Cực Phẩm Thánh Y

Chương 87: Bao nhiêu tiên tôi đều đồng ý!

"Hoàng Vĩnh Phong! Cứu con trai ông là chuyện nhỏ nhưng cứu ông, mới thật sự là chuyện không dễ dàng!"

"Tôi?" Hoàng Vĩnh Phong ngạc nhiên: “Cậu Diệp! Tôi đây không bệnh không đau, tại sao cần phải cứu?"

"Không bệnh không đau?" Diệp Lâm cười lạnh: “Kéo quần áo lên."

Hoàng Vĩnh Phong mang theo nghi hoặc, kéo áo lên, lộ ra bung Diệp Lâm đột nhiên ra tay, trong nháy mắt điểm báy huyệt vị của Hoàng Vĩnh Phong! Trong phút chốc, sắc mặt Hoàng Vĩnh Phong trở nên đỏ bừng, ngay cá hô hấp cũng trở nên gian nan.

"Cậu đang làm gì vậy!" Hoàng phu nhân vội vàng kêu lên!

Diệp Lâm lạnh lùng nói: "Bà nhìn xem trên bụng ông ta là cái gì!"

Mọi người đồng loạt nhìn vào, chỉ thấy bụng Hoàng Vĩnh Phong chậm rãi rụt về phía sau! Trên bụng, dần dần xuất hiện một đường viên của khuôn mặt.

Đường viền càng ngày càng rõ ràng, cuối cùng, hoàn toàn biến thành bộ dáng của một khuôn mặt! Có mũi có mắt và miệng, nhìn cực kỳ đáng sợ.

"Cái này... Cái gì vậy?"Hoàng phu nhân kinh hô.

Những người khác cũng đều mơ hồ, ai đã từng thấy qua tình trạng như vậy chứ?

Thần y Kiệt tiến tới, kinh hô: "Cái này... Đây chẳng phải là vết loét mặt người trong truyền thuyết?"

Thần y Nhạc sắc mặt biến đổi: "Đây không phải là tin đồn sao? Thật là có một thứ như này

Thần y Kiệt gật nói: "Thầy tôi trước kia có nhắc tới với tôi, đích xác có loại bệnh lạ nhưng mà loại bệnh này cực kỳ hiếm thấy, người bình thường sẽ không có! Một số bác sĩ hành y cả đời, cũng chưa từng thấy qua loại bệnh này.

Thầy của thầy tôi, đã gặp qua một lần! Với tình hình này của chúng thì thuộc về loại loét mặt người còn chưa hình thành! Một khi mắt mở ra, Hoàng tổng sẽ phải chết là cái chắc!”

Hoàng phu nhân kêu to: “Này... Đây thật sự là một căn bệnh sao?"

"Đúng!" Thần y Kiệt gật đầu.

Hoàng phu nhân vội vàng nói: "Vậy làm thế nào để điều trị?"

Thần y Kiệt: “Thuốc…. Cũng không nhật định..."

Hoàng phu nhân nóng nảy hỏi: “Nên uống thuốc gì? "

Thần y Kiệt nói: "Thuốc này không phải là cho người uống mà là cho khuôn mặt này uống! Nhưng mà cũng không chắc chắn được vết loét mặt người này… Cho nên, trị liệu vết loét mặt người, phương pháp duy nhất chính là đem các loại thuốc cho mặt người này..."

“Nếu như nó không uống một vị thuốc trong đó! Vậy nói rõ vị thuốc này chính là khác tinh của nó! Như vậy, tăng liều cho loại thuốc này là có thể chữa”

Hoàng phu nhân thở phào nhẹ nhõm: “Đó quá đơn giản, nhanh chóng đi mua! Các loại thuốc đều mua, cho nó ăn là…”

“Hừ! Diệp Lâm! Cậu muốn dùng cái này hù dọa ai! Bệnh dễ chữa như vậy, cậu cũng dám muốn một nghìn năm trăm tỷ? Cậu có cần mặt mũi nữa không?"

Diệp Lâm cười lạnh không nói.

"Nhất định không được!" Thần y Kiệt vội vàng xua tay.

"Tại sao?" Hoàng phu nhân ngạc nhiên.

Thần y Kiệt thở dài: “Phương pháp điều trị tôi nói là đề cập đến vết loét mặt người mọc ở các bộ phận khác nhưng loét mặt người ở trên bụng, loại biện pháp này sẽ không làm được."

Hoàng phu nhân ngạc nhiên: "Có sự khác biệt sao?"

Thần y Kiệt nói: “Đương nhiên là khác rồi!"

"Có cái gọi là thuốc có ba phần độc! Uống nhiều thuốc như vậy, nhất định sẽ độc hại! Nếu như vết loét mặt người này mọc ở tay hoặc chân.

Vậy uống chút thuốc cũng không có gì! Thế nhưng mọc trên bụng... Lục phủ ngũ tạng đều ở chỗ này."

“Uống nhiều thuốc như vậy, độc tính sẽ ăn mòn lục phủ ngũ tạng"

"Đến lúc đó, vết loét mặt người không chữa khỏi, chỉ sợ lục phủ ngũ tạng của Hoàng tổng đều sẽ thối rữa trước."

Hoàng phu nhân mơ hồ: “Vậy... Vậy làm thế nào để điều trị bệnh này đây?”

Thần y Kiệt nhìn về phía Diệp Lâm: “Cậu Diệp! Cậu có cao kiến gì sao?"

Diệp Lâm liếc Hoàng phu nhân một cái: “Cứu chồng bà! Bà sắn sàng trả bao nhiều tiền?"

"Bao nhiêu tiên tôi đều đồng ý!" Hoàng phu nhân thốt ra, không chút do dự.

Hoàng Vĩnh Phong là trụ cột của gia đình! Hoàng Vĩnh Phong còn sống, bao nhiêu một nghìn năm trăm tỷ cũng có thể kiếm được.

Nếu Hoàng Vĩnh Phong không còn, vậy thì ngay cả bà ta coi chừng cũng xong luôn! Không có uy thế của Hoàng Vĩnh Phong, gia tộc sau lưng nhà họ Hoàng khẳng định sẽ lập tức đoạt quyền.

Hoàng phu nhân và cậu chủ Hoàng, cô nhi quả mẫu, đâu phải là đối thủ của những người trong gia tộc?

"Một nghìn năm trăm tỷ, bà cũng đồng ý?" Diệp Lâm hỏi ngược lại.

Hoàng phu nhân không ngần ngại: "Đồng ý! Đồng ý! Thần y Diệp! Tôi cầu xin cậu, hãy cứu chồng tôi đi."

Đám người Nhạc thần y bên cạnh cũng âm thầm gật đầu, Hoàng Vĩnh Phong một mạng, đáng giá một nghìn năm trăm tỷ!