Xuyên Thành Cha Của Nam Chủ

Chương 31: Những điều người lớn phải làm

Edit: Aly

Ngày thứ hai. Tu Đình Vân lần nữa xem lại các beauty blogger đã theo dõi trước đây, tìm thấy một tạo hình bắt mắt, tham khảo phối hợp quần áo, sau đó hăng hái khí phách mà ra khỏi cửa phòng!

Trong phòng khách, Dư Châu cùng Hứa Chấn Lâm trừng to bốn con mắt, không thể tin tưởng mà nhìn hắn!

“Vân ca! Hôm nay cậu uống lộn thuốc sao?” Chân chó số một tiểu A Lâm kinh ngạc nói.

Dư Châu ở một bên cho hắn một cái gật đầu: “Không có nhãn lực, này vừa nhìn liền biết là Vân ca muốn đi hẹn hò!”

Ba người ở ký túc xá, chỉ có một mình A Lâm đơn thuần là cẩu độc thân từ trong bụng mẹ!

“Cậu cư nhiên muốn đi hẹn hò! Nói nhanh lên, đối tượng là ai?” A Lâm kích động nói.

Lúc trước Tu Đình Vân vẫn luôn thần thần bí bí, nhưng bọn họ không có truy cứu đến cùng, hiện giờ đều đã hẹn hò, còn không nhân hậu mà nói thật!

Tu Đình Vân đẩy trán A Lâm đang kích động, bất đắc dĩ cười nói: “Cậu cứ hảo hảo học tập! Chờ cuối kỳ cậu vượt qua mức 80 điểm, tôi liền nói cho cậu biết!”

“Tu Đình Vân, cậu không có tâm! Lúc này cư nhiên còn đề cập đến khảo thí!” Anh ngã người lên sô pha ai oán. Trong học kỳ này anh đã nỗ lực hăng hái học tập, thầy Liên Nhâm Khóa cũng cảm động, điểm danh khen ngợi anh trước lớp học là học sinh kém có tiến bộ.

Tu Đình Vân làm lơ hai kẻ dở hơi này, đẩy cửa ra rời khỏi ký túc xá.

Thời điểm hắn đến Nghệ viện, Khê Khê đã tránh ở phía sau cây.

Nhìn bóng dáng lộ ra ở phía sau cây, Tu Đình Vân chỉ có thể làm bộ không phát hiện, xoay người đưa lưng về phía thân cây, gửi tin nhắn cho Khê Khê: 【Anh đã đến cổng trường của em!】

Khê: 【Chờ em, lập tức xuống lầu!】

Cũng còn rất ra hình ra dạng! Tu Đình Vân nhắm mắt, cẩn thận cảm nhận nhân nhi sau lưng đang chậm rãi đến gần.

Một đôi tay ấm áp che lên đôi mắt hắn, đồng thời còn có thân thể quen thuộc dán lên trên lưng hắn.

Tu Đình Vân cười, trở tay nâng đùi của người phía sau, một tay đem cậu cõng lên, đưa đến cho Khê Khê một trận tiếng cười, vội vàng đem hai tay gắt gao vòng ở trên cổ hắn.

“Không thú vị! Có phải anh đã sớm phát hiện ra em hay không!” Khê Khê dựa vào trên lưng hắn bất mãn lẩm bẩm.

“Ngươi khác tốt xấu cũng biết nghiêng thân mình một chút, để lộ ra ngoài một mảnh góc áo to như vậy, chính anh không muốn nhìn thấy cũng khó!”

“Hừ! Được, mau thả em xuống, người bên cạnh sẽ nhìn qua!” Khê Khê giãy giụa từ trên lưng Tu Đình Vân bò xuống dưới, sau đó lôi kéo tay hắn nhanh chóng lên xe.

Hai người đến nhà ăn Khê Khê thích ăn trước, sau khi dây dưa dây cà ăn xong cơm trưa. Bên ngoài đã hoàng hôn.

Khê Khê nhìn thời gian không sai biệt lắm, lôi kéo Tu Đình Vân thần thần bí bí mà hướng ra bên ngoài.

“Khê Khê, chúng ta đây là muốn đi đâu?” Khê Khê trước đây sẽ nói thẳng hoạt động an bài, kết quả hôm nay lại vô cùng giữ bí mật, làm thế nào cũng không chịu tiết lộ buổi tối sẽ đi đâu?

