Xưng Bá Đô Thị

Chương 16: Hoang đường

Trương Kiên vừa tức giận vừa buồn cười, hắn cũng không thể đánh người bệnh a, chép chép miệng, bực bội đá rớt giày da xuống xoay người leo lên giường. Phòng Dương Nghệ thuê là phòng đôi, giường ngủ cực kì lớn, chính hắn cuộn thành một cục nằm ở giữa, Trương Kiên mặc quần tây sơ mi trắng nằm ở bên cạnh, Dương Nghệ dường như cảm thấy được gì đó, theo bản năng hướng về phía Trương Kiên ủi ủi vào, còn lấy tay nắm cánh tay Trương Kiên rồi bỗng nhiên buông ra, lại duỗi ra xa hơn một chút, ôm lấy eo sói rắn chắc của người bên cạnh...

Trương Kiên cách lớp áo sơmi còn có thể cảm giác được nhiệt độ cánh tay ai đó vô cùng nóng ấm, hơi hơi sửng sốt, nghĩ thầm tiểu tử này sốt cao đến như vậy, sẽ không sốt đến ngu người đi...? Hắn liền nghiêng người chồm qua nhìn nửa khuôn mặt Dương Nghệ đang chôn trong gối đầu, dù đang ngủ nhưng chân mày hắn vẫn nhíu chặt, dường như đang vô cùng khó chịu.

Trương Kiên ẩn ẩn hỏa khí không có chỗ phát tiết, bất đắc dĩ cười cười, vươn tay tắt đèn ngủ...

Cũng không biết trải qua bao lâu, bỗng nhiên hắn cảm giác thấy trên người có chút nặng nề, theo bản năng nghĩ mình bị bóng đè, sau đó đột nhiên tỉnh dậy, hắn thấy Dương Nghệ từ trong ổ chăn chui ra, nằm nghiêng ôm mình, một bàn tay để trên l*иg ngực, một chân cong lại gác lên đùi mình. Này cũng không tính là gì, người bệnh phát sốt sẽ theo bản năng hướng về phía nguồn nhiệt, nhưng... Chỗ không bình thường chính là Dương Nghệ không biết khi nào đã cởi hết áo ngủ quần ngủ ra, trên người chỉ mặc một cái qυầи ɭóŧ tứ giác màu đen, hạ bộ dán lên bên hông Trương Kiên, Trương Kiên rõ ràng cảm nhận được thứ đồ kia đã hoàn toàn phấn chấn, côn ŧᏂịŧ thô thẳng vừa nóng vừa cứng, cách mấy lớp quần không ngừng nhẹ nhàng cọ loạn.

Trương Kiên vốn là người tương đối bình tĩnh, kinh ngạc một chút liền hết, sau lại không lập tức đẩy người ra, đột nhiên kêu một tiếng: “Dương Nghệ...”

Dương Nghệ lẩm bẩm vài tiếng, không kiên nhẫn giật giật, sau đó liền không còn động tĩnh.

Trương Kiên lại gọi thử vài lần, xác định Dương Nghệ thật không có tỉnh, cho dù ôm mình hay là tự hưng phấn cọ cọ lên người mình, tất cả đều là hành vi vô thức lúc ngủ, hắn nhịn không được cười cười:

“Tiểu tử này đã bao lâu không phát tiết rồi? Mẹ nó, y như con bạch tuột, bắt được ai đều cọ cọ.” Nhẹ nhõm thở dài một hơi, lại ẩn ẩn cảm thấy có chút mất mát.

Trương Kiên thực mau lại chìm vào giấc ngủ, bất quá không bao lâu sau lại tỉnh, lần này không giống như lần trước, là sướиɠ tới tỉnh ngủ.

Trước khi Trương Kiên đến khách sạn thăm Dương Nghệ hắn có tham gia một bữa tiệc, uống không ít rượu, lúc bắt đầu không cảm thấy gì, nửa đêm men say xông lên đầu làm hắn cũng không khá hơn Dương Nghệ bao nhiêu, vẫn luôn mê mang nằm mơ.

