Dương Nghệ vội vàng sửa sang lại tư liệu, quay đầu nhìn nhìn sau đó liền đi vào thư phòng, trước khi mở cửa lại nghe được Tô Dương bị người buông lời cợt nhả: “Lỗ da^ʍ của em quả nhiên chặt hơn so với vợ em nhiều, kẻ cơ bắp thao vào quả nhiên thoải mái, thích anh ôm thao em sao, cánh tay này, đùi này, mông trứng này, không hổ là quân nhân xuất ngũ, thật mẹ nó rắn chắc. Ta thao, dươиɠ ѵậŧ em sao lại cứng thành như vậy? Đỉnh lên cơ bụng anh rồi...Nhão nhão dính dính a...”
Lý Viêm cũng đồng dạng đang nói lời cợt nhả, bất quá cực kì thô bạo: “Thao, con đàn bà này còn không hiểu chuyện bằng chồng mày nữa, nhún chậm như vậy sao làm lão tử sướиɠ được? Đưa tay ra, niết vυ' tao, dùng sức nhún, thao, thật mẹ nó da^ʍ. Lỗ da^ʍ của mày cũng bị tao thao lỏng rồi, chồng mày vậy mà mặc kệ, chính hắn còn tự nằm dưới háng nam nhân cầu thao, đúng là không biết xấu hổ...”
Dương Nghệ ở thư phòng vội vội vàng vàng suốt hai giờ, sửa sang xong tư liệu còn họp trực tuyến một lần, thư phòng hắn có làm cách âm chuyên nghiệp, căn bản không nghe được động tĩnh ngoài cửa, hắn vội xong đi ra ngoài liền kinh ngạc, phát hiện màn giao phối vừa nãy vẫn còn tiếp tục, lần này là Tô Dương thao Cao Khiết, Lý Viêm ngồi trước người Cao Khiết để nàng thổi tiêu cho hắn, Tiền Tiểu Lang bán quỳ ở phía sau Tô Dương, phối hợp Tô Dương thao làm đồng thời đâm thọc trong hậu huyệt hắn, nói cách khác, mỗi lần Tô Dương nhấp Cao Khiết một chút, chính mình cũng bị Tiền Tiểu Lang thao một chút, đồng thời hưởng thụ hai phía giáp công thao cùng bị thao...
Dương Nghệ không nghĩ tới bọn họ sẽ chơi như vậy, nhịn không được có vài phần hưng phấn, bất quá hắn thật sự quá mệt mỏi, tắm rửa xong liền trở về phòng ngủ, hắn không biết đêm đó bọn họ kết thúc lúc nào, sáng ngày hôm sau hắn phát hiện Cao Khiết ngủ một mình trong phòng cho khách, Tiền Tiểu Lang cùng Lý Viêm ôm Tô Dương nằm trong một phòng cho khách khác, Tô Dương bị hai người bọn họ kẹp ở trong, vùi đầu ở trong ngực Lý Viêm, mông dán lên hông Tiền Tiểu Lang, ẩn ẩn có thể nhìn thấy côn ŧᏂịŧ Tiền Tiểu Lang vẫn chưa hoàn toàn mềm xuống, vẫn như cũ để trong hậu huyệt Tô Dương ngủ cả đêm...
Dương Nghệ nhịn không được suy đoán tình cảnh tối hôm qua, sau đó hai người họ chắc chắn chơi riêng với Tô Dương mấy hiệp, nhìn hậu huyệt Tô Dương tràn ra thật nhiều dịch trắng lúc này liền biết được tình cảnh có bao nhiêu ác liệt...
Còn có một lần càng thêm đặc thù, ít nhất đối với Dương Nghệ, là vô cùng đả kích, chuyện là như thế này. Ngày đó hắn về nhà lại lần nữa nghe được tiếng va chạm kịch liệt, còn có tiếng nói chuyện của Lý Viêm cùng Tiền Tiểu Lang, cùng với tiếng một nam sinh khác đang ngao ngao kêu ô ô ô. Với kinh nghiệm của Dương Nghệ, thực mau liền đoán được hai người bọn họ khẳng định đang cùng lúc chơi hai cái miệng trên dưới của nam sinh kia, một người thao cúc huyệt, một người cho hắn thổi tiêu.