Đi bộ trong chốc lát, Tu Đình Vân đối mặt với hai chữ to “Hoa Sắc” trên bảng hiệu, có một loại dự cảm không tốt.

“Khê Khê, chúng ta……” Không đợi hắn nói xong, Khê Khê móc ra hai chiếc mũ giống nhau như đúc, đưa một trong số chúng cho hắn.

“Tu Đình Vân, anh mang nó lên!”

Hắn dựa theo phân phó mang mũ lên, sau đó thấy Khê Khê lấy ra từ trong túi một cái mắt kính.

“Bạn học Quan Khê, anh khuyên em nên sớm thẳng thắn!” Tu Đình Vân ẩn ẩn đã đoán được ý đồ của Khê Khê, giơ tay đè thấp mũ Khê Khê, khiến cho hơn phân nửa khuôn mặt của cậu đều giấu trong vành nón.

Sau khi Khê Khê trang bị tốt “Đạo cụ”, hai tay bắt lấy lòng bàn tay hắn, mềm mại làm nũng: “Đi thôi, đi thôi, cũng đã tới cửa!” Vừa nói, vừa kéo Tu Đình Vân bước vào cổng.

Sau khi xuyên qua cánh cửa thứ nhất, rẽ vào một chỗ ngoặc, truyền đến ánh sáng muôn màu muôn vẻ nghênh đón, cùng với thanh âm ầm ĩ.

Tu Đình Vân đứng yên, cúi đầu nhìn đỉnh mũ của Khê Khê: “Ân? Bạn học Quan Khê? Quán bar?”

Khê Khê nỗ lực ngửa đầu, vẻ mặt vô tội: “Anh xem em ngoan ngoãn biết bao nhiêu! Lần đầu tiên đến quán bar, cũng mang theo bạn trai!”

Tu Đình Vân cười, niết nhẹ gương mặt cậu: “Em thật ra cũng rất thông minh, biết nếu nói với anh trước, mười thành có tám phần sẽ không cho phép em đến!”

“Tu Đình Vân! Em đã thành niên! Hơn nữa đã có anh mang em theo, còn không yên tâm sao?” Khê Khê duỗi tay treo ở trên vai Tu Đình Vân, nỗ lực làm nũng quyến rủ.

Cũng đã tới cửa, không cho Omega đi xem, đó là không có khả năng. Tu Đình Vân cúi đầu, nâng chiếc mắt kính màu hồng xanh quá khổ lên mặt cậu, đội mũ, sau đó ôm cậu dặn dò nói: “Có thể đi! Nhưng về sau không được phép đến một mình hoặc là cùng những người bạn khác! Muốn thì gọi anh! Đã biết chưa?”

Khê Khê làm ổ trong lòng ngực hắn, dùng sức gật đầu lên xuống: “Ân ân!”

Hắn lại không ngốc, nếu đi cùng Nhiễm Nhiễm đến, đó chính là hai con dê đi vào miệng hổ. Nhưng gọi cho Tu Đình Vân, liền không còn phải sợ.

Tu Đình Vân ôm lấy Khê Khê rảo bước tiến lên quán bar. Những người thanh niên trang điểm tinh xảo đi lại tới tới lui lui. Nhìn thấy hai người bọn họ tiến vào, sau khi ý thức được là tình lữ, một số người đã dời đi tầm mắt.

Khê Khê bị mũ và mắt kính che gần hết mặt, nhìn không rõ khuôn mặt, ngược lại là cao lớn đĩnh bạt Tu Đình Vân đi lại trong đám người đặc biệt dễ thấy. Cho dù ôm một Omega cũng không thể ngăn được mời gọi ái muội ném đến.

Tu Đình Vân làm lơ, lập tức mang theo Khê Khê ngồi vào ghế dài đối điện với trên sân khấu. Khê Khê ngồi xuống, ôm lấy cánh tay hắn bất mãn, “Vừa rồi em thấy! Beta kia đang vứt mị nhãn cho anh!”

“Vậy em cũng thấy, một cái biểu tình anh cũng chưa cho cậu ta!” Tu Đình Vân gọi hai phần nước trái cây, sau đó quay đầu lại nhìn Khê Khê, “Uống nước trái cây, không uống rượu?”

