Xuyên Thành Cha Của Nam Chủ

Chương 9

Edit: Aly

Cả hai vị giáo viên đều bị chọc cười trước những lời nói dí dỏm của Tu Đình Vân.

"Vậy cho nên, em suy đoán vụ bắt cóc lần này là một cuộc tấn công khủng bố được tính toán trước. Vì vậy, việc lựa chọn địa điểm sẽ thiên về những địa điểm đại diện cho sao Bách Khê, thường là các cảng tàu, các địa danh, v.v."

Liên giáo sư tán thưởng, không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bị thuyết phục: "Cậu có một bộ đầu óc thông minh!" Rốt cuộc Alpha vẫn sẽ luôn bị chỉ trích vì chân tay phát triển mà đầu óc đơn giản.

Sau khi tiễn đưa hai vị, Tu Đình Vân ở lại khu vực phòng bế hơn hai tiếng đồng hồ, một số thí sinh lục đυ.c ra tới.

Gần hai tiếng rưỡi, Hứa Chấn Lâm cuối cùng cũng xuất hiện, vừa ra đã có bộ dạng như sắp khóc, ngồi xuống bên cạnh Tu Đình Vân, "Tôi xong rồi, tôi khẳng định không đạt tiêu chuẩn! Tôi thật thảm a!"

Tu Đình Vân có chút buồn cười, vỗ vỗ vai tiểu A Lâm an ủi: "Làm sao cậu biết cậu sẽ không đạt tiêu chuẩn?"

"Nhiệm vụ của tôi là giải cứu giáo sư bị bắt cóc trên thị trường chợ đen. Giáo sư chết rồi, tôi làm sao mà được đạt tiêu chuẩn!" A Lâm càng thêm buồn bực, giáo sư của anh, chết thật thê thảm!

Tu Đình Vân càng muốn cười, cố gắng đưa mu bàn tay lên chống chóp mũi, "Quả thực có chút nguy hiểm!" Đối tượng của nhiệm vụ chính đã chết, nhưng dù sao thì gián điệp A của anh vẫn còn bị trói trên lan can.

Cũng vừa lúc Dư Châu quay lại, nghe thấy tiếng khóc của Hứa Chấn Lâm, anh không kìm được mà ôm đầu khóc rống, "Cậu không biết là tôi còn tệ hơn nữa đâu, tôi cư nhiên có tuyến nhiệm vụ ẩn, có một đặc vụ ngầm trong tay nhóm địch. Tôi nào biết a, tôi đem tất cả đều bắn hết hu hu hu..."

Nhìn thấy hai người bạn không ra gì so với người khác, Tu Đình Vân thở dài. Năm sau cần làm việc nhóm, hắn phải cân nhắc xem có nên chọn hai người đồng đội này không.

Lúc này một âm thanh chán ghét ở sau lưng vang lên, "Gà thịt mổ nhau!"

A Lâm quay đầu lại, không chút khách khí mà thản nhiên nói: "Ồ, tôi đoán xem là ai, hóa ra là Cao Niên công tử thế gia nhà quyền quý."

Cao Niên vẫn luôn ở trước mặt bọn họ phô trương này kia, nhưng thực sự đó không phải là thế gia Tinh Thành. Đặc biệt là một loạt các học sinh chân chính từ thế gia Tinh Thành thực sự xuất hiện. Kể cả Lưu Thương, người bị Tu Đình Vân hành hung lúc trước, cũng đang ở trong khu nghỉ ngơi, trông rất vô dụng, hiển nhiên là trong mô phỏng chiến đấu cá nhân vừa rồi đã bị ngược.

Cao Niên nhìn những học sinh xung quanh, thấy vẻ mặt của một số học sinh đang xem diễn, sốt ruột quát lớn: "Hứa Chấn Lâm, miệng của cậu đừng chỉ biết nói năng bôi nhọ người khác. Nếu cậu không chịu cải thiện điểm của mình, tôi sợ rằng cậu sẽ bị đuổi học."

Hứa Chấn Lâm lập tức đặt tay lên vai chiến hữu tốt Tu Đình Vân, "Không cần lo lắng, tôi lên năm hai đã có lão đại đưa đón!" Năm hai khảo hạch là đoàn đội, tìm một lão đại đáng tin cậy, thành tích cuối năm sẽ không tệ.