Dương Nghệ vừa vào cửa quả nhiên nhìn thấy một nam sinh đang quỳ bò trên mặt đất, phía sau là Lý Viêm tinh tráng rắn chắc, phía trước là Tiền Tiểu Lang đang ngồi trên ghế nhàn nhã hưởng thụ khẩu giao, c̠úc̠ Ꮒσα cùng trong miệng đều bị cắm côn ŧᏂịŧ thô dài.
Dương Nghệ bởi vì vấn đề góc nhìn, đầu tiên chỉ nhìn thấy bóng dáng Lý Viêm, đi thêm vài bước mới nhìn thấy được mông trứng nam sinh, lại đi lên phía trước nhìn lần nữa, rốt cuộc phát hiện nam sinh này thế nhưng là anh em tốt của Lý Viêm - Ngô khang.
Dương Nghệ lắp bắp kinh hãi, nhịn không được hỏi Lý Viêm: “Như thế nào? ... Hắn sao lại thế này? ...”
Dương Nghệ thật sâu nhớ rõ đêm đầu của chính mình là thua trong tay Lý Viêm cùng Ngô khang, khi đó Ngô khang hiển nhiên còn là trai thẳng, ngay từ đầu thậm chí chạm cũng không chịu chạm vào mình, khúc sau mới thấy Lý Viêm thao có vẻ rất sướиɠ, mới thử lần đầu thao nam nhân, như thế nào... Hiện tại ngược lại biến thành người bị thao?
Lý Viêm nói: “Thằng ngu này hôm đó thao mày xong liền nghiện cảm giác thao đàn ông, vậy mà dám đánh chủ ý lên người Lang ca, còn nhờ tao giúp nó bỏ thuốc, chậc chậc, nó còn không biết giao tình của tao với Lang ca sâu bao nhiêu. Tao cùng Lang ca tương kế tựu kế đem nó lừa tới khách sạn, cũng không có bỏ thuốc, trực tiếp trói lại thao mấy hiệp, sau đó thằng ngu này... Lại nghiện rồi, mỗi ngày tìm mọi cách cầu tao cùng Lang ca thọc c̠úc̠ Ꮒσα nó.”
Dương Nghệ kinh ngạc đến không thốt nên lời, trong trí nhớ của hắn Ngô Khang là cùng một loại người giống Lý Viêm, đồng dạng luyện điền kinh, đồng dạng anh tuấn rắn chắc, thậm chí có thể bởi vì là trai thẳng, nên có vẻ càng thêm dụ hoặc, nhưng mà hiện tại Ngô Khang cũng đã quỳ rạp trên mặt đất, một bên bị thao một bên ra thổi tiêu cho đàn ông, hai loại ấn tượng mâu thuẫn lại quỷ dị, làm Dương Nghệ choáng váng có loại cảm giác không chân thật...
Qua mấy ngày, Chân Dương tập huấn xong liền chủ động liên hệ Dương Nghệ, hẹn hắn tới khu X ăn bữa cơm, còn ở trong điện thoại cố ý cường điệu Ngụy Tân đã trở lại, buổi tối cũng tới, dặn kỹ Dương Nghệ đừng nhắc tới chuyện hắn cùng Lý Viêm lên giường. Dương Nghệ phát hiện hắn lo lắng cho Ngụy Tân còn vượt xa tưởng tượng của mình, tư thái này quả thực giống như cô vợ nhỏ ân cần chu đáo.
Ban đầu vốn hẹn buổi chiều lúc 6 giờ, nhưng Dương Nghệ phải tăng ca đột xuất đến 8 giờ mới kịp chạy tới nhà hàng, bất quá Chân Dương hiểu được hắn là người bận rộn, cũng tỏ vẻ lý giải. Dương Nghệ vừa vào gian riêng liền thấy được người yêu truyền thuyết đặt ở đầu quả tim của Chân Dương, quả thực người này so với trong video càng thêm soái khí, cắt cái đầu dinh, mặc cái áo thun trắng cùng quần đùi vận động, mang giày chơi bóng màu trắng, cả người tràn đầy cảm giác thanh xuân nhiệt huyết, bất quá quả thực lạnh nhạt, lúc Chân Dương giới thiệu hai người với nhau hắn cũng chỉ gật gật đầu, lúc ánh mắt Dương Nghệ đảo qua chỗ hắn, hắn nhìn lại rồi dời mắt, một chữ cũng không nói.