Trong mộng, hắn cảm giác có người cởϊ áσ sơ mi của mình ra, một bàn tay đặt trên ngực mình vừa sờ vừa niết, như đang đùa giỡn cặp đào của đàn bà vậy, hắn theo bản năng cảm thấy chán ghét, nhưng lại đặc biệt sướиɠ, đơn giản liền không phản kháng. Cái tay kia dần dần trượt xuống, dọc theo cơ bụng chui vào đũng quần, cách lớp vải xoa bóp côn ŧᏂịŧ Trương Kiên, động tác gấp rút vô cùng, như thế thứ đang nắn không phải là một khúc thịt mềm mềm, mà là đang vuốt ve trân bảo quý giá ăn vào có thể trường sinh bất tử.

Trương Kiên mê mang vươn tay, đẩy vài cái cũng không thể đẩy rớt cái tay đang càn quấy ở đũng quần chính mình, ngược lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ cho cái tay đó càng thêm điên cuồng, như thể không thỏa mãn sờ nắn cự căn qua mấy lớp quần, sờ soạng một hồi thì tìm được khóa kéo, một bàn tay nhẹ nhàng kéo ra, một cái tay khác vụng đi vào, cách qυầи ɭóŧ nhéo vài cái, dường như vẫn cảm thấy không tiện, đơn giản tháo thắt lưng Trương Kiên ra, đem côn ŧᏂịŧ còn chưa thức tỉnh túm từ trong qυầи ɭóŧ túm ra, hai tay cùng sử dụng nhẹ nhàng xoa bóp.

Trương Kiên cảm giác hai cái tay kia phi thường hữu lực, hơn nữa thua xa bàn tay mềm mại của nữ nhân, nhưng làm hắn cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ kì quái hơn bao giờ hết, không thể nói rõ là sướиɠ hay không, dù sao đặc biệt mới mẻ kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Vì thế Trương Kiên thực mau liền ngạnh, qυყ đầυ so với hành thân tuy hơi nhỏ hơn một chút, nhưng chỉnh thể cả cây vừa thô vừa dài, khúc đầu còn cong nhẹ lên trên, màu sắc tươi sáng xinh đẹp vô cùng.

Đôi tay kia xoa nhẹ một lát bỗng nhiên dừng lại, Trương Kiên còn chưa kịp phản ứng, côn ŧᏂịŧ đã tiến vào một huyệt động ấm áp ẩm ướt, bên trong tràn ngập chất lỏng ướt nóng cùng lực hút thật lớn, từng vòng từng vòng mềm mại chủ động quấn lên hành thân, xoắn cuốn gắt gao ôm lên.

Trương Kiên rõ ràng chính mình nằm mơ thấy có người giúp mình thổi tiêu, ẩn ẩn cảm thấy giấc mộng này quá mức chân thật, nhưng dưới tác dụng của cồn cùng kɧoáı ©ảʍ làm hắn không đủ tỉnh táo để truy xét, dần dần trầm luân trong khẩu kỹ cao siêu của đối phương, trong miệng phát ra tiếng thở dốc trầm thấp. Lại qua vài phút, Trương Kiên mơ thấy người nọ dừng miệng lại, bên người truyền đến động tĩnh rất nhỏ, sau đó có cái gì áp xuống người mình, qυყ đầυ đầu tiên đυ.ng vào một tầng cơ bắp rắn chắc đàn hồi, có người bắt lấy hành thân hắn điều chỉnh phương hướng, cọ xát vài cái rốt cuộc cọ trúng một cái cửa động ướt nóng, lại dùng lực lần nữa, côn ŧᏂịŧđột nhiên tiến vào trong một huyệt động khác.

Huyệt động này cùng huyệt động lúc này đều ấm ướt giống nhau, khác biệt chính là cái huyệt lần này vừa chặt vừa co giãn, nhục bích mềm mại từ tứ xoắn tới, giống như có vô số cái miệng nhỏ, điên cuồng gắt gao bao lấy côn ŧᏂịŧ Trương Kiên. Trương Kiên cảm thấy như chính mình đang giúp tiểu nữ sinh khai bao, đặc biệt côn ŧᏂịŧ chính mình còn có hình dáng hơi cong đặc thù, mỗi lần đâm tới đều phải đột phá tầng tầng chướng ngại, như thể đang khai khẩn vùng đất bí ẩn, khai quật, thăm dò, điểm chết người chính là chính mình ở trong mộng hoàn toàn không khống chế được tiết tấu tính ái, cái huyệt động kia chủ động bao lấy côn ŧᏂịŧ chính mình còn tự di chuyển lên xuống, khi thì mau khi thì chậm, khi nông khi sâu, cảm thấy không giống bản thân đang chơi huyệt, mà là bị cái huyệt kia chơi ngược lại.