Tu Đình Vân vuốt trán, có chút xấu hổ, hắn còn đang phân vân không biết có nên mang cái thứ học tra này theo không!

Khi Cao Niên nghe thấy điều này, biểu cảm của anh ta càng thêm méo mó. Trong ba người ở ký túc xá, anh không thích nhất là Tu Đình Vân. Rõ ràng xuất thân từ khu bình dân, không học hành chăm chỉ nhưng lại chói lóa hơn anh ta, còn chói lóa trước mặt những con cháu thế gia.

Mà anh ta làm mọi cách để lấy lòng cũng không thể hấp dẫn sự chú ý của thế gia, nghĩ, anh ta châm chọc nói: "Vừa đúng lúc, tập hợp một đống người, nói không chừng có thể mang đến cho Tu Đình Vân một bất ngờ!"

Anh ta không tin, mang thêm hai tên học tra Hứa Chấn Lâm, Dư Châu mà không thể hạ điểm của Tu Đình Vân. Nếu Tu Đình Vân từ chối thành lập đội thì càng tốt hơn, ba tình bạn giả dối của bọn họ cũng sẽ tan vỡ.

Hứa Chấn Lâm tiếp tục dựng thẳng cổ, cứng rắn nói: "Chờ xem!"

Sau khi cãi nhau xong, Dư Châu không xác định nói, "Chúng ta đi theo Đình Vân, thật sự sẽ không kéo chân sau?" Rốt cuộc hai người họ vừa mới rồi một người gϊếŧ chết đối tượng nhiệm vụ, một người gϊếŧ chết đồng đội nằm vùng.

Cãi nhau với Cao Niên xong, Hứa Chấn Lâm cũng trở nên yếu ớt, nhìn Tu Đình Vân, ngập ngừng nói: "Chắc là không đâu!"

Tu Đình Vân hận rèn sắt không thành thép: "Sau khi trở về, hai người theo tôi cùng nhau học tập huấn luyện!"

"Không-" Cả hai cùng nhau than thở, trình độ chăm chỉ của Tu lão đại thực sự là một bài kiểm tra!

Quỷ khóc sói gào trong khu nghỉ ngơi khép kín hồi lâu, cuối cùng mới cho phép mọi người rời đi.

"Nghỉ hè các cậu chuẩn bị đi đâu?" A Lâm đi phía trước, theo thối quen hằng ngày dò hỏi.

Dư Châu cằm lấy đầu não nói: "Người bạn tôi gặp được trong Ái hữu hội lần trước, hẹn cùng đi Thanh Tinh nghỉ phép!" Nói xong, đưa ra ánh mắt "Cậu hiểu mà".

A Lâm bất mãn khịt mũi, "Dư Châu, cậu có thể nhích lên một chút không, vừa mới nghỉ phép đã đi hẹn hò! Nhìn nhân gia Đình Vân, Đình Vân, nghỉ hè cậu đi đâu!"

"Tham gia vào diễn tập thực chiến Hối Xuyên Tinh mùa hè của trường."

"Diễn tập thực chiến?"

Hai người đều rất khϊếp sợ, đây là hoạt động thường chỉ có những học sinh ưu tú năm tư mới có thể tham gia, không nghĩ tới Tu Đình Vân chỉ mới năm nhất, cũng đã bắt được danh ngạch.

Tu Đình Vân gật đầu, bởi vì thành tích xuất sắc trong mô phỏng chiến đấu cá nhân, Liên giáo sư đặc biệt chấp thuận cho hắn, cho phép hắn tham gia hoạt động trong kỳ nghỉ hè này.

"Khoảng cách trình độ giữa chúng ta đã lớn như vậy rồi sao!" Tiểu A Lâm nhìn người trước mặt, nhỏ giọng lẩm bẩm, "Còn chừa đường sống cho người khác hay không!"

Ngay cả Dư Châu, người luôn thích chơi đùa cũng cảm thấy tiểu O trong danh sách thông tin không còn thơm nữa, đóng lại đầu não, "Cậu nói cho tôi biết, bí mật bổ túc cho chúng tôi như thế nào?"

Tu Đình Vân bị hai người một đường kéo đến ký túc xá, chậm rãi nói: "Có thể là bởi vì tôi đã hoàn thành khảo hạch mô phỏng chiến đấu cá nhân trong vòng một giờ?"

