[Y Thủ Che Thiên] Ngạo Thế Khuynh Thiên

Chương 40: Thử thách tầng thứ 11

"Ầm!"

Cô Lăng Nguyệt lau khóe miệng chảy máu, thoáng nhìn chiếc đồng hồ cát trên vách tường hướng bắc,mỗi một nấc thể hiện một canh giờ, mỗi một tầng đều có đồng hồ cát tính giờ, hiện tại đã qua 11 canh giờ.

Vượt qua cửa ải thứ 10, những khe sáng trên mặt đất bắt đầu di chuyển, cùng lúc này một hòn đá từ trong cơ quan xuất hiện ở phía sau lưng Cô Lăng Nguyệt, tốc độ lăn của nàng càng ngày càng nhanh. Bởi vì con đường quá nhỏ hẹp cho nên chỉ có cách trực tiếp dùng sức mạnh phá vỡ quả cầu đá.

Cô Lăng Nguyệt quay đầu lại nhìn cửa ải tầng thứ 11 sắp xuất hiện, còn hai để vượt qua, hơn nữa theo lệ cũ mà nói, ải về sau này càng ngày càng nguy hiểm, nàng hiện tại chỉ còn chưa tới hai canh giờthật tới kịp tầng cuối cùng sao?

Cửa ải khó nào đang đợi chờ nàng đây?

Lông mày Lăng Nguyệt nhíu chặt lại, lộ ra vẻ lo âu.

Tầng thứ 11 không có cơ quan trận pháp như dự liệu, không có một sát thủ tử thi làm bằng hỗn hợp kim loại nào, duy chỉ có một ao nước,  bên trên mặt có sương mù lượn lờ, lại làm cho người ta xem không rõ ràng.

Mang theo đề phòng, Cô Lăng Nguyệt hướng phía trước đi đến, lại gần nàng phát hiện bên trong cái ao này đều là chất lỏng màu đen, hơn nữa nồng đậm dị thường, quả thật sắp thành cao rồi.

Nhìn thấy chất lỏng màu đen này, Cô Lăng Nguyệt chính là hiểu ra nguyên nhân làm thảm thực vật cùng yêu thú ở sơn mạch Tử Vong có màu đen.

Đứng ở bên cạnh ao nước, Cô Lăng Nguyệt có thể cảm nhận được năng lượng trong đó gần như cuồng bạo, cũng không biết vật chất đó là cái gì mà có tác dụng lớn như vậy.

Sau khi kiểm tra thứ chất lỏng này, Cô Lăng Nguyệt chỉ có thể lắc đầu bởi thứ  này thành phần phức tạp, bất quá không thể phủ nhận nó cũng là một bảo bối, nếu tu luyện ở trong này mà nói, ta đảm bảo trong thời gian ngắn cường độ thân thể ngươi đề cao rất nhiều.

Quán sát thật kĩ càng lần nữa vẫn không nhìn ra bất cứ khác thường nào, Lăng Nguyệt cau mày nhìn ao nước: " Xem ra chỉ còn bên dưới cái ao nước này?."

Lăng Nguyệt cảm thấy nên thử một chút, dù sao mang thứ nước trong ao di dời vào trong Hỗn Huyền Linh giới trăm lợi không hại.

Chờ nàng múc cạn nước của cái áo này thì phát hiện dưới đáy ao có một bàn thạch, ấn nhẹ một cái thì bức tường trước mặt nàng di chuyển để lộ một cầu thang nhỏ hẹp. Đi theo lối đó không bao lâu thì Lăng Nguyệt nghe được tiếng rồng ngâm gào thét truyền ra,điều này khiến cho nàng  vô cùng lo lắng bởi thứ mà nàng đối đầu chính là một thành viên của long tộc cường hãn bậc nhất mà người người nghe tiếng đã sợ mất mật.

Lấy thực lực hiện tại của nàng mà trực tiếp đối đầu với long là chuyện cửu tử nhất sinh, nhưng Lăng Nguyệt cũng chỉ có thể cắn răng tiến về phía trước.

Nàng không muốn bị giam ở đây cả đời!