Cũng không biết giằng co bao nhiêu phút, trong mộng phân không rõ thời gian dài ngắn, dù sao huyệt động dường như đã quen hình dạng cùng kích cỡ của Trương Kiên, bắt đầu bảo trì tần suất cao lay động, như cái động tham lam không thấy đáy điên cuồng nuốt ăn côn ŧᏂịŧ Trương Kiên. Trong lỗ thịt dần dần phân bố ra nước sốt, làm côn ŧᏂịŧ ra vào càng thêm thông thuận, nhưng lại không chút ảnh hưởng quá trình cọ xát mang đến kɧoáı ©ảʍ, nhục bích như cũ gắt gao bao lấy hành thân, hơn nữa theo động tác ra vào còn thỉnh thoảng mấp máy, Trương Kiên thậm chí cảm nhận được nếp uốn trong nhục bích, như thể có vô số bàn tay nhỏ đang giúp mình tuốt ống.

Không đúng!? Quá chân thật...

Trương Kiên cũng là một hoa hoa công tử thao qua vô số người, ý thức được không đúng, vội vàng tập trung tinh thần, cưỡng bách chính mình từ trong trạng thái mê mang tỉnh lại, mở mắt ra liền nhìn thấy trên người mình quả thật có một người đang ngồi lên, trong màn đêm chỉ thấy được hình dáng mơ hồ, vai rộng eo thon, thon chắc tinh tráng, tuyệt không phải nữ nhân.

Trương Kiên trong đầu xẹt qua một ý tưởng cổ quái, duỗi tay trực tiếp ấn nút mở đèn phòng, sau khi thị lực khôi phục liền thấy người ngồi trên hắn quả nhiên là Dương Nghệ, hắn tự tay chống lên giường, hai chân phân quỳ gối đặt hai bên sườn mình, thân trên hơi ngã về trước, hai tay ấn ở trên giường mượn lực, mông trứng rắn chắc trên dưới tung bay, từ góc độ của Trương Kiên vừa vặn có thể nhìn thấy côn ŧᏂịŧ chính mình lúc ẩn lúc hiện biến mất trong lỗ thịt bên dưới.

Bất quá Trương Kiên cũng chỉ quan sát hắn trong một quãng thời gian ngắn, bởi vì phát hiện đèn sáng lên Dương Nghệ liền phản ứng theo bản năng cứng đờ, dừng lại động tác, lỗ thịt co rút, đầy mặt sợ hãi quay đầu, nhưng ánh mắt còn chưa kịp chạm mặt Trương Kiến, hắn liền vội vàng chuyển mình, tay chân cùng dùng lực cố gắng từ trên người hắn bò dậy. Trương Kiên còn chưa kịp hoàn toàn tiêu hóa sự thật trước mắt, nhưng phản ứng của thân thể là thành thật nhất, vội vàng đi theo ngồi thẳng, hai tay ôm eo sói Dương Nghệ, đem hắn một lần nữa túm lại trên người mình. Dương Nghệ mới vừa bò được một nửa, bởi vì tư thế quan hệ, côn ŧᏂịŧ gần như sắp bị rút ra, lúc này lại bị cưỡng bách ngồi xuống tương đương lần nữa nuốt vào cả cây côn ŧᏂịŧ thô cong của Trương Kiên, sướиɠ đến nhịn không được rên lớn một tiếng.

Trương Kiên cũng sướиɠ đến run run, trấn định duỗi tay tát một cái lên mông Dương Nghệ, nói: “Thao, sướиɠ tới vậy sao?”