Dương Nghệ cùng Chân Dương từ nhỏ đã có quan hệ đặc biệt tốt, bữa cơm này trong lúc ăn hai người vẫn luôn ôn chuyện cũ lúc cả hai còn ở chung một khu, cùng đi nhà trẻ, cấp 1, cấp 2, ... Càng nói càng hăng hái. Ngụy Tân thật ra là kiểu người chậm nhiệt, tuy hơi kiệm lời, nhưng cũng không phải kiểu lạnh lùng đến mức quái gở, lúc sau chậm rãi chen vào bắt chuyện vài xâu, nghe được cái gì thú vị cũng nhịn không được cười cười, Dương Nghệ phát hiện lúc hắn cười rộ lên trông rất giống mấy phú nhị đại ăn chơi trác táng, sang sảng khí phách còn có vài phần lưu manh, nhịn không được nhìn thêm vài lần, Ngụy Tân chú ý thấy ánh mắt hắn, khóe miệng nhếch lên, cười càng lúc càng như thằng lưu manh...
Trên đường ra khỏi nhà hàng Chân Dương đến phòng vệ sinh giải quyết nhu cầu, Dương Nghệ cầm di động chuẩn bị quét tài khoản trả tiền, Ngụy Tân bỗng nhiên đưa điện thoại qua, trên màn hình là mã quét QR tài khoản WeChat. Dương Nghệ nghi hoặc hỏi:
“Làm sao vậy?”
Ngụy Tân nghiêng đầu nhìn Dương Nghệ, cười xấu xa nói: “Còn có thể làm sao? Anh là anh em của Chân Dương, chúng ta kết bạn WeChat đi a.”
Dương Nghệ là người nào, trước tiên nghĩ nghĩ vì sao hắn chọn lúc Chân Dương không có mặt mới thêm WeChat, trong lòng có loại nghi hoặc kỳ quái, nhưng vừa nhấc mắt lại lần nữa cùng Ngụy Tân cười cười lấy lệ, ma xui quỷ khiến mở WeChat ra quét mã thêm bạn Ngụy Tân. Ngụy Tân cười cười nói: “Có rảnh em tìm anh chơi.” Còn cố ý nhấn mạnh kéo dài chữ “chơi”, ra vẻ kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Cơm nước xong ba người đi thang máy đến gara, thang máy trong cao ốc thường sẽ có cảnh chen chúc, mới vừa bước vào ba người đã bị chia tách, Chân Dương bị ép dán lên bức tường phía bên phải, Dương Nghệ cùng Ngụy Tân bị đám người xô đẩy về phía bên trái lui vào trong góc. Cũng may ba người vóc dáng đều không thấp, cách đám đông vẫn có thể nhìn thấy lẫn nhau, bất quá cũng chỉ nhìn thấy nửa cái đầu. Nhà hàng này nằm ở tầng 30 của office building, thang máy thương nghiệp đi xuống mỗi tầng đều dừng, số người trong thang giảm nhanh trông thấy.
Lúc xuống đến tầng 25 Dương Nghệ bỗng nhiên cảm giác phía sau căng thẳng, có người vươn tay đặt trên mông mình, hung hăng xoa bóp. Dương Nghệ dựa vào vách tường, người duy nhất có thể làm được cũng chỉ có Ngụy Tân. Hắn trong lòng chấn động, kỳ quái chính là không có giật mình, vừa quay đầu vừa vặn đối mặt với ánh mắt mang ý cười của Ngụy Tân, theo bản năng liền nhón chân nghía qua bên kia, cũng may Chân Dương cúi đầu, dường như đang chơi di động.