Một đại hán cường tráng bị khóa xích canh giữ ở lối đi thông đến tầng thứ 12 của địa cung.

Đại Hán cường tráng sở dĩ xưng là đại hán cường tráng, là bởi vì hắn chẳng những vóc người khôi ngô, da thịt cuồn cuộn, hơn nữa sức lực lớn vô cùng, cái khóa sắt khổng lồ khóa trên người hắn không có tác dụng bao nhiêu, hắn không một chút biểu hiện ra thần sắc nặng nề gì, ngược lại tinh thần chấn hưng, đầy mặt hồng quang, còn đặc biệt ở trạng thái dị thường hưng phấn.

Song lại xiềng xích khóa vào cửa ngầm của lối thông tầng thứ 12 của địa cung, hắn chỉ có thể tự do đi lại trong mười bước, còn ở ngoài mười bước, thì bị xiềng xích gông cùng ràng buộc, hắn không cách nào tiến về phía trước một bước.

" Khặc khặc khặc. Lâu lắm rồi mới có kẻ tiến vào địa cung."  Tiếng cười lớn của tên đó quanh quẩn trong không gian, gián đoạn thanh âm xiềng xích chạm vào nhau, đã nghe tiếng rống của long cho nên Lăng Nguyệt có thể đoán được thật phận chân thật của người này.

Lại đưa mắt nhìn cách người điên xiềng xích khoảng cách trên mười bước là một cánh cửa ngầm phía sau hắn.Sau cánh cửa ngầm có ánh sáng khác thường giao động, chỉ cần xuyên qua cánh cửa này, là nàng có thể rời khỏi tầng thứ 11 của địa cung.

Chẳng qua nhìn thân thể  cường tráng của người bị xích chặn lại hơn phân nửa cửa ngầm, muốn vòng qua hắn, tiến vào cửa ngầm, tựa hồ như là chuyện không có khả năng, biện pháp duy nhất chính là đánh bại hắn.

Không giống những tầng khác nguy hiểm và phức tạp, lần này địch nhân cũng chỉ có một, cửa ra đang ở trước mắt, mục tiêu quá rõ ràng. Thế nhưng Lăng Nguyệt cảm thấy thử thách của 10 tầng trước cộng lại cũng không bằng độ khó của tầng này, có thể hóa hình thành người chứng tỏ thực lực của hắn ít nhất cũng đã là Thiên Huyền cảnh giới. Long tộc nổi tiếng về  trời sanh thần lực,Cô Lăng Nguyệt cũng không tự cho rằng đám dây xích kia có thể trở thành vật cản trở hắn.

Nam tử điên kia nhìn Cô Lăng Nguyệt không giống như những người trước kia, dại dội xông lên trong lòng có chút tán thưởng mà nói: " Muốn đi tiếp, phải  tiếp được mười chiêu của ta, ta liền để ngươi vượt qua."

Đối với điều kiện này so với đánh bại hắn, độ khó thấp hơn so với nàng nghĩ. Có điều đặt ra điều kiện như vậy chứng tỏ người người này còn mạnh hơn nàng tưởng.

Hiện tại suy nghĩ nhiều chẳng khác nào tự gây áp lực cho bản thân, Lăng Nguyệt hít một hơi trấn tĩnh lại, Hàm Quang kiếm từ trong tay hiện ra, ánh sáng kiếm trong trẻo như nước, quang hoa lưu chuyển, tăng thêm phần ánh sáng màu ngọc trang nhã.

Lăng Nguyệt vừa lấy Hàm Quang kiếm thì tên đầy trong không khí, lấy thanh âm xiềng xích làm trung tâm, sử dụng Tiêu dao thoái pháp nàng vừa né vừa đánh bật những mũi tên trước mặt mình. Khi mưa tên dừng lại, trong  vòng bán kính mười bước, trên mặt đất không có chỗ trống, ngoại trừ chỗ nàng đứng khắp nơi đều bị tên lấp không lấy  một khe hở.