Dương Nghệ đầu óc kỳ thật còn đang hỗn loạn, trong khoảng thời gian này hắn vẫn luôn không bị nam nhân thao, mỗi ngày lại chịu Diêm Chuẩn nhắn WeChat trêu chọc, lúc thì chụp ảnh khỏa thân gửi qua lúc thì gửi video hắn tại nhiều loại hiện trường thao người, hôm qua hắn tự tuốt hai lần cũng chẳng qua như muối bỏ biển, căn bản không dập được lửa, hơn nữa hôm nay phát sốt hôn hôn trầm trầm, lại uống thuốc hạ sốt, mơ hồ gián tiếp chạm được thân thể dương cương rắn chắc của Trương Kiên, theo bản năng liền giở trò, hơn nữa lúc bắt đầu hắn cùng Trương Kiên giống nhau, hắn cũng tưởng bản thân đang nằm mơ, cho nên không kiêng nể gì, sờ xong cơ ngực lại sờ cơ bụng, thổi xong tiêu trực tiếp lột sạch chính mình ngồi lên trên, thẳng đến lúc bị kɧoáı ©ảʍ cực lớn đánh lên người mới ý thức được chính mình hình như đang cưỡиɠ ɠiαи trúc mã a, nhưng mà lúc ấy là tên đã lên dây không thể không bắn, huyệt động nuốt vào côn ŧᏂịŧ nóng bỏng, không có lý nào lại cứ vậy rút ra? Cho nên mặc dù minh bạch Trương Kiên có thể tỉnh lại bất cứ lúc nào, nhưng vẫn như cũ kiên trì tự mình ngồi thao chính mình.

Chờ đến Trương Kiên thật sự tỉnh lại còn mở đèn lên, lý trí Dương Nghệ rốt cuộc chiến thắng kɧoáı ©ảʍ cùng du͙© vọиɠ, nhưng mà đã muộn rồi, Trương Kiên cũng là đàn ông, côn ŧᏂịŧ đã cắm vào trong động, càng không có lý do để rút ra, huống hồ hắn cùng Dương Nghệ tuy rằng từ nhỏ liền nhận thức nhau, có mấy phần tình cảm huynh đệ, nhưng càng nhiều là ghét nhau như chó với mèo, mười mấy năm tích lũy tháng ngày rất khó điều hòa, giờ này khắc này Dương Nghệ bỗng nhiên ngồi lên côn ŧᏂịŧ hắn chủ động bị thao, hắn có thể buông tha cơ hội tốt như vậy?

Dương Nghệ ý thức được điểm này, cho nên không mở miệng, cũng không tiếp tục động, liền như vậy giằng co ngồi ở trên hông Trương Kiên.

Trương kiên hiển nhiên đã thấy rõ tâm tư Dương Nghệ, đơn giản ôm lấy Dương Nghệ cùng nằm xuống, để Dương Nghệ thuận theo động tác chính mình nằm ngửa lên cơ ngực cơ bụng hắn, Dương Nghệ theo bản năng muốn giãy giụa, không chịu cùng hắn ngực lưng tương dán, hai tay vòng xuống chống lên giường, hai chân cũng tách ra dùng sức, muốn mượn lực đứng lên. Nhưng mà tư thế này vừa vặn cùng Trương Kiên kéo ra khoảng cách thích hợp, tương đương treo trên không nằm trên Trương Kiên, hai tay Trương Kiên gắt gao chế trụ eo sói hắn, bụng nhỏ đĩnh động, từ dưới lên trên bắt đầu chủ động tiến công. Hắn trước nay chưa từng thao nam nhân, nhưng thao qua hơn trăm người phụ nữ, kinh nghiệm phong phú, lại học một hiểu mười, thực mau liền tìm thấy điểm da^ʍ của Dương Nghệ, lúc nhẹ lúc nặng không ngừng khai quật tiềm chất của hắn.

Dương Nghệ vốn đang nỗ lực khắc chế, không ngờ Trương Kiên lại đột nhiên động nhanh như vậy, không đến mười phút liền kiên trì không được, chủ động phối hợp động tác Trương Kiên trên dưới thẳng lưng, trong miệng kêu rên ân ân a a loạn xạ.

