi tư thế, lưng dán lên tường ngồi dưới đất, để Dương Nghệ đối mặt chính mình ngồi xổm lên hông tự động, hai tay chống lên vai Diêm Chuẩn giữ thăng bằng. Lý Viêm cực kỳ phối hợp quỳ gối bên người Diêm Chuẩn, đem đầu duỗi đến chỗ hai người kết hợp, lúc thì mυ'ŧ lấy đầu ngực nâu thẫm của Diêm Chuẩn, lúc thì ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ đã bị đâm đến cương cứng của Dương Nghệ.

Diêm Chuẩn là kẻ đi thao người ngược lại có vẻ phá lệ nhàn nhã, một bàn tay dùng sức xoa nắn mông trứng rắn chắc của Lý Viêm, một bàn tay nắm lấy núʍ ѵú Dương Nghệ, lúc nhẹ lúc mạnh xoa nắn niết kéo, cực kì có kỹ xảo cùng thể hiện tính xâm phạm bá đạo. Trong miệng cũng tiếp tục nói:

“Lỗ da^ʍ của Lý Minh vừa bị khai bao không lâu làm sao chịu được chiêu trò của Ngụy Tân? Không tới 3 phút liền bất chấp rụt rè, ôm lấy Ngụy Tân liều mạng lãng kêu. Chân huấn luyện viên nhìn tình cảnh đó liền khóc, cũng không biết là do chịu không nổi việc bạn trai cũ thao người khác, hay là hâm mộ Lý Minh có thể bị thao trong lòng ngực Ngụy Tân. Hắn vừa khóc vừa cởi sạch bò đến bên chân Ngụy Tân, cầu Ngụy Tân cũng thao lạn chính mình, Ngụy Tân một chân đem hắn đá văng, chỉ nói một câu: “Lăn sang một bên đi.” Ngụy Tân này em so với ai đều hiểu rõ hơn, làm chuyện gì cũng muốn kí©ɧ ŧɧí©ɧ mới mẻ, Chân huấn luyện viên ở chung với hắn lâu như vậy, còn cái gì mà chưa thử qua? Tư thế gì chưa từng chơi? Nói nặng một chút là chơi chán hắn rồi, trái lại Lý Minh kia, hắn vừa lên cấp 3, vừa soái vừa rắn chắc, quan trọng nhất chính là trước kia chỉ thao nữ sinh, c̠úc̠ Ꮒσα trinh nguyên bị Ngụy Tân bắt lấy, giống như hang động thần bí chờ người tới khai phá, phấn nộn vô cùng, trong đó cất giấu vô số bảo bối chờ Ngụy Tân tự mình khai quật ra, đổi lại là anh anh thao ai? ...”

“Sau đó em thấy Chân huấn luyện viên thật sự đáng thương, đem hắn đè ở trên tường thao một vòng, vì thế Ngụy Tân còn nhăn mặt với em, nói em không nên đυ.ng vào vợ cũ của hắn, em nói: “Mày đã bỏ rồi còn không cho lão tử làm?” Ngụy Tân nói: “tao từ bỏ cũng là rác của tao, mày là anh em tao thì không nên chạm vào hắn.” Được rồi, em đành phải rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi người Chân Dương, Chân huấn luyện viên lúc ấy đặc biệt đáng thương, hai tay dùng sức ôm lấy mông em, lỗ hậu cũng liều mạng kẹp chặt, cầu em không rút ra, nhưng em có thể làm gì bây giờ, không thể vì một chiếc giày rách mà làm ảnh hưởng tình cảm anh em, cuối cùng vẫn là rút ra, tùy ý hắn dẩu mông ngồi một bên tự moi. Lúc sau em cùng Ngụy Tân luân thao Lý Minh cả đêm, tiểu tử kia không hổ là luyện Street Dance, thể năng đặc biệt tốt, lỗ hậu còn bị tụi em thọc đến lật ra, vậy mà còn đòi tụi em tiếp tục. Cũng chính lúc đó Ngụy Tân mới nói cho em biết, Lý Minh thực ra là đồng học của biểu muội (em gái họ) hắn, là tra nam điển hình, trong trường ngoài trường dây dưa ái muội với mười mấy nữ sinh, ỷ vào bản thân có dáng người đẹp, còn thật ngầu luyện nhảy Street Dance, mới cấp ba liền lừa không ít người lên giường, trước đó không lâu Lý Minh cư nhiên to gan dám đánh chủ ý lên người biểu muội Ngụy Tân.”