Dương Nghệ nhất thời không biết nên làm gì bây giờ, toàn thân căng chặt, một cử động nhỏ cũng không dám. Ngụy Tân mắt nhìn phía trước, như cũ một bộ biểu tình lạnh nhạt, nhưng tay hắn càng lúc càng mạnh dạn ra sức xoa nắn mông trứng Dương Nghệ. Dương Nghệ lúc tan tầm liền chạy tới đây, trên người mặc tây trang, bất quá quần tây cùng qυầи ɭóŧ cũng không ngăn cách được độ ấm từ bàn tay Ngụy Tân, hắn chỉ cảm thấy trên mông có bàn tay to càng ngày càng nóng bỏng, cũng càng ngày càng dùng sức.
Thang máy đi xuống tầng 24 lại dừng lại, lực chú của đám người đều tập trung về phía cửa mở. Ngụy Tân bỗng nhiên kề miệng vào sát tai Dương Nghệ, thấp giọng nói:
“Anh cho rằng em không phát hiện sao? Lúc ăn cơm anh nhân lúc Chân Dương không chú ý liền liếc trộm em, như thế nào, thích em như vậy? Muốn ngủ với em?”
Người này bộ dáng lạnh nhạt, thanh âm lại làm người nghe ngứa ngáy, dương cương trầm thấp mang theo chút khàn, một câu như vậy trực tiếp chọc đến Dương Nghệ hai chân nhũn ra, thân thể hơi hơi trầm xuống. Tay Ngụy Tân vẫn luôn để trên mông hắn, biến động nhỏ này liền bị hắn phát hiện, liền thuận thế luồn tay vào rảnh quần tiến xuống dưới, cách lớp vải nhẹ nhàng trêu chọc huyệt khẩu.
Dương Nghệ sợ hắn chơi ra lửa thật, vươn tay xuống định đẩy tay hắn ra, không ngờ Ngụy Tân vươn cái tay còn lại nắm lây cổ tay hắn, một phen kéo dài đặt lên đũng quần chính mình. Ngụy Tân chính là mặc quần đùi vận động, vải may vừa nhẹ vừa mỏng, côn ŧᏂịŧ sớm đã ngạnh cứng từ lâu, mặc dù bị qυầи ɭóŧ tứ giác bao lại, nhưng vẫn hiện lên hình dạng mơ hồ đằng sau lớp quần... Dương Nghệ trong khoảng thời gian này tiếp xúc Ngô khang, Lý Viêm cùng Tiền Tiểu Lang, côn ŧᏂịŧ của họ vừa dài vừa thẳng, nhưng kiểu của Ngụy Tân thì hơi cong, như cái uy mãnh lưỡi hái, cách vải dệt đều có thể cảm giác được nhiệt độ nóng bỏng.
Dương Nghệ nuốt xuống ngụm nước miếng, trong nhất thời lại quên mất giật tay ra, sau đó còn dọc theo hình dáng côn ŧᏂịŧ tinh tế vuốt ve, thậm chí dùng ngón tay ở qυყ đầυ nhẹ nhàng cọ sát, như là đang cầm đồ vật thiêng liêng.
Hai người cứ như vậy cách quần một người niết côn ŧᏂịŧ một người sờ mông, thẳng lúc xuống tầng 10 dần dần không còn mấy người nữa, Chân Dương cười cười chen đi qua, hai người bọn họ mới buông nhau ra.
Đến gara từng người lái xe rời đi, Dương Nghệ mới ra khỏi cửa gara liền nhận được WeChat Ngụy Tân nhắn tới, nói: “Chuyện của em cùng Chân Dương hẳn anh đã nghe kể rồi, em thật sự thích anh ấy, lần này em coi như chưa có gì phát sinh, về sau anh đừng câu dẫn em nữa.”
Dương Nghệ tức giận đến thiếu chút quăng luôn điện thoại, này rốt cuộc là mẹ nó ai câu dẫn ai a? Nhưng vừa bình tĩnh lại bỗng nhiên liền suy nghĩ thấu đáo, Ngụy Tân người này quả nhiên như lời Lý Viêm nói, không đơn giản... WeChat này nhắn qua có vẻ ngay thẳng chính trực, nhưng tinh tế tưởng tượng, rõ ràng là đang chơi lạt mềm buộc chặt với mình...