Trương Kiên đơn giản không hề ôm lấy eo sói hắn, lấy tay vòng ra trước ngực tìm được hai đầṳ ѵú, núʍ ѵú nam nhân so với nữ nhân nhỏ hơn, nhưng Trương Kiên dựa vào kinh nghiệm phong phú như cũ tìm được bí quyết, hoặc nhẹ hoặc nặng, hoặc mau hoặc chậm, vài lần liền như châm thêm dầu vào lửa dục đang cháy rực của Dương Nghệ, làm hắn bị thiêu đốt đến ý loạn tình mê.

Mắt thấy Dương Nghệ rên càng lúc càng hăng say, Trương Kiên men say dần dần tan đi, lộ ra thần sắc lạnh lùng, cười lạnh nói: “Thao, trước kia sao tôi không phát hiện cậu da^ʍ như vậy? Cậu nói xem cậu lớn lên không tôi, dáng người cũng không kém, dươиɠ ѵậŧ cũng rất lớn, em gái mềm mại xinh đẹp cậu không chơi, như thế nào lại thích bị nam nhân chơi? Thao, khó trách cậu luôn chống đối tôi, có phải cậu đã mơ ước côn ŧᏂịŧ lão tử từ lâu nhưng không chiếm được nên mới sinh lòng căm ghét?”

“Thao, nói mau, có phải hay không đã sớm thích lão tử, có phải hay không vẫn luôn nghĩ tới bộ dáng lúc lão tử tự an ủi, hận không thể để tôi xách súng thật đạn thật ra tới thao cậu mấy chục hiệp? Thao, lão tử thấy cậu phát sốt nên có hảo ý bồi cậu, cậu mẹ nó cư nhiên dám cưỡиɠ ɠiαи lão tử, thao mẹ cậu, quỷ biết ngươi cái lỗ dưới này bị bao nhiêu đàn ông chơi qua, cư nhiên không mang bao đã ngồi lên. Lão tử côn ŧᏂịŧ quý giá như vậy, ngươi mẹ nó nói ngồi liền ngồi, cậu có coi tôi là trúc mã của cậu không? Muốn như thế nào liền làm như thế ấy?”

“Đúng rồi, lần trước cậu lên sơn trang kia dẫn theo nam sinh, bọn họ là tình nhân của cậu đi? Còn lừa lão tử nói là học sinh của Chân Dương, tôi còn thắc mắc sao hôm đó cậu đổi tính không mang theo nữ nhân lên núi, ngược lại mang theo hai tiểu thí hài, thao, hai người bọn họ một thân cơ bắp, đều là thể dục sinh đi? Cậu thích loại hình cường tráng hữu lực như vậy? Cả đêm bọn họ thao, bắn vào trong cái c̠úc̠ Ꮒσα... Không đúng, là bắn vào lỗ da^ʍ, đút cho cậu ăn no?”

“Thao, một lần kêu hai người đi theo, cậu không sợ cái lỗ da^ʍ này bị bọn họ chơi hư? Hai tiểu hài tử đó so với cậu nhỏ hơn vài tuổi, cậu đường đường một đại nam nhân lại nằm dưới háng hai tiểu hài nhi, một chút cũng không cảm thấy xấu hổ? Tôi trước kia sao không nghĩ tới cậu là loại người này, thao, thật con mẹ nó da^ʍ, đừng nói, lỗ thịt thật con mẹ nó chặt, hơn nữa chảy nước còn nhiều hơn nữ nhân, thao, thịt ruột còn co rút, quá mẹ nó sướиɠ.”

“Lão tử côn ŧᏂịŧ lớn như vậy, còn hơi cong, mấy em gái trước kia đều ăn không tiêu, cậu cư nhiên có thể nuốt cả cây vào, xem ra đã sớm bị thao mở, cậu nói cho tôi nghe, cậu lúc nào bị khai bao, 5 năm trước? 10 năm trước? Có bao nhiêu nam nhân thao cậu rồi?”

Trương Kiên nói xong thay đổi tư thế, để Dương Nghệ mặt quay lên trên nằm xuống, hai tay tự bẻ ra hai đùi chính mình, Trương Kiên chậm rì rì cúi người xuống, lấy tư thế “truyền giáo” tiến hành gian làm. Tư thế này Trương Kiên cùng Dương Nghệ mặt đối mặt, bất quá Trương Kiên là trên cao nhìn xuống, ngũ quan lạnh lùng nhiễm lên vài phần hài hước cùng trào phúng, có vẻ phá lệ cường thế, cũng phá lệ dương cương gợi cảm.