"  Khặc khặc khặc. Thân thủ không tệ, hiện tại nên chính diện giao phong rồi!"Thanh âm của người điên bị xích vang lên, trong đó có sự hưng phấn không chút che giấu nào từng trận hơi thở trận cuồng nhiệt từ cơ thể của hắn bộc phát, lan gần đến chỗ Lăng Nguyệt đứng.

Bởi vì không biết độ sâu cạn của người trước mắt mà Lăng Nguyệt cầm kiếm Hàm Quang đi thăm dò hai chiêu, tuy đã rất cẩn thận đỡ được hai chiêu này của hắn nhưng Lăng Nguyệt cũng bị nội thương nghiêm trọng, không ngừng nôn ra từng ngụm máu.

Cô Lăng Nguyệt vội lấy đan dược trị nuốt,  kim châm cũng xuất hiện theo ý nghĩ của nàng không ngừng nhảy múa đâm vào các huyệt vị nhanh chóng điều trị thương thế .

Nam tử nhìn một màn kinh dị không khỏi kinh ngạc, nội thương nghiêm trọng như vậy mà nàng ta có thể nhanh chóng chữa lành.

Trong lúc chữa trị cho bản thân, Cô Lăng Nguyệt cũng sơ hở của đối phương. Người này mặc dù võ công cường hãn, nhưng bởi vì trước bị xiềng xích trói lại, động tác có vẻ hơi chậm chạp, muốn thắng hắn một phải dựa vào chút tốc độ, hai công kích theo góc độ của hắn. Bàn về tốc độ nếu nàng phát huy cảnh giới thứ hai của Tiêu Dao thoát pháp Tam Điệp Lạc Mai thì tốc độ không cần phải quá lo lắng, điểm quan trọng là phải tìm được góc độ công kích của hắn.

Hơn nữa qua hai chiêu vừa rồi, Lăng Nguyệt nhìn ra phạm vi hoạt  động của hắn chỉ trong vòng mười bước, cho nên nếu muốn chiến thắng hắn nàng cảm thấy  tốt nhất lựa chọn vị trí tấn công ở  bước thứ mười lăm. Trong đầu Lăng Nguyệt tiếp tục tính toán điểm  công kích hữu hiệu, góc độ công kích, dự bị phương án hết thảy đều tính trong lòng bàn tay. Đây là chuyện liên quan đến tính mạng, nàng phải cẩn thận làm việc.

" Nè, ngươi còn ngốc ở đó làm gì?Mau mau cùng lão tử tiếp tục đánh nhau!" Nam tử nhìn Lăng Nguyệt vẫn chưa có ý định động thủ, không chút kiên nhẫn hối thúc nàng.

" Ngươi vội cái gì? Chờ ta suy nghĩ thêm một chút đã." Lăng Nguyệt xua tay nói.

" Ta ra lệnh cho ngươi ra tay ngay!"Người điên bị xích hung hăng xông lên phía trước, tiếng va chạm khóa sắt vang lên. Thế như thiên quân vạn mã.

"Hừ, ngươi đừng tưởng như vậy liền dọa nạt ta. Điều kiện ở ải này là tiếp được 10 chiêu của ngươi mà không định ra cụ thể thời gian. Cho nên ta muốn ra  chiêu thế nào thì tùy chỉ cần đúng quy định là được, hơn nữa nếu ta đoán không sai ngươi cũng bị điều luật này ảnh hưởng?"

" Ngươi...khặc khặc khặc...Tốt! Tốt!" Nam tử bị những lời nói của nàng chỉ có thể nghiến răng trừng Lăng Nguyệt, lời của nàng nói hoàn toàn không sai.

Lăng Nguyệt mạnh miệng nói vậy nhưng nàng cũng không có ý định kéo dài thời gian.

Keng!Âm thanh khóa sắt kéo căng, để cho người điên bị xích dừng bước.

Trường kiếm đâm tới khiến cho hắn phải vũ động một chiêu để chống đỡ.

"Một chiêu, hai chiêu, ba chiêu..." Lăng nguyệt khẽ đếm, bởi vì đã tính toán kỹ càng cho nên    mỗi một lần rơi xuống đất cùng thời gian công kích tính toán chính xác như vậy, khiến tên kia chân chính không tiến lên được!

