Tao Lãng Xăm Mình

Chương 7

Toàn bộ quá trình xăm hình mang đến cho Hoa Ly trải nghiệm kí©ɧ ŧɧí©ɧ chưa từng có, hắn chọn nơi tư mật kiều nộn, da thịt đau đớn theo từng phút giây, mà chuối bị tắc trong hoa huyệt lại đúng lúc an ủi cô, cơn đau vẫn chưa nguôi, bên trong hoa huyệt như lại nóng bỏng, ngứa ngáy khó chịu."A a~~"

Không thể nhìn thấy, nhưng lại có cơ hội để rêи ɾỉ, cô hét lên, đau đớn, sảng khoái, khó chịu, vui sướиɠ.....

Chân ngọc bị trói qua hai bên run rẩy càng lúc càng nhanh, mà nam nhân vẫn kiên nhẫn tỉ mỉ xăm, trong đầu hắn đã sớm tưởng tượng hàng vạn động tác điêu luyện đáng sợ, lúc này hắn cũng không một chút để ý đến bộ dáng hiện tại của cô.

Môi âʍ ɦộ hồng hào, hoa mỹ co rút cùng run rẩy, dải lụa kìm chặt quả chuối khiến nó bị kẹt bên trong lỗ huyệt, nhưng lại không kiềm được dâʍ ŧᏂủy̠ tràn ra, dần dần, một bãi dâʍ ɖị©ɧ hình thành trên ghế da, đi lên chính là vυ' đầy đặn tròn trịa, run rinh như thạch.

Ngay cả khi không nhìn đến núʍ ѵú bị bao bọc, hắn biết chắc hẳn nó đã cương cứng, cũng nhất định là vô cùng ngứa ngáy muốn hắt mυ'ŧ.

"Em chịu không nổi a ân~ Cầu xin anh nhanh lên hay là hung hăng thao em đi!"

Từng tầng thịt non khẩn thiết run rẩy kẹp chặt trái chuối, da thịt bóng loáng đỏ ửng, mới đầu còn cảm thấy kɧoáı ©ảʍ xa lạ khó chịu, hiện tại ngày càng gia tăng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cô điên cuồng khóc rên, yêu cầu hắn nhanh va chạm, như vậy nếu được hắn tàn nhẫn thao, có chết cũng đáng!

Đáng tiếc cô có kêu khóc xin hắn như thế nào cũng không được hắn đáp lại, ngoài âm thanh của dụng cụ, chỉ có tiếng thở nặng nhọc như có như không câu dẫn cô.

Cũng không biết hắn làm gì, toàn bộ âʍ ɦộ đều nóng lên.

"A a a!!!"

Hoa Ly chỉ có thể cọ xát mông, cố gắng dùng trái chuối trong lỗ nhỏ để đạt được kɧoáı ©ảʍ, không biết đã trôi qua bao lâu, mỹ nhân suy yếu nằm trên ghế sớm đã mồ hôi đầm đìa, môi anh đảo khóc thút thút đáng thương cực kỳ, cả người nổi lên tầng đỏ hồng mê người, như là mới vớt ra từ trong nước, trong không khí lại lan tràn một mùi hương khiến người ta kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cũng không phân biệt được đó là mùi hương cơ thể hay mùi gì khác?

Bạc Đình cuối cùng cũng buông dụng cụ xuống, cầm dao nhỏ cắt đứt dải lụa.

"Ô... Cầu xin anh... Em muốn..."

Hoa huyệt dâʍ đãиɠ khẩn thiết mà hút trái chuối, khó khăn mà rút ra, Bạc Đình chỉ có thể tách ra huyệt môi dầm dề nước, véo một cái rồi rút ra, hoa huyệt không được đạt cao trào trong thời gian dài đã khẩn đến không chịu được, hắn nghe thấy tiếng Hoa Ly khóc lóc khó chịu, động tác rút chuối cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Vật thể màu vàng càng ngày càng lộ rõ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn cũng theo đó mà chảy ra, cho đến khi trái chuối hoàn toàn rời đi, một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng thủy dịch thi nhau chảy ra, hương vị ướt nóng mê hoặc.

Cũng không phải quá thơm nhưng lại khiến hắn yêu thích.

Hắn không tháo bịt mắt của cô xuống, nhân lúc cô thả lỏng cơ thể, nhanh chóng mà xỏ xuyên, cầm côn ŧᏂịŧ thô to mà đâm, tốc độ cực nhanh, tiết tấu mãnh liệt làm Hoa Ly bất ngờ thét chói tai.

Cắt đứt dây ruy băng, hai bầu vυ' tự do mà vui sướиɠ nhảy lên, bạch bạch bạch do va chạm vang lên không ngừng, chỉ trong nháy mắt, hắn đã đưa cô lêи đỉиɦ.

"A........"

Linh hồn như bị rút mất, trước mắt trống rỗng.

Nửa tiếng sau, bịt mắt được tháo ra, Hoa Ly hiện tại mới có thể dần thấy rõ mọi thứ, hắn liền đứng giữa hai chân chân, qυყ đầυ tắc ở cửa huyệt vẫn như cũ mà ở bên trong, lộ ra nguyên cây côn ŧᏂịŧ còn có nước chảy xuống, những đường gân xanh nổi lên bắn vào trong cô nóng hổi.

Ghế da ở dưới lại như một mớ hỗn độn, cô mới bị hắn đâm tới bắn ra nướ© ŧıểυ, giọt nước tí tách rơi trên đất.

"Không nhìn xem sao?"

Hắn ôm eo để cô nhìn xuống, ở hạ thân hơi đau là tác phẩm mà hắn để lại.

"Anh..." Hoa Ly xấu hổ đến không nói nên lời, thấy rõ hình xăm kia, thật lạ....

Hóa ra là một đóa hoa hồng, nụ hoa đặt ngay huyệt, vừa vặn làm nhụy hoa nhanh chóng nở rộ, mà phần cành hoa vươn lên trên phần mu trơn nhẵn không lông, có thể thấy rõ hai chữ.

...Thao em.