Dương Nghệ không lên tiếng, Trương Kiên lại hỏi: “Nói a, khi nào? Ai giúp cậu khai bao?”

Dương Nghệ nghiêng đầu né tránh ánh mắt hắn, như cũ không ra tiếng.

Trương kiên cũng không nóng nảy, đơn giản dẩu mông đem côn ŧᏂịŧ rút ra, lấy qυყ đầυ đặt ở huyệt khẩu nhẹ nhàng khảy cọ cọ, hoặc là nhét vào phân nửa qυყ đầυ, lại nhanh chóng rút ra. Trên mặt như cũ là tư thái cao cao tại thượng, cười xấu xa hỏi: “Nói hay không?”

Dương Nghệ thực mau kiên trì không được, hai tay ôm lấy mông trứng Trương Kiên, mạnh mẽ hướng lỗ thịt chính mình đẩy vào, trong miệng đứt quãng kể lại đủ thứ chuyện xảy ra giữa mình và Lý Viêm, nội dung giống như lần trước kể cho Chân Dương nghe, nói đúng ra Chân Dương cùng hắn đều là trúc mã của mình, nhưng vào lúc đó Chân Dương đã bị Lý Viêm thao phục, hắn cho rằng Chân Dương cùng mình ở cùng vị trí đều là da^ʍ thụ, cho nên không mất mặt, nhưng Trương Kiên không phải, không những không bị người thao qua, ngược lại đang điên cuồng hung ác thao chính mình, cái này làm cho Dương Nghệ mỗi chữ nói ra đều mang theo ý vị tự mình nhục nhã.

Trương Kiên nghe thực nghiêm túc, côn ŧᏂịŧ lúc sâu lúc nông ra ra vào vào, thường thường đáp lại mấy vấn đề.

“Con mẹ nó, hai tiểu thí hài tùy tiện uy hϊếp vài câu cậu liền thật sự giúp bọn hắn thổi, tôi không tin cậu lúc đó không có cách giải quyết, cậu chính là da^ʍ thụ thích côn ŧᏂịŧ lớn, tìm được cái cớ liền quang minh chính đại hưởng thụ bọn họ phục vụ a.”

“Thao, khó trách lúc nãy nằm mơ tôi cảm thấy cậu thực sẽ khẩu giao, là hai tiểu hài tử kia dạy dỗ sao? Trước kia tôi cảm thấy rất ghê tởm, hiện tại ngẫm lại kỳ thật không tồi, đàn ông nam tính như vậy soái như vậy lại dẩu mông giúp tôi liếʍ, có ý tứ a.”

“Thao, bỏ thuốc cái gì? Tôi cảm thấy cậu chính là muốn bị thao, còn giả vờ không có sức lực? Cái miệng phía trên ăn đủ rồi, phía dưới tự nhiên cũng không thể bị đói. Thằng nhóc tên Lý Viêm giúp cậu khai bao có phải khiến cậu thực vui vẻ? Tiểu thịt tuôi mười tám chín tuổi, vẫn là thể dục sinh, có hay không đem cậu thao sướиɠ? Côn ŧᏂịŧ của hắn lớn hay của tôi lớn, a?”

Chờ đến khi Dương Nghệ nói xong, Trương Kiên lại lại thay đổi tư thế, chính mình ngưỡng mặt nằm xuống, để Dương Nghệ mặt hướng về chính mình ngồi ở lên trên, từ dưới lên hướng cúc huyệt hắn điên cuồng thọc. Dương Nghệ cố ý ngồi thẳng, đường cong cơ bắp thân trên có vẻ phá lệ lưu sướиɠ xinh đẹp, ngẫu nhiên còn tự nắm vυ' chính mình xoa bóp, bụng nhỏ bị kịch liệt kɧoáı ©ảʍ đánh úp không ngừng co rút co rút lại.