“Không uống rượu!” Cậu rất có ánh mắt, Tu Đình Vân nhìn ra cũng giống như ca ca cậu, cán bộ kỳ cựu của trường quân đội, không thể luôn khiêu chiến điểm mấu chốt của bọn họ, nhưng có thể chậm rãi đột phá!

Khê Khê lắc lư nước trái cây tốt cho sức khỏe của mình, hai mắt tỏa sáng mà nhìn thẳng vào đám người đang nhiệt tình rung đùi và nhảy múa trên sàn nhảy.

Lúc này, trên trung tâm sân khấu, trong bóng đêm dựng mấy chùm đèn tụ quang, âm nhạc cũng trở nên nóng bỏng. Kéo theo đám người trên sàn nhảy càng thêm sôi động.

Tu Đình Vân nhìn lên mấy người đang hát và nhảy trên sân khấu, nội tâm một lời khó nói hết: “Việc xoay hông trước sau run rẩy thân mình này, đẹp?”

Omega dựa vào trên người hắn bật cười: “Người ta đều xem dáng người, chứ không phải xem dáng múa!”

Tu Đình Vân thu hồi ánh mắt, có mấy miếng vải này cũng ăn mặc, hơn nữa còn thêm mấy động tác vũ đạo này, đặt ở quê của hắn, đều không thể qua được đạo xét duyệt đầu tiên!

Thấy hai mắt Omega sáng lấp lánh mà nhìn sân khấu, Tu Đình Vân bưng nước trái cây lên: “Đến uống một ngụm, tốt cho thân thể!”

Khê Khê cắn ống hút cười nói: “Chính anh không muốn xem, còn không để em xem!”

“Đúng vậy, liền phải quấy rầy em xem!” Tu Đình Vân đúng lý hợp tình.

Trong lúc hai người nói cười, Tu Đình Vân quét đến một khuôn mặt hơi quen thuộc. Hai mắt hắn chú ý nhiều hơn, nhìn thấy người nọ đi lên cầu thang vòng.

“Hừ! Không cho em xem nhảy, anh lại đang nhìn trộm, là mỹ nhân nào?” Khê Khê theo tầm mắt hắn cười nói.

Tu Đình Vân thu hồi tầm mắt: “Nhìn thấy người chủ trì tiết mục của em, đã lên lầu hai!”

Khê Khê cũng có chút kinh ngạc, không nghĩ đến lại gặp được Diệp Vũ ở nơi này: “Nàng là đại minh tinh, khẳng định muốn đi đến khu ghế lô ở lầu hai……”

Minh tinh đến quán bar chơi cũng coi như là bình thường, hai người không có để ý, ngược lại đã bị màn biểu diễn ma thuật mới xuất hiện trên đài hấp dẫn lực chú ý.

“Tu Đình Vân.” Omega kéo kéo cổ tay áo hắn, sau đó ghé vào bên tai hắn nói, “Em muốn đi WC!”

Tu Đình Vân hiển nhiên là muốn đi cùng!

Trong tiểu thuyết cẩu huyết của 187, từ phòng riêng nhà ăn ra ngoài đi WC, vai chính đều có thể gặp được các loại chuyện xấu. Huống chi nơi này còn là quán bar.

Quả nhiên, Tu Đình Vân đối mặt với hành lang dài đi đến WC, một đám người say rượu hỗn loạn không nói nên lời, “Khê Khê, chúng ta lên lầu hai thôi, trên lầu ít người!”

Khê Khê đi theo bên người hắn gật đầu.

Lầu hai quả nhiên tốt hơn rất nhiều. Tu Đình Vân ra khỏi phòng vệ sinh Alpha đầu tiên, sau đó dựa vào vách tường cách đó không xa đợi người.

Khê Khê rất nhanh cũng ra tới, kéo tay hắn đề nghị đi dạo lầu hai.

Tu Đình Vân chỉ có thể bồi cậu. Đi được vài bước, Khê Khê đột nhiên lôi kéo hắn trốn vào ngã rẽ trên ban công.

“Làm sao vậy?” Mặc dù Tu Đình Vân phản ứng nhanh chóng, lập tức cùng cậu trốn vào, nhưng vẫn không hiểu ra sao!

