CHƯƠNG 500
Nghe vậy, Thẩm Hoài Dương nhướng mày, ánh mắt sắc bén dừng lại trên gương mặt cô, anh lạnh lùng nói: “Dù có làm gì hay nói gì cũng không liên quan gì đến tôi? Giống như vừa rồi sao?”
Cho đến bây giờ, cảnh tượng đó vẫn in sâu trong tâm trí anh, đuổi mãi không đi!
Nghe xong câu này khiến anh cảm thấy rất không vui, lửa giận trong người lại tiếp tục bốc cháy, đốt cháy mọi lý trí.
“Đúng vậy, mối liên hệ duy nhất giữa chúng ta là Huyên Nguyên. Sau này anh sẽ kết hôn với Thẩm Hải Băng, tôi cũng sẽ kết hôn với một người đàn ông khác…” Tất cả những gì cô nói đều là sự thật.
Đồng thời, trong lòng cô cũng hiểu rõ, Thẩm Hoài Dương thích ăn mềm không ăn cứng, tranh cãi với anh sẽ không giải quyết được vấn đề gì, chỉ có nói chuyện trong hòa bình mới có thể giải quyết nhanh vấn đề.
Sắc mặt anh bỗng trở nên âm u, anh tức giận cười một tiếng: “Kết hôn?”
Muốn kết hôn với người đàn ông khác, cô đã hỏi qua ý kiến của anh chưa? Tặng cô mấy chữ, đừng có mà mơ!
“Đúng vậy, không chỉ kết hôn mà bao gồm tất cả những chuyện mà các cặp đôi bình thường sẽ làm, chúng tôi cũng sẽ làm.”
Thẩm Hoài Dương cau mày, anh đột nhiên đứng dậy, vươn cánh tay dài ra bế cô lên, để cô ngồi trên đùi anh rồi gắt gao giam cầm cô trong ngực mình. Giọng nói anh đầy nặng nề, bàn tay to nắm chặt lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, cũng mặc kệ nước mưa trên người hai người: “Tôi khuyên cô, tốt nhất nên dừng lại tại đây!”
Chỉ cần nghĩ tới cô sẽ làm những điều tương tự như họ đã từng làm với người đàn ông khác, cô sẽ đỏ mặt, cô nhỏ giọng rêи ɾỉ là anh cảm thấy trái tim mình giống như đang treo thêm một quả bom, có thể phát nổ bất cứ lúc nào, sẽ nổ đến thương tích đầy mình… Không thèm để ý cũng không giãy dụa, ánh mắt Diệp Giai Nhi trong veo như nước nhìn anh, cô lại đổi chủ đề: “Anh yêu Thẩm Hải Băng không?”
“…” Lông mày anh vẫn nhăn lại, môi mỏng nhếch lên, không hiểu sao anh lại không thốt ra được lời nào.
“Vậy…” Cô dừng lại, sau đó nói: “Anh yêu tôi không?”
“…”
Cô hoàn toàn không muốn nghe câu trả lời của anh. Ngẩng đầu lên, cô lại nói tiếp.
“Nếu anh nghĩ rằng tôi kết hôn với người đàn ông khác sẽ đả kích uy nghiêm của một tổng giám đốc như anh, vậy thì không cần thiết! Anh là một nhân vật tai to mặt lớn ở thành phố S, ngoài Thẩm Hải Băng ra, còn có rất nhiều phụ nữ con nhà giàu muốn nhào vào ngực anh, còn tôi chỉ là một người phụ nữ bình thường, tôi đương nhiên sẽ chọn kết hôn vào thời điểm tươi đẹp nhất của cuộc đời mình, cũng trễ rồi, tôi phải về chăm sóc Huyên Huyên đây, tôi đi trước…”
Cánh tay thả xuống bên hông, lần này anh không dùng nhiều lực nên cô dễ dàng gỡ tay anh ra khỏi người mình.
Diệp Giai Nhi đứng dậy đi về phía trước, khi đi đến cửa kính của quán cà phê, cô dừng lại rồi quay lại nhìn anh, bình tĩnh nói từng chữ một.
“Thật ra, vợ cũ có nghĩa là người vợ đã ly dị với người đàn ông, là người tiền nhiệm, mà người anh yêu là Thẩm Hải Băng, anh đã có được Thẩm Hải Băng, vậy thì tại sao phải đi trêu chọc vợ cũ của anh? Say đắm thân thể vốn không phải là lý do, phụ nữ nhiều như thế, nhất định sẽ có một người phù hợp với anh nhất, không phải sao?”
Dứt lời, cô mặc kệ anh mà bước vào trong màn mưa, bóng dáng mảnh mai biến mất khỏi tầm mắt.
Cô đi chầm chậm, chân đi không tiện, hiển nhiên là do vừa rồi cô bị ngã quá mạnh…