“Biểu muội là nữ sinh trong sáng chưa từng trải, chỉ nghĩ muốn học tập cho thực tốt, quay đầu lại liền nói chuyện này cho Ngụy Tân nghe. Ngụy Tân chọn ngày thứ sáu chặn Lý Minh trước cổng trường kéo hắn qua hẻm nhỏ, nguyên bản chỉ định đe dọa vài câu, không ngờ Lý Minh lớn lên vừa vặn hợp gu thẩm mỹ Ngụy Tân, thấy sắc nảy lòng tham, đem người xách đến công trường bỏ hoang gần đó, hạ thủ trực tiếp đánh hắn tơi bời một trận, đánh xong lột sạch chụp lại mấy tấm hình để uy hϊếp, sau đó liền đè hắn trong công trường bỏ hoang nói muốn thao hắn, Lý Minh kịch liệt giãy giụa, Ngụy Tân tiếp tục đánh hắn, đánh xong lại đưa ra yêu cầu, lặp lại vài lần, Lý Minh rốt cuộc không thể so với thể dục sinh cường tráng như Ngụy, rốt cuộc giãy giụa không được, chỉ có thể khóc lóc nói tùy ý Ngụy Tân đoạt lỗ xử nam của mình. Ngụy Tân lúc nói đến đây đặc biệt hưng phấn, hắn nói Lý Minh không nghĩ tới chính mình sẽ bị nam nhân khai bao, càng không nghĩ tới sẽ bị khai bao ở trong công trường cũ nát như vậy, vẫn luôn khóc lóc mắng chửi người, tuyên bố về sau muốn cử lí Ngụy Tân các kiểu, nhưng cố tình thân thể lại mẫn cảm đến không được, chưa tới mười phút đã bị Ngụy Tân thao ra kɧoáı ©ảʍ, chưa tới nửa giờ đã trực tiếp bị thao tuyến tiền liệt đến cao trào, dươиɠ ѵậŧ ngạnh cứng như cây gậy sắt, một hồi phun tinh một hồi phun nướ© ŧıểυ...”

Diêm Chuẩn nói tới đây đã đổi thành tư thế “xe lửa” ôm Dương Nghệ đứng lên, vừa thao vừa đi về hướng sân phơi, đứng trong khung cảnh hoàng hôn đổi tư thế thao mấy vòng. Dương Nghệ sướиɠ đến liều mạng ôm lấy thân thể Diêm Chuẩn, mười ngón chân gắt gao câu lên, trong miệng gọi bậy “đệ đệ thật giỏi”, “ca ca hảo mãnh”, “ông xã”...

Thời điểm lúc Dương Nghệ bắn tinh lần cuối trong đầu dị thường hỗn loạn, cũng chính là trong lúc tinh thân rối bời như vậy, bỗng nhiên không lý do lại xuất hiện ra gương mặt anh tuấn của Trương Kiên, Dương Nghệ nhịn không được phát ra tiếng gầm nhẹ như dã thú, bắn xong tϊиɧ ɖϊ©h͙ sau đó liền tiểu ra.

Diêm Chuẩn cười lạnh một tiếng, tiếp tục đâm rút trong hậu đình hắn, nói: “Đúng rồi, Ngụy Tân còn nói với em một chuyện, hắn nói hắn có thao qua trúc mã của Chân huấn luyện viên, là một kẻ có tiền họ Dương, chính là anh đi?”

Dương Nghệ sớm đoán được Ngụy Tân cùng Diêm Chuẩn tốt như vậy, khẳng định sẽ không gạt hắn, cũng không giật mình, gật đầu nói: “Đúng vậy, nhưng chỉ có một lần...”

Lúc này Dương Nghệ bị thao mặt hướng ra cảnh chiều bên ngoài lan can, không chú ý thấy Diêm Chuẩn chép miệng, trên mặt ẩn ẩn lộ ra hung quang...