Khê Khê nhỏ giọng nói: “Bằng hữu của ca ca em, nếu nhìn thấy em, anh ấy nhất định sẽ nói cho ca ca biết!”

Tu Đình Vân bật cười: “Đã biết em đến quán bar sẽ bị anh trai em tính sổ, em còn to gan như vậy!”

“Chính là em đã thành niên, ca ca còn đối xử với em như tiểu hài tử……” Khê Khê lẩm bẩm.

Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng giày cao gót đạp trên mặt đất.

Hai người bọn họ gắt gao dựa vào nhau, ai cũng không dám phát ra tiếng.

“Tiểu Vũ, nghe nói cô bắt được người chủ trì của một sân khấu biểu diễn, chúc mừng!” Một âm thanh nam nhân vang lên.

Sau đó là âm thanh chứa đầy mị lực của Diệp Vũ: “Vẫn ổn đi.”

“Trên tay tôi có một kịch bản của đoàn kịch Tinh Thành, hiện đang tuyển vai chính……” Ngữ khí nam nhân bắt đầu kɧıêυ ҡɧí©ɧ.

“Đường đạo, gần đây sợ là không được! Tôi đang hợp tác với Vân thị, khả năng sẽ không có thời gian rảnh!”

“Khó trách cô kiêu ngạo, tôi nghe người ta nói gần đây cô bò lên được giường của một công tử thế gia đại tộc, xem ra là đúng!”

Cuộc tranh luận bại hoại bên ngoài khiến nam nhân tức muốn hộc máu. Hai người bị bắt nghe bát quái co ro trong góc tường không dám động.

Khê Khê đơn giản đem đầu vùi vào trong lòng ngực Tu Đình Vân, lặng lẽ nói: “Bây giờ chúng ta đã có thể đi ra ngoài chưa?”

Tu Đình Vân lắc đầu, mùi hương còn ẩn ẩn truyền đến, Diệp Vũ sợ là còn ở cách đó không xa. Hơn nữa, trong lúc vô ý nghe trúng việc riêng tư của người khác, cũng xác thật không tốt. “Khê Khê, Diệp Vũ phỏng chừng đã phát hiện ra chúng ta!”

Khê Khê sợ tới mức mạnh mẽ ngẩng đầu về phía sau, đầu trực tiếp đập vào tường, nhanh đến nổi Tu Đình Vân không kịp ngăn lại!

“Đau!” Omega lập tức nước mắt lưng tròng mà hô lên.

Tu Đình Vân cũng không né, ôm Khê Khê đi đến dưới ánh đèn, tháo mũ xuống nhẹ nhàng sờ cái ót.

Khê Khê nắm lấy quần áo hắn, “Đúng vậy, nó đau ở nơi này!”

Xác định không có sưng cực không có xuất huyết, Tu Đình Vân yên tâm, mang lại mũ cho cậu: “Lần sau đừng lỗ mãng như vậy nữa! Một bức tường lớn như vậy ở phía sau em, cũng không biết!”

Khê Khê ngạo kiều mà nắm góc áo hắn, bất mãn nói: “Trong phim truyền hình, khi đυ.ng vào tường, tay của nam chính đều đặt ở sau đầu người yêu! Là anh không đúng!”

Tu Đình Vân sờ sờ cái ót của cậu, thấy cậu còn có tinh thần cùng hắn tranh chấp sự tình đυ.ng tường, hẳn là không đau lắm: “Được, lần sau anh sẽ tranh thủ bảo vệ tốt cái đầu nhỏ này của em!”

“Hai vị! Hiện tại có thể giải thích một chút về việc nghe lén không?” Diệp Vũ tận lực bảo trì mỉm cười. Nàng đứng ở chỗ này một hồi lâu, Alpha kia đã sớm phát hiện ra nàng, nhưng trong toàn bộ quá trình đều làm lơ nàng. Bức nàng chỉ có thể lên tiếng cắt ngang hai người đang tú ân ái.

Khê Khê nhanh nhẹn mà đứng ở bên người Tu Đình Vân: “Diệp tiền bối, thật là trùng hợp!”

“Đúng là trùng hợp!” Diệp Vũ híp mắt cười nói.