Có Phải Ta Đọc Thịt Văn Giả ?

Chương 3: Học tập (1)

Editor : Hannah

Vừa nói bàn tay vừa hướng xuống phía dưới:

"Nơi này là tinh hoàn, bên trong có hai viên cao hoàn, cao hoàn phân bố hoóc-môn nam tính, sau này ngài trưởng thành cùng sẽ uy vũ cường tráng giống như cha ngài, cũng sẽ phân bố tϊиɧ ɖϊ©h͙... Cũng chính là chất lỏng mà ngài làm bẩn ga trải giường cùng quần ngủ."

"Đừng, đừng nói cái này!" Đường Lâm lắp bắp đánh gãy.

Will thuận theo gật đầu đáp ứng, vốn cũng không có ý trêu chọc cậu chuyện nhỏ nhặt này, dù sao phía sau mới là màn kịch quan trọng hơn, hắn chỉ mới điểm điểm qυყ đầυ một chút mà đã có tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra:

"Tiểu côn ŧᏂịŧ khi lớn lên đến một mức độ nào đó nơi này sẽ bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, đặc biệt là buổi tối nếu như thiếu gia mơ tới chuyện sắc tình, sẽ rất tự nhiên chảy ra. Cái này gọi là xuất tinh trong mơ."

"Ta, ta mới không có!" Đường Lâm mạnh miệng phản bác.

Will cười cười không thèm để tâm:

"Côn ŧᏂịŧ còn sẽ bắn tinh thời điểm cao trào, nhưng mà xuất tinh trong mơ không có trải qua bất kỳ hành vi làʍ t̠ìиɦ cũng là chuyện bình thường. Thiếu gia đang tuổi lớn, sau này sẽ dần dần làm quen với tìиɧ ɖu͙© nhiều hơn, đương nhