Mẫu Tử Ký

Chương 5 : Bất Ngờ Gặp Mỹ Nữ

Có lẽ là bởi vì dì Mai khuyên bảo, có lẽ là tự mình cũng đã nghĩ thông, nhưng bởi vì mới cãi nhau nên hắn có chút không bỏ xuống được mặt mũi mà đi nói với nàng.

Nên Thiên Vô Cực cho Mẹ gửi một cái tin nhắn:

"Mẹ, thực xin lỗi, ta làm ngươi tức giận, Mẹ ngủ sớm một chút a ,ngủ ngon"

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Thiên Vô Cực còn đang trong giấc mộng, liền nghe tiếng Mẹ gọi hắn:

"Tiểu Cực, rời giường, Đi học. "

Thiên Vô Cực hai mắt buồn ngủ đi ra, liền trông thấy Mẹ đang bận rộn làm bữa sáng, hắn vội vàng chạy tới vui vẻ hỏi Mẹ:

"Mẹ, ngươi không còn giận ta a? "

"Nhanh đi rửa mặt, đều mấy giờ rồi? Nhanh ăn sáng rồi đi trường học, ta cũng muốn đi đến trường rồi. "

Mẹ trợn mắt nhìn hắn một cái.

"Ha ha, Mẹ không tức giận rồi~"

Thiên Vô Cực cười như một tiểu hài tử nói, Mẹ cũng cười theo.

"Bẹp"

Thiên Vô Cực nhanh chóng hướng Mẹ trên mặt hôn một cái.

"Con đã bao nhiêu tuổi rồi...? sao con vẫn như một đứa trẻ vậy"

Mẹ vội vàng đẩy hắn ra, cởi xuống tạp đề đi vào phòng thay quần áo.

Cũng không biết là bởi vì Mẹ vội vàng muốn đi trường học, hay là nàng không cẩn thận quên hoặc là nàng căn bản cũng không có để ý hắn, Mẹ cửa phòng cũng chưa toàn bộ đóng lại, hắn vừa vặn thông qua khe cửa, thấy được bên trong tình cảnh, Mẹ tay cởϊ áσ, lúc này cặρ √υ' cao thẳng to tròn hiện ra, hôm nay Mẹ mặc một chiếc áo ngực có hoa văn màu tím, như thể cả cái áo ngực cũng không che được cặρ √υ' trắng nõn 36D của Mẹ, động tác của Mẹ, trong áo ngực lộ ra nữa cặρ √υ' cũng lắc lư theo, kế tiếp động tác của Mẹ làm hắn máu mũi suýt chảy ra.

Chỉ thấy nàng đem ngón tay với vào trong áo ngực, tay đè vào núʍ ѵú, thấy như vậy một màn Thiên Vô Cực ©ôи ŧɧịt̠ lập tức liền dựng đứng lên.

Mẹ điều chỉnh xong vị trí hai bầu ngực, rồi mặc vào màu trắng tuyết áo sơ mi, sau đó một viên một viên cài vào nút thắt.

Bởi vì bộ ngực to lớn, vừa cài nút lên nơi đó nút thắt liền bị bắn ra, Mẹ như là em bé "ư" Một tiếng, ©ôи ŧɧịt̠ của Thiên Vô Cực cũng đi theo nhảy dựng lên.

Sau đó, Mẹ lại cầm lấy bên cạnh màu da quần tất, nàng một cái chân để tại trên giường, sau đó đem tất chân bọc tại mượt mà đáng yêu chân đẹp bên trên, sửa soạn thoáng một cái liền kéo đến trên đầu gối, sau đó lại đổi thành một cái khác thon dài xinh đẹp chân, vẫn làm vừa rồi động tác, tiếp lấy Mẹ liền kéo tất chân tới bắp đùi, nàng cúi xuống ưỡn gợi cảm mê người bờ mông ῷ về phía sau, hai tay kéo một phát quần tất bao trùm lên bờ mông.

Thiên Vô Cực thật là muốn đem tay phải đưa vào đũng quần cùng ©ôи ŧɧịt̠ tới một cái tiếp xúc thân mật, thế nhưng là hắn biết rõ Mẹ lập tức liền muốn muốn đi ra.

hắn vội vàng đi tới ngồi vào bàn, bắt đầu ăn cơm, Mẹ cũng đã mang xong màu đen đầu nhọn giày cao gót đi ra.

"Tiểu Cực ta đi trước trường học, ngươi cũng ăn cơm nhanh lên. "

Mẹ nói xong liền mang theo một cái túi nhỏ đi ra cửa.

"Vâng, Mẹ"

Không biết vì cái gì, mấy ngày nay hắn khi đi học luôn suy nghĩ viễn vong, luôn tại nghĩ mộng tưởng hão huyền. Một hồi Nghĩ chính là Mẹ , một hồi lại là nghĩ dì Mai, tự chính hắn cũng cảm giác mình có lẽ là bị bệnh, chẳng lẽ đã kết hôn thiếu phụ lại lớn như vậy mị lực ư? Chẳng lẽ hắn chỉ đối với lớn hơn hắn 20 tuổi mỹ phụ cảm thấy hứng thú ư?

"Này Vô Cực Vô Cực"

Ngay tại Thiên Vô Cực suy nghĩ viễn vong thời điểm, Ngồi cùng bàn kêu hắn.

"Lão sư bảo ngươi phiên dịch bài "tôi muốn trở thành một tên phi hành gia""

"A...? "

Thiên Vô Cực giật mình lúng túng đứng lên.

"Heaven of Infinity, answer the question"

Lão sư dạy Anh văn hỏi.