Tin tức này, trực tiếp đóng băng hai người họ.

Hứa Chấn Lâm run rẩy giơ ngón tay lên, bi phẫn chỉ vào Tu Đình Vân, "Cậu nói lại xem, cậu hoàn thành bài khảo hạch mô phỏng trong bao lâu?"

Tu Đình Vân nhớ lại một chút, chậm rãi nói: "Chính xác là năm mươi mốt phút, điểm mấu chốt ít nhất hẳn là tám mươi, chín mươi cũng có thể có hy vọng."

Nghe xong, Hứa Chấn Lâm trực tiếp cứng đờ mà ngửa ra sau, nằm trên sô pha: "Tôi không muốn sống nữa, cùng là Alpha, làm người sao lại có chênh lệch lớn như vậy!"

Dư Châu luôn luôn phóng đãng cũng bị xấu hổ, nhưng trọng điểm của anh có chút quanh co, "Vừa mới nghe được tin tức này, tiểu O xinh đẹp thế nào cũng trở nên không còn thu hút. Bực mình!"

"Hai người. Nếu năm hai hai người không chịu nỗ lực, tôi sẽ đem các cậu đá ra khỏi tổ đội!"

A Lâm nhanh chóng đứng dậy, ôm lấy cổ tay lão đại: "Hiện tại cậu là đại ca của tôi, còn thân thiết hơn cả anh ruột. Học kỳ sau tôi nhất định sẽ nỗ lực, dùng tôn nghiêm Alpha của mình đảm bảo!" Hiện tại không ôm chặt chân lão đại, chờ sau khi kết quả mô phỏng của lão đại được đưa ra, khẳng định một đám người sẽ đến cướp tổ đội với anh. Khi đó, vị trí tiểu đệ trưởng của anh khó mà giữ được.

Dư Châu rất có ánh mắt, tiến lên khoác vai bên kia của Tu Đình Vân, "Cậu cũng là đại ca của tôi, tôi chắc là tam đệ, chúng ta nhất định phải là một đội. Đúng không, Vân ca."

"Dư Châu cậu là tên tiểu nhân! Lão tử phải làm ba của cậu!" A Lâm kháng nghị.

Nhìn thấy hai người đều có chỗ để cười, Tu Đình Vân rất hài lòng. Tình đồng đội hòa thuận là nền tảng xây dựng nên đội ngũ.

Bởi vì muốn đến Hối Xuyên Tinh, Tu Đình Vân đã chuẩn bị đi dạo ở khu phố thương mại của Tinh Thành, hiểu biết một chút về sinh hoạt hàng ngày của thời đại này, thuận tiện mua mấy món đồ cần dùng đến khi ra ngoài.

Sau một phen tìm kiếm với 187, Tu Đình Vân và 187 quyết định đến đường Tinh Hành, nghe nói đây là nơi nhất định phải đến của người sao khác khi đến Tinh Thành, đồng thời đây cũng là địa điểm hẹn hò nổi tiếng của các cặp đôi trẻ.

Có thể thấy được tư tâm của 187, đi một vòng chỉ toàn mua mấy món đồ đôi dùng để hẹn hò, cố gắng hết sức giúp Tu Đình Vân nâng cao kỹ năng cưa cẩm.

Sau khi đến đường Tinh Hành, Tu Đình Vân mở đầu não, vừa nhìn 187 đang ồn ào nói chuyện, vừa quan sát khu phố thương mại Tinh Thành nhộn nhịp. Dù khoa học kỹ thuật có tiến bộ nhưng bản chất của con người vẫn không hề thay đổi, bộ ba đi dạo phố ăn cơm du ngoạn, một bộ cũng không thiếu.

Đột nhiên, một khuôn mặt quen thuộc lướt qua trong tầm mắt, bước đi vội vàng, sắc mặt nôn nóng.

187 kích động mà spam: Là Khê Khê! Khê Khê!

Tu Đình Vân rất tinh mắt, lập tức đuổi theo: "Quan Khê!"

Nghe thấy có người kêu to tên mình, Quan Khê thả chậm bước chân, Tu Đình Vân chạy tới bên người cậu, nhìn vẻ mặt bất an của cậu, trên trán một mãn mồ hôi: "Xảy ra chuyện gì?"