Trương Kiên kinh ngạc chú ý thấy dươиɠ ѵậŧ Dương Nghệ cư nhiên ngạnh, qυყ đầυ hoàn toàn sung huyết, giống cái trứng gà luộc, hành thân thẳng tắp đâm vào chính hắn bụng nhỏ, cứng đến tận cùng, thân thể tuy rằng bị da^ʍ tới chấn động nhưng biên độ dươиɠ ѵậŧ lắc lư vẫn không nhiều.

Trương Kiên nhịn không được duỗi tay nắm lấy dươиɠ ѵậŧ hắn tuốt hai cái, cười lạnh nói: “Thao, cũng chưa chạm vào dươиɠ ѵậŧ cậu, sao lại ngạnh thành cái dạng này? Cú© Ꮒσα cắm côn ŧᏂịŧ sướиɠ tới vậy sao? Má, mỗi lần nhấp vào như đang thăm dò đường ống nước vậy, lúc lui ra sau liền tràn ra dầm dề, tôi thao, cậu thật mẹ nó da^ʍ. Tôi thao, tôi thao, cậu làm sao vậy? Ơ đệch? Bắn rồi? Vãi, cũng chưa chạm vào cậu vậy mà cũng bắn được?

Trương Kiên là trai thẳng chân chính, cho tới nay chú ý đều là như thế nào cùng em gái chơi, đừng nói gặp qua, liền nghe cũng chưa nghe nói nam nhân cư nhiên có thể bị thao bắn, lúc này mới nắm lấy qυყ đầυ Dương Nghệ vuốt nhẹ, tiếp tục thao vài cái, Dương Nghệ thon chắc bụng bỗng nhiên kịch liệt co rút lại, dươиɠ ѵậŧ dưới tình huống không ai đυ.ng chạm đột nhiên giương lên, phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng ngà đặc sệt.

Trương Kiên vừa kinh ngạc vừa tò mò, hai tay ôm lấy mông trứng Dương Nghệ, càng thêm ra sức thọc mạnh vào người hắn, sau đó hắn chú ý thấy mỗi lần mình thọc trúng chỗ đó, dươиɠ ѵậŧ Dương Nghệ liền phản ứng lại giật nảy lên, lại phun ra nùng tinh, hắn cảm thấy bản thân như Colombus tìm được vùng đất mới, khϊếp sợ lại hài hước nhìn Dương Nghệ, không ngừng nghỉ đâm mấy chục cái trúng điểm da^ʍ, dẫn tới Dương Nghệ đi theo co rút mấy chục lần, tϊиɧ ɖϊ©h͙ lại vẩy ra, phần lớn phun lên trên cơ ngực của hắn còn có mấy cổ phun lên áo sơ mi Trương Kiên.

Dương Nghệ sướиɠ đến không còn sức lực, cúi xuống phía trước ngực dán ngực ghé vào trên người Trương Kiên, trong miệng không ngừng xin tha:

“Dừng... Dừng một chút... Không được... Tôi không bắn được nữa a a a... Muốn hư... Nếu còn không dừng... A... Không được... Cầu anh, Trương ca... Kiên ca a a... Trương ca ca, ba ba, cầu anh... Dừng một chút... Cho tôi... Nghit một lát...”

Trương Kiên căn bản không để ý tới, đơn giản lấy hai tay ôm lấy vai hắn, như là phụ thân đang trấn an nhi tử làm nũng, côn ŧᏂịŧ vẫn như cũ ở trong cúc huyệt nhanh chóng ra vào. Hai người bọn họ từ lúc còn nhỏ đã đối chọi kì thực có nguyên nhân, rốt cuộc hai nhà đều có quyền có thế, tự thân lại đều cao đều soái, nếu bỏ qua sinh hoạt riêng tư hỗn loạn, thì đều là nam nhân phi thường ưu tú, mà ưu tú như vậy lại có tới hai người, hoặc là thưởng thức lẫn nhau, hoặc là căm thù lẫn nhau, hai người bọn họ vừa vặn thuộc vế sau.