"Lão sư bảo ngươi phiên dịch ta muốn trở thành một tên phi hành gia"

Ngồi cùng bàn nhỏ giọng nói. Có đôi khi cảm giác ngồi cùng bàn bạn học thật sự đáng yêu, không có bất suy nghĩ gì mà trợ giúp hắn.

"I want to be an astronaut"

Thiên Vô Cực vội vàng trả lời:

"sorry ma"am, i was thinking so i lost focus【 xin lỗi cô, em đang suy nghĩ nên mất tập trung 】

"Lần sau nhớ chú ý"

Cô Giáo Lưu hơi bất mãn nói.

"Đinh đinh đinh"

Tan học tiếng chuông vang lên.

Sau khi tan học, Thiên Vô Cực bước nhanh hướng ra ngoài trường đi đến, hắn chỉ muonrnhanh chóng có thể nhìn thấy người Mẹ Nữ Thần yêu quý của hắn.

"Này! Ngươi chính là Thiên Vô Cực a? "

Một giọng nói lanh lảnh như tiếng chim hót vang lên, Thiên Vô Cực quay đầu lại nhìn, liền thấy một cô gái tóc ngắn ngang tai, có cảm giác như là một cô gái ngoan, tính tình sảng khoái, ôn hòa.

Lông mày của nàng không phải là lông mày lá liễu của một mỹ nhân trưởng thành mà là lông mày ngang với một sợi lông mày to nhưng không quá cong, nàng mặc một chiếc Áo len không tay màu xanh.

Hắn nhìn xuống thấy bộ ngực liền kinh ngạc, những đỉnh núi hùng vĩ với E cup khiến người ta phải kinh thán, Điều thú vị là nàng ấy mang một chiếc túi nhỏ trên lưng, chiếc quai của chiếc túi đã chia đôi ngọn núi hùng vĩ trên ngực nàng.

"Đúng vậy, tỷ tỷ, làm sao vậy, ngươi nhận thức ta a? "

Thiên Vô Cực cười trả lời.

"Trần Vân là ta muội muội, ngươi biết không? Gần nhất ngươi rất nhắm vào nàng nha"

Quả nhiên không có chuyện tốt lành gì, Thiên Vô Cực còn tưởng rằng như vậy một vị mỹ nữ tìm hắn, là bị hắn đây đẹp trai dung nhan hấp dẫn.

"Tỷ tỷ, ta nghĩ ngươi hiểu lầm, ta với tư cách là Trần Vân đồng học, lớp trưởng, hội chủ tịch sinh viên, nàng thường xuyên không giao bài tập, ta có nghĩa vụ nhắc nhở nàng thoáng một phát, hơn nữa ngươi cảm thấy nàng có tư cách gì để cho ta nhắm vào nàng à? "

Nếu như không có chuyện tốt lành gì, nói xong Thiên Vô Cực liền bước nhanh rời đi.

"Này, ngươi, ngươi chờ đó cho ta. "

Tóc ngắn mỹ nữ tức giận cắn răng nói.

Sau bữa tối, Hắc Tử rủ Thiên Vô Cực đến quán cà phê Internet nhỏ mà bọn hắn thường đến.

Khi Thiên Vô Cực đi vào tiệm Internet thời điểm, hắn chú ý tới bên cạnh có một mỹ nữ đang tại chơi Audition.

Bàn phím bị nàng đánh đùng đùng (*không dứt) vang lên, trong miệng không ngừng than thở. Hẳn là, không có nhảy qua đối thủ của nàng.

Thiên Vô Cực tập trung nhìn lại, đây chẳng phải là hôm nay tìm hắn phiền toái cái kia tóc ngắn mỹ nữ ư.

Hắn nhìn thấy nàng đang chơi một bản khiêu vũ tám sao rất nhanh.

Nhưng nhìn kỹ thuật của nàng không được tốt lắm, bởi vì hắn phát hiện nàng luôn động tác theo không kịp tiết tấu, cứ như vậy hắn liền đi về phía trước, hỏi:

"Ai, mỹ nữ tỷ tỷ, chúng ta lại gặp mặt."

Tóc ngắn mỹ nữ tựa hồ rất ghét bị người quấy rầy, nàng cũng đang nhảy thua.

Khi nàng thấy người kêu nàng là Thiên Vô Cực thời điểm, nàng càng thêm khó chịu.

"Ồ, là ngươi a..., Thiên Vô Cực ta còn không có tìm ngươi tính sổ đâu, tiểu đệ ngươi còn dám tới nơi đây lên mạng. "

"Tỷ tỷ không nói trước cái này được không? Ta xem ngươi thật giống như một mực đang thua đâu, có muốn ta giúp ngươi một tay hay không? "

Thiên Vô Cực mỉm cười nói.

Hắc Tử tiến lại đây hỏi.

"Các ngươi nhận thức à? "

Cũng nhỏ giọng nói thầm vào tai Thiên Vô Cực.

"Như thế nào cái dạng gì mỹ nữ, ngươi đều biết a... Ừ, hả chỉ mới gặp mặt một lần, ha ha. "

Mỹ nữ tuy cùng Thiên Vô Cực nói chuyện, nhưng là đồng thời cũng còn tại nhấn bàn phím, bất quá vẫn đang hoàn toàn không phải mặt khác đồng đội đối thủ.

"Ta giúp ngươi a"

Thiên Vô Cực giật lấy bàn phím của nàng.

"Này, ngươi làm gì nha? Ngươi như thế nào bá đạo như vậy, nói liền làm a? "

Mỹ nữ giãy dụa thoáng một phát, bất quá hắn cũng không có buông tay.