Nghe thấy câu hỏi của một Alpha xa lạ, nếu đặt ở ngày thường, cậu nhất định sẽ trực tiếp tỏ ra giận dữ, nhưng hiện tại cậu thật sự không biết nên giải quyết tình huống mình gặp phải như thế nào, coi ngựa chết như ngựa sống mà cứu chữa, có thể xin giúp được một cái thì đỡ một cái.

"Tôi nhận được liên lạc từ một người bạn Omega của tôi, nhưng cậu ấy vẫn luôn không chịu mở miệng, chờ đến khi rốt cuộc có người nói chuyện, mới phát hiện ra là người phục vụ trong một nhà hàng, cô ấy nói đầu não rơi ở một góc. Chuyện này không có khả năng, ai không có việc gì lại đi cởi bỏ đầu não chứ? Buổi sáng hôm nay cậu ấy còn rất vui vẻ, nói muốn hẹn hò với một Alpha gặp ở Ái hữu hội... Khẳng định là Alpha đó có vấn đề!"

Nghĩ đến Alpha trong Ái hữu hội, Tu Đình Vân cảm giác được một chút manh mối, "Em có ảnh của bạn mình không? Biết được bao nhiêu tin tức về Alpha kia?"

Quan Khê lo lắng lắc đầu, một bên tìm ảnh của Đồng Nhiễm, một bên tức giận nói: "Cậu ấy nói cậu ấy vẫn chưa xác định, chờ khi nào xác định sẽ nói cùng với tôi, nên tôi không có hỏi, không có tên cũng không có ảnh, bên trong nhà hàng đã được bật chế độ bảo vệ riêng tư, không có theo dỗi!"

Nhìn thấy bức ảnh do Quan Khê đưa, Tu Đình Vân lập tức nhận ra đó là tiểu O bên cạnh tên A cặn bã mà Tiêu Dương nói đến ngày hôm đó. Hắn không ngờ đó là bạn của Quan Khê: "Bây giờ em liên lạc với bên nhà hàng, hãy hỏi xem bạn của em có hành động sắc thái khi rời đi như thế nào, tận lực suy đoán cậu ấy có tỉnh táo không?"

Quan Khê nghiêm nghị gật đầu, lắc cái trán ướt đẫm, có chút đáng thương.

Tu Đình Vân âm thầm thở dài, tìm được phương thức liên lạc của Tiêu Dương từ đầu não, bấm gọi: "Xin chào, Tiêu học trưởng, tôi là Tu Đình Vân lần trước gặp ở Ái hữu hội của khách sạn Tinh Hoa. Anh còn nhớ rõ lần trước chúng ta nghị luận về việc tên tra A thường xuyên lừa dối O trong Ái hữu hội không?"

Tiêu Dương do dự ở phía đối diện, sau đó a một tiếng, "Tu Đình Vân, biết, có chuyện gì, đột nhiên hỏi thăm tên cặn bã đó."

"Anh có biết tên của hắn ta không, tôi có một người bạn tốt có khả năng năng đã bị lừa, muốn kiểm tra một chút thông tin." Tu Đình Vân đã giấu bớt một phần tình tiết.

"Thật trùng hợp, tôi cũng biết tên cặn bã đó có tên là Ngô Tây, Ngô khẩu thiên, Tây ở phía tây. Cậu khuyên nhủ bạn của mình, tên đó là vô địch đại hoa tâm, không phải A tốt."

"Hảo, Tiêu học trưởng, lần sau có cơ hội tôi sẽ gặp mặt cảm ơn anh!"

"Được rồi, cậu chắc chắn sẽ có cơ hội. Chúng tôi đều nghe nói rằng một sinh viên năm nhất sẽ tham gia vào diễn tập chiến đấu mùa hè lần này. Có phải là cậu không?"

"Đúng vậy."

Tiêu Dương cảm khái nói: "Lợi hại a! Hẹn gặp lại, đến lúc đó tôi cũng đi!"

"Hảo, hẹn gặp lại trong buổi diễn tập! Cảm tạ, học trưởng!" Tu Đình Vân vội vàng cúp liên lạc, Quan Khê cũng vừa nói chuyện xong với người phục vụ.

"Ngô Tây, Ngô khẩu thiên, Tây ở phía tây, em có thể tìm cách để ca ca của mình dùng tên này kiểm tra hồ sơ mở phòng khách sạn."