Nhiều năm như vậy Trương Kiên vẫn luôn muốn chứng minh chính mình so với Dương Nghệ ưu tú hơn, cho nên mới chọn tự ra ngoài gây dựng sự nghiệp, không đầu nhập truyền thông của Trương Tông Tường, nhưng giờ này khắc này Trương Kiên bỗng nhiên cảm thấy nỗ lực trước kia hiện tại đã trở thành vô nghĩa, bởi vì Dương Nghệ cho dù ưu tú thế nào khắc khổ thế nào đều đã không còn quan trọng, hắn hiện tại nằm trong lòng ngực chính mình, c̠úc̠ Ꮒσα cắm côn ŧᏂịŧ chính mình, mới vừa bắn tinh xong lập tức lại rơi vào du͙© vọиɠ trầm luân, trong miệng da^ʍ gào gọi bậy ca ca ba ba, không còn nam nhân tôn nghiêm, càng không có tư cách cùng chính mình đối chọi.

Trương Kiên càng nghĩ càng hưng phấn, bụng nhỏ bỗng nhiên kịch liệt co rút lại, côn ŧᏂịŧ chôn trong lỗ thịt Dương Nghệ lại lần nữa bành trướng, lần đầu tiên trong 26 năm qua hắn đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào trong thân thể một người đàn ông.

Dương Nghệ cảm giác được Trương Kiên bắn tinh, thân trên hơi hơi nâng lên, từ trên cao nhìn xuống biểu tình hưởng thụ của hắn, nhịn không được cúi đầu muốn hôn môi, trương kiên chau mày, lắc đầu né tránh, cười lạnh nói: “Ai mẹ nó muốn cùng cậu hôn môi a? Ghê tởm.”

Dương Nghệ không ngờ hắn lại có phản ứng này, sửng sốt một lát. Cảm thấy lòng tự ái trước mặt người quen đang dần dần phình lên sắp nổ, huống hồ người quen này một bên thao chính mình, một bên lại ghét bỏ cùng chính mình hôn môi, Dương Nghệ vừa xấu hổ lại vừa tức giận, nhịn không được đỏ hốc mắt.

Trương kiên cũng mặc kệ Dương Nghệ có tâm tình gì, bắn xong căn bản không đem côn ŧᏂịŧ rút ra, tiếp tục đổi tư thế cuồng thao, ở trên giường, trên sô pha, trong bồn tắm, thậm chí trên ban công, suốt một đêm cơ hồ đều xách Dương Nghệ tới môi một góc thao một lần, mỗi lần đều trực tiếp thao hắn đến bắn ra.

Lần cuối cùng Dương Nghệ cơ hồ đã hư thoát, khóc lóc cầu hắn buông tha, hắn cảm thấy thú vị đổi thành tư thế “truyền giáo”, vừa thao vừa thưởng thức biểu tình Dương Nghệ, dường như đang dùng côn ŧᏂịŧ làm thực nghiệm trong người Dương Nghệ, không nói tiếng nào ở một bên nghiền ngẫm, lại bĩ lại soái. Cho tới hừng đông Trương Kiên mới bắn lần thứ ba, rút ra phát ra một tiếng “Phốc”, một vòng thịt ruột bị chà đạp kéo ra, cung quanh hậu môn đã sưng lên một vòng.

Trương Kiên đem Dương Nghệ ném lại trên giường, Dương Nghệ vốn đang phát sốt, cả đêm kịch liệt giao hoan hoàn toàn kiệt sức, đυ.ng tới giường liền trực tiếp hôn mê. Trương Kiên chính mình đến phòng tắm tẩy rửa, lúc đi ra nghĩ tới áo sơmi đã dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ Dương Nghệ, tùy tay ném vào thùng rác, từ trong ngăn tủ chọn áo sơmi của Dương Nghệ mặc vào, lại đem tây trang áo khoác ướm lên, lập tức biến trở lại thành tinh anh nam lạnh lùng xa cách thường ngày, bộ dáng điên cuồng thao người ban nãy một chút bóng dáng cũng không còn.

Trương Kiên trở lại mép giường thấy Dương Nghệ nằm bò ngủ, cúi người xuống đét hai cái trên mông hắn, kéo chăn qua giúp hắn đắp hảo, sau đó nghĩ đến cái gì, cười lạnh vài tiếng, bộ dáng lưu manh hớn hở huýt sáo rời đi.