Có Phải Ta Đọc Thịt Văn Giả ?

Chương 15: Tưởng vậy mà không phải vậy

Editor : Hannah

Nhiệm vụ hoàn thành thuận lợi, thế nhưng Đường Lâm cũng không hề rời đi. Có vẻ như bởi vì biểu hiện của cậu cũng không tệ, nên hệ thống quân biểu thị cậu có thể lựa chọn lưu lại thế giới này hoặc lập tức trở lại thế giới hiện thực.

Đường Lâm tự nhiên là lựa chọn lưu lại, mặc dù hệ thống quân đưa ra thời gian chỉ có một nguyệt.

Trước đây chưa hề tin tưởng cái gọi là trực giác, mà sau khi chân chính trải qua Đường Lâm mới biết khó mà tin nổi cỡ nào. Rõ ràng không được hệ thống quân xác nhận, nhưng cậu vẫn có thể chắc chắn rằng Will cùng với Lạc Minh là cùng một người, mặc dù Will không hề nhớ đến cậu, nhưng từ hành động đối với cậu lại vô cùng đặc thù.

Will cũng không có làm cho cậu thất vọng, hắn giơ tay nhấc chân cũng có thể làm cho Đường Lâm ở trên người hắn nhìn thấy hình bóng của Lạc Minh.

Chỉ là, Jellal không có chút nào muốn để cho hai người bọn họ vui vẻ trải qua một tháng bình yên, vừa mới bắt đầu còn lấy lý do thăm hỏi cha Lâm để đến đây chơi, đến lúc sau càng ngày càng không coi mình là khách nhân, thậm chí còn dẫn theo một nhóm lớn người của giáo đình đến pháo đài.

"Jellal tiên sinh, ngài dẫn theo nhiều khách như vậy đến sao không đề cập tới một tiếng, trong pháo đài không kịp chuẩn bị đầy đủ đồ ăn cho mọi người ở đây." Đường Lâm ngoài mặt vẫn vô cùng cung kính.

"Ta đây trở về, là vì muốn mang đến một chút lễ vật cho tiểu thiếu gia."

Jellal tiên sinh làm một cái thủ thế, bên cạnh là một người trẻ tuổi thân mặc trường bào của giáo đình đưa lên một cái hộp.

"Ngài quá khách khí."

Đường Lâm để cho Will tiếp nhận hộp quà, hai người hàn huyên hai câu, Jellal dĩ nhiên lưu lại một câu "Thỉnh ngài một chút mở ra coi" sau đó liền đi về.

Đường Lâm cũng không biết hắn có ý gì, lại nhớ đến ánh mắt của Jellal khi nhìn cậu thật khiến người ta cảm thấy không khỏe, cậu đem hộp ném cho Will nói: "Đem nó xử lý đi."

"Vâng, thiếu gia."

Đường Lâm chỉ nghĩ bất quá là xử lý một cái hộp vô dụng, lại không nghĩ rằng đây chính là bắt đầu của biến cố.

Đêm đó, sau khi Will hầu hạ cậu ngủ, nhưng cậu lại trằn trọc không sao ngủ được cảm thấy như có chuyện gì đó sắp xảy ra, rốt cục, bất an trong lòng áp đảo tất cả, cậu rón rén xuống lầu đi đến trước phòng ngủ của Will, muốn tìm hắn nói chuyện, lại nghe được tiếng nói truyền ra từ bên trong.

"... Không nghĩ tới, nguyên lai là ngươi." Thanh âm này nghe như là Jellal.

Đường Lâm từ khe cửa nhìn vào, quả nhiên là Jellal. Mà trong phòng Will quay lưng về phía cửa, trên đất là cái hộp cậu kêu Will xử lý, có thể nhìn thấy hộp đã trống rỗng rồi.

"Vậy thì như thế nào, vẫn luôn là ta." Will rốt cục cũng chuyển động, hắn vô cùng tự tại mà ngồi lên trên ghế ở trong phòng, mặc dù chỉ là một cái ghế gỗ đơn sơ, nhưng khi hắn ngồi cảm giác lại vô cùng quyền lực cao quý.

"Vậy nói xem chuyện gì xảy ra với tiểu thiếu gia ?" Jellal dừng một chút nhíu mày, "Là ngươi, là ngươi cải biến thể chất của hắn!"

Will không nói gì, Đường Lâm cũng không biết có phải hay không, chỉ có thể trầm mặc không tỏ ý kiến.

"Khế ước của ác ma cùng nhân loại điều kiện hà khắc, ác ma thỏa mãn nguyện vọng của nhân loại, nhân loại dâng lên linh hồn của mình, đây vốn là đồng giá trao đổi, mà ác ma cũng có thể lợi dụng sơ hở đổi ý... Sau khi đem đối tượng khế ước thay đổi thể chất, hấp thu hắn, ác ma không chỉ có thể sớm giải trừ khế ước trở lại Ma giới, còn có thể tăng mạnh thực lực!"

Jellal càng nói càng sinh khí, "Nhìn ra được chân tâm giữ gìn của tiểu thiếu gia đối với ngươi, ngươi lại đem sinh mệnh ác ma dài dằng dặc lãng phí ở trên người hắn như vậy!"

"Ngươi bây giờ ngược lại là vì hắn mà bất bình. Cũng không biết trước kia không phải thăm dò chính là đặt bẫy là ai, đồ ăn có nước thánh đối với ác ma cao cấp như ta hoàn toàn không có tác dụng, lại làm cho hắn bệnh đến mấy lần đây." Will nói vô cùng hờ hững, như đang nói cái gì không quá quan trọng.

"Là ngươi đem hắn đẩy ra làm bia đỡ đạn."

Jellal cũng ý thức được sự ngu xuẩn của mình, hắn từng có một lần làm cho tiểu thiếu gia bởi vì ăn phải đồ ăn có nước thánh mà đổ bệnh, vì vậy mới càng vững tin đối phương là ác ma.

Bên trong gian phòng Jellal còn cùng Will tranh chấp cái gì, Đường Lâm cũng không muốn nghe tiếp.

Câu hoảng hoảng hốt hốt trở về phòng, chỉ cảm thấy tự giễu, cái gọi là trực giác quả nhiên không đáng tin. Cậu cho rằng Will đối với cậu có tình cảm thật sự, giống như cậu đối với Will, nhưng không nghĩ tới, đến cùng không hề giống nhau.

Nằm ở trên giường lạnh như băng, Đường Lâm trợn tròn mắt chờ đợi hừng đông, ai biết một bóng đen đột nhiên xuất hiện ở trước giường của cậu.

Đường Lâm dựa vào ánh trăng bên ngoài cửa sổ thấy rõ khuôn mặt của đối phương, bên trong khuôn mặt tuấn mỹ mang theo vẻ tà khí, con ngươi bốc ra hồng quang. Càng quan trọng hơn là... Trên đầu hắn có hai cái sừng dê. Người này cũng giống như Will đều là ác ma.