Hơi thở tỏa ra khắp người anh y hệt như cái đêm đầu tiên bọn họ phát sinh quan hệ.
Anh đứng bên giường nhìn cô từ trên cao xuống rồi cười lạnh nói "Nguyễn Yên, trong lòng của em có phải anh chỉ là công cụ để trả thù Viên Tử Khê đúng không?"
Nguyễn Yên kinh ngạc nhìn Dung Đình, không rõ ý của anh.
"Có bao giờ em hoài nghi không? Lần đó em vay tiền của Viên Tử Khê, tại sao cô ta lại tình cờ gọi nhầm cho em để cho em nghe được cuộc đối thoại kia?"
"Là anh?" Nguyễn Yên không thể tin nhìn Dung Đình, toàn bộ chuyện này cũng không phải vừa vặn quá sao, câu chuyện phía sau lại liên kết với nhau như vậy.
Khi Nguyễn Yên tính toán tường tận thì đồng thời Dung Đình cũng tính kế với cô sao? Anh đột nhiên nở nụ cười dịu dàng, lại linh hoạt đưa tay kéo khóa quần xuống, giải tỏa du͙© vọиɠ đang dâng trào "Em vì Viên Tử Khê mà trốn anh ba năm, anh chỉ muốn cho em thấy, cô ta có đáng giá không mà thôi!"
Dung Đình cởϊ qυầи rồi lên giường.
Chiếc giường đơn chật hẹp bên dưới chỉ chịu lực của thiếu nữ thuần khiết, nhưng hôm nay, anh phải ở đây tàn nhẫn làm bẩn cô. Chiếc váy ngắn của Nguyễn Yên bị Dung Đình lột sạch một cách dễ dàng. Anh đẩy chiếc qυầи ɭóŧ ren trắng của cô sang một bên, tách ra cánh hoa môi màu hồng phấn rồi đỡ côn ŧᏂịŧ ở cửa huyệt.
Vẻ mặt của cô gái dưới thân thấp thỏm lo âu mà van xin “Đừng ... Anh đừng chạm vào em!"
Dung Đình tà ác nhìn cô cười “Nguyễn Yên, cho dù là thân thể hay trái tim của em đều đã là của em, em đừng hòng chạy thoát!"
Lời còn chưa dứt, Dung Đình đã thúc lưng mạnh mẽ cắm vào trong tiểu huyệt của Nguyễn Yên mà không làm bất kỳ màn dạo đầu nào. Hoa huyệt quá khô nên đột nhiên bị đút côn ŧᏂịŧ thô to vào khiến cho cảm nhận đau đớn mãnh liệt.
“A ... Đau quá ... Tên khốn này .."
Dung Đình phớt lờ cơn đau của Nguyễn Yên và bắt đầu điên cuồng rút ra cắm vào trong hoa huyệt.
"A a .. Quá to .. Anh ... Ra ngoài đi mà ..."
Nơi đó của Dung Đỉnh vốn dĩ to lớn hơn người thường, bây giờ không có bất cứ sự ẩm ướt nào mà lại cắm vào tiểu huyệt làm cho hoa kính của cô có cảm giác như bị xé rách, vừa trướng vừa đau.
Cô vặn vẹo người, chống lại màn nện thô bạo của anh. Dung Đình quyết đoán dùng hông để kìm nén sự phản kháng của Nguyễn Yên, bàn tay to ngăn cách lớp áo mỏng ngắn tay vuốt ve vυ' của cô. Đồng thời tần suất của côn ŧᏂịŧ ra vào nhanh hơn trong tiểu huyệt làm anh phấn khích thở nặng “Một hồi đâm tiểu huyệt chảy nước thì em sẽ giống như da^ʍ phụ cầu xin anh chơi em!"
Tuy hoa huyệt khô khốc nhưng rất chặt chẽ giống như lần đầu tiên bị làm, thịt non trong hoa kính mυ'ŧ chặt lấy côn ŧᏂịŧ của anh sướиɠ muốn chết!
"Mới mấy ngày không làm ... Sao tiểu huyệt lại chặt như lần đầu tiên vậy, hửm? Yên Yên của anh ..."