Có Phải Ta Đọc Thịt Văn Giả ?

Chương 16: Hiến tế

Editor : Hannah

Tên ác ma kia thấy Đường Lâm tỉnh rồi, cũng không hề kinh hoảng khi bị phát hiện, trái lại vươn tay ra nắm lấy cằm Đường Lâm nhìn một chút:

"Cũng không phải rất dễ nhìn, làm sao vị đại nhân kia lại sinh lòng sinh trắc ẩn ?" Nói xong, liền buông cằm ra, còn ghét bỏ mà chà xát ngón tay.

"Ngươi là ai?" Đường Lâm coi như trấn định.

"Ngươi không cần biết ta là ai, đi theo ta." Người kia xoay người rời đi.

"Ngươi một người xa lạ tự tiện xông vào nhà ta, dựa vào cái gì muốn ta đi theo ngươi?" Đường Lâm nắm lấy chăn.

"Không đi theo ta cũng được a, ngươi là muốn Will đại nhân không thể trở về Ma giới đúng không?" Người kia quay đầu lại nói.

"Ngươi nói bậy!" Đường Lâm hơi hồi hộp một chút, "Will, hắn không phải đang rất tốt sao?"

Mới vừa thấy hắn cùng Jellal tiên sinh ở trong phòng đối đáp, cũng không có bộ dạng một chút nào không thoải mái, huống chi... Hắn đã đem thể chất của cậu thay đổi hoàn toàn, có thể tăng cường thực lực trở về Ma giới.

"Hừ, ngu xuẩn."

Người kia giải thích, "Will đại nhân nắm giữ huyết thống tôn quý nhất Ma giới, chỉ là do không khí của nhân gian dơ bẩn ô uế làm cho hắn cảm thấy không khỏe, huống chi còn cùng người phàm đê tiện ký kết khế ước bị trói buộc tại nơi như thế này."

"Nhưng là..."

Nhưng hắn cũng không biểu hiện ra có bao nhiêu không thoải mái a, luôn dùng ma lực đem cậu như vậy như vậy. Đường Lâm đúng lúc ngậm miệng lại.

"Ngươi có phải tự cảm thấy mình đối với Will đại nhân vô cùng hiểu rõ? Ngươi không hề biết Will đại nhân đến nơi này, có bao nhiêu cừu gia tìm tới cửa quá."

Người kia hừ một tiếng, vỗ tay cái độp cho Đường Lâm nhìn thấy hình ảnh, trong hình Will ở một chỗ không người ho ra máu, vì đau đớn mà co giật, thậm chí sắc mặt tái nhợt.

"Nhìn này, ngươi còn cảm thấy Will đại nhân không chịu ảnh hưởng sao?"

Đường Lâm tỉ mỉ nhớ lại một chút, phát hiện quản gia Will có lúc xác thực sẽ rời khỏi pháo đài, biến mất một quãng thời gian, thời điểm trở lại trên người mang theo mùi máu tanh, thần sắc thoạt nhìn cũng vô cùng uể oải.

"... Ta phải giúp hắn như thế nào?"

Tuy rằng bởi vì nghe thấy cuộc nói chuyện vừa rồi mà đối với Will có chút thất vọng, nhưng Đường Lâm vẫn không thể không quan tâm. Đây là lần đầu tiên cậu thích người khác, e rằng bởi vì mức độ yêu thích cũng không có bao sâu, cho nên mới không có thương tâm gần chết, thế nhưng cậu cũng không hy vọng Will xảy ra chuyện gì.

Ngược lại những thứ này đều là giả, nếu không... nếu không thì thế giới sau không cần truy tìm để ý đến hình bóng người đó nữa là được.

Đường Lâm cùng tên ác ma kia đi đến nhà kho pháo đài.

"Chính là chỗ này đi."

Ác ma quét một vòng gian phòng này. Đường Lâm nhận ra đây là nơi năm đó Lan Tư triệu hồi Will tới.

Nhà kho này đã rất lâu không có sử dụng, lúc thường cũng không có người quét tước, bất ngờ chính là gian phòng này lại không mạng nhện cùng tro bụi, thoạt nhìn như có người thường xuyên lại đây quét dọn.

Ác ma dùng chân đẩy đẩy đồ đạc linh tinh trên mặt đất. Đường Lâm kinh ngạc phát hiện trên mặt đất có một ma pháp trận cực lớn, hoa văn phiền phức, cũng không giống như một sớm một chiều là có thể hoàn thành.

Hồi tưởng lại đối thoại của Jellal cùng Will, nghĩ đến chắc là Will đã chuẩn bị từ lâu, coi như Đường Lâm đã quyết định, trong lòng vẫn không khỏi có chút đắng chát.

"Ngươi nằm ở bên kia đi, nghi thức rất nhanh có thể hoàn thành. Sau khi kết thúc, Will đại nhân có thể giành lấy tự do." Ác ma chỉ trung tâm ma pháp trận.

Đường Lâm hướng ma pháp trận bước một bước, dừng một chút hỏi: "Nghi thức kết thúc, ta sẽ như thế nào?"

"Thân thể của ngươi đã bị Will đại nhân chuyển đổi 90%, nghi thức xong tất cả mọi thứ sức mạnh trên người của ngươi thuộc về ác ma đều sẽ bị Will đại nhân hấp thu, ngươi cảm thấy ngươi còn có thể còn lại cái gì?" Ác ma tức giận nói.

"Há, có đúng không?"

Đường Lâm đến trung tâm ma pháp trận nằm xuống, nhìn trần nhà, trong lòng không hề sợ hãi khi đối mặt với tử vong, chỉ là có chút trống rỗng.

Ai... đây rõ ràng là thế giới thịt văn, không phải chuyện gì cũng đều có thể dùng ba ba ba để giải quyết sao? Vì sao lại chết người nha?

Ác ma niệm một câu mà Đường Lâm nghe không hiểu, sau đó tứ chi của cậu liền bị trói lại.

Đường Lâm giật giật tay chân, cảm giác không quá thoải mái:

"Ngươi không cần trói ta như vậy, ta sẽ không chạy."

"Ta không phải sợ ngươi chạy, ta là sợ ngươi một phút chốc đau đến từ bên trong nhảy ra."

Ác ma xì cười một tiếng, đi tới bên lề ma pháp trận, ở nơi Đường Lâm không nhìn thấy dùng chân lau sạch mấy cái hoa văn ở ma pháp trận.