Sổ Tay Thế Thân

Quyển 1 - Chương 1: Thế thân tổng tài

Tề Hạ nơm nớp lo sợ trốn trong phòng tắm, không dám đi ra ngoài nửa bước.

Người ở bên ngoài chính là nam chủ cậu phải công lược, đây là thế giới thể loại tổng tài vừa có tiền vừa có sắc và tất nhiên trong lòng cũng có một bạch nguyện quang.

Mà thân phận hiện tại của Tề Hạ chính là thế thân của bạch nguyệt quang, tổng tài thực thích bạch nguyệt quang, thích đến mức có thể cùng thế thân Tề Hạ nhanh chóng kết hôn.

Tề Hạ nhìn bộ dạng của mình trong gương, cậu chưa từng gặp bạch nguyệt quang, cũng không biết bản thân giống hắn như thế nào, cậu chỉ biết hiện tại cậu thật xinh đẹp, môi hồng răng trắng, cằm nhòn nhọn, đúng tiêu chuẩn mặt mỹ nhân.

【 Tề gia sắp phá sản, để cứu vãn công ty, Tề gia đem Tề Hạ gả cho Phương Dã Chu. 】

【 Phương Dã Chu thấy mặt Tề Hạ cùng bạch nguyện quang mà anh ta thương nhớ khá giống nhau, liền đáp ứng sẽ cứu giúp, còn cùng cậu kết hôn, nhưng sau đó không lâu bạch nguyệt quang trở về, Tề Hạ liền bị coi như rác mà vứt qua một bên. 】

【 Sức khoẻ của Tề Hạ vốn không tốt, sau khi bị Phương Dã Chu vứt bỏ, cũng bị Tề gia bỏ mặc, lâu ngày tích tụ tâm tư buồn bực không vui, không lâu sau liền qua đời. 】

Tề Hạ nghe hệ thống thuật lại cuộc đời bi thảm của thế thân, càng nghe càng cảm thấy tức giận, rõ ràng cậu cái gì cũng chưa làm, cuối cùng còn rơi vào cái kết cục bị thảm .

【 Cậu chỉ cần sắm tốt vai vợ của Phương Dã Chu, dỗ anh ta vui vẻ, làm anh ta thích cậu, liền có thể thay đổi số mệnh. 】

Tề Hạ bĩu môi, cậu không muốn lấy lòng người khác, huống chi còn là một người đã phụ lòng cậu, càng không muốn đi lấy lòng.

【 Mong ký chủ không làm trái với quy tắc của hệ thống, nếu không cậu sẽ vĩnh viễn ở lại thế giới này, bản thân cậu sẽ thay thế tiếp nhận số mệnh của nguyên chủ Tề Hạ, cậu hẳn là cũng không muốn còn trẻ như vậy mà chết chứ?】

Tề Hạ do dự một lát, rồi đáp ứng, "Được rồi." Cậu còn chưa muốn chết đâu.

"Tề Hạ, cậu tắm xong chưa?" Ngoài cửa đột nhiên có người kêu cậu, Tề Hạ bị doạ sợ.

Cậu hít sâu một hơi, nói: "Chờ...... Chờ một lát, lập tức ra ngay."

Người ở ngoài cửa cũng không có thúc giục, đi về phía giường nằm xuống, thuận tiện cởi bỏ áo ngủ để qua một bên, trần trụi nằm ở trên giường.

Tề Hạ vội vội vàng vàng mà tắm, tóc còn chưa lau khô, liền mặc áo tắm dài đi ra ngoài.

Mở cửa liền nhìn thấy người nằm ở trên giường nửa người trên tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ.

???

Xử nam Tề Hạ từ nhỏ tới lớn chưa từng gặp trường hợp nào như vậy, khuôn mặt nhỏ nháy mắt đỏ bừng, cậu ngơ ngác mà nhìn người trên giường , cũng không biết hiện tại bản thân nên làm cái gì.

Người trên giường khẽ nhíu mày, tựa hồ tâm tình không được tốt lắm, anh ngoắc ngoắc ngón tay với Tề Hạ, nói:"Lại đây."

Sắc mặt Tề Hạ càng ngày càng hồng, cậu không dám nhìn thẳng người nọ, chỉ cúi đầu nhìn chăm chăm mũi chân mình.

Tuy rằng cậu biết Tề Hạ đã kết hôn, không nên mặt đỏ thành như vậy, dù sao cũng đã kết hôn, làʍ t̠ìиɦ hay gì gì đó cũng đã làm qua, nhưng cậu vẫn không khống chế được, một xử nam thích nam nhân nhìn thấy một người đàn ông đang cởi trần, có quỷ mới không đỏ mặt tim đập nhanh .

Tề Hạ chậm rì rì mà đi tới, có cảm giác cậu vẫn luôn đứng một chỗ, Phương Dã Chu trên giường tựa hồ thấy phiền, trực tiếp xuống giường, bế Tề Hạ lên.

Tề Hạ dưới chân đột nhiên lơ lửng, khống chế không được mà kêu: "A! Anh làm gì nha? Buông tôi ra!"

Tề Hạ bị ném lên trên giường, còn chưa kịp ngồi dậy, đã bị người đè ở dưới thân.

Phương Dã Chu giữ chặt cánh tay Tề Hạ, đè ở trên người cậu, chăm chú mà nhìn cậu, một đôi mắt đen láy mang theo chút không kiên nhẫn cùng tức giận, Tề Hạ bị nhìn chằm chằm đến ngây ngẩn cả người, trong lúc nhất thời không biết phải làm sao.

"Tề Hạ, cậu gả cho tôi, có phải cảm thấy thực ủy khuất hay không?"

Tề Hạ nhìn nhìn anh, không biết nên trả lời như thế nào , lắp bắp mà nói: "Tôi...... Tôi không có."

Bộ dáng Tề Hạ hoảng loạn , cực kỳ giống với con thỏ nhỏ không có tính công kích, mềm mại đáng yêu, làm người ta nhịn không được muốn khi dễ.

Phương Dã Chu nhẹ nhàng cười cười, khóe môi cong lên, bàn tay nhéo cằm Tề Hạ, chậm rãi tới gần cậu nói: "Hy vọng lời cậu nói là sự thật."

Tề Hạ nhẹ nhàng thở ra, tưởng Phương Dã Chu hẳn là đã vừa lòng.

Tề Hạ nhấp môi cười cười, "Tôi nói chính là thật sự, tuyệt đối không nói dối."

"Nga? Vậy sau này cậu an phận một chút, đừng đi tìm ngươi tình nhân cũ, nếu có lần sau, tôi không bảo đảm sẽ có chuyện gì xảy ra đâu."

Phương Dã Chu duỗi tay sờ xuống hạ thân Tề Hạ, lột bỏ áo tắm, chạm vào ƈôи ŧɦịŧ dùng sức nắm chặt, "Về sau thành thật một chút."

Em trai nhỏ của Tề Hạ bị nắm chặt ở trong lòng bàn tay, tiểu xử nam thân thể không nhịn được giật mình một cái, thậm chí ƈôи ŧɦịŧ còn chảy ra một ít chất lỏng.

Tề Hạ cảm nhận được chất lỏng trong nháy mắt chảy ra bên ngoài, đôi mắt to trừng lớn, mặt đỏ bừng, rất là chột dạ.

Cậu lén lút kẹp chặt hai chân, muốn trốn tránh sự thật, nhưng Phương Dã Chu nhìn bộ dáng thẹn thùng của Tề Hạ , lại nổi lên hứng thú.