Nếu có người chứng kiến tình cảnh này nhất định sẽ bội phục Lăng Nguyệt sát đất, bởi  nếu dựa theo phương pháp của nàng, chẳng những có thể khiến cho người điên kia ra chiêu, mà còn không cần phí nhiều sức lực, chỉ cần kỹ sảo như vậy là đủ rồi. Chẳng qua nhìn có vẻ đơn giản nhưng thực chất lại rất khó làm được, tốc độ ngươi phải cực nhanh ngoài ra còn phải có đầu óc linh hoạt, chỉ một sai lầm nhỏ thì mạng của ngươi sẽ không còn.

Mấy chiêu liên tiếp không làm khó dễ được Lăng Nguyệt khiến cho người  điên bị xích tính tình nôn nóng trừng mắt nhìn Lăng Nguyệt,  phương pháp đánh như thế, là phương pháp làm hắn buồn bực nhất. Công kích phạm vi hạn chế của khóa sắt, mà nàng có thể tính ra rất chuẩn xác giới hạn này, thành thạo tiến thoái, hắn muốn đánh nhau cũng không thể, còn phải bị buộc phòng thủ, cõi đời này không có cái gì buồn chán bằng cái phương pháp này.

" Còn một chiêu cuối cùng!" Lăng Nguyệt lại nhẹ nhàng rơi xuống đất, cả trán bị phủ kín bởi một tầng mồ hôi mỏng. Người ngoài nhìn vào, nàng tựa hồ thắng vô cùng dễ dàng, chỉ có chính nàng rõ ràng nhất, mới vừa rồi có bao nhiêu mạo hiểm, nếu người không có định lực gan dạ cùng sáng suốt, nàng tuyệt không cầm cự đến bây giờ.

"Khặc khặc khặc... Có thể tiếp đến chiêu thứ 9, ngươi là người đầu tiên làm được. Nhưng cũng chỉ có thể dừng bước đến đây thôi!" Người điên bị xích cười lớn thêm lần nữa.

" Chưa đến cuối cùng, ngươi đừng vội kết luận như vậy chứ?" Lăng Nguyệt lau mồ hôi, trợn mắt nói.

" Vẫn còn mạnh miệng như vậy sao? Chuẩn bị tiếp chiêu cùng đi." Người điên bị xích khó khăn lắm mới lộ ra được khuôn mặt kinh ngạc, sau đó những dây xích vũ động dây xích trên người   rung động, biểu thị công khai hắn đang bất mãn.

"Tốt!" Lăng Nguyệt nhẹ nhếch môi,màu trắng Thiên Lực như sương mù xuất hiện ở bốn phía  Cô Lăng Nguyệt, sương mù lượn lờ phía dưới làm cho nàng như có như không  một cổ khí tức cường đại từ trong sương mù chậm rãi truyền ra.

Lúc Lăng Nguyệt ngưng tựu ra  bốn viên hồng tinh xuất hiện ở bốn phương vị mang khí tức cường đại, phát ra ánh sáng đỏ rực như màu mã não.

"Tinh Diệu Bắc Đẩu: Tứ Tinh Hồi Xuân" Âm thanh dứt, bốn viên hồng tinh liền hướng phía nam tử điên một cách dữ dội.

Cảm nhận được năng lượng cường đại từ hồng tinh, sắc mặt của người điên kia  cũng không cuồng vọng như ban nãy nữa, không hổ là Hỗn độn thiên lực dễ dàng lấn áp các thiên lực khác. Hai tay nhanh chóng kết ấn, nguyên một đám ấn kết phức tạp rất nhanh hình thành, một cỗ uy lực thật sự rất cường hãn, tuy không biết tên của vũ kỹ nhưng nàng dám chắc nó thuộc địa phẩm.

"Bành!"

Một tiếng nổ mạnh kinh thiên mang theo dư âm năng lượng cho dù là ở trạng thái bình thường Lăng Nguyệt cũng cảm thấy khó mà trụ nổi, chứ đừng nói hiện tại nàng hoàn toàn không có chút sức lực phản kháng nào?

Sống hay chết hoàn toàn đánh cược cả vào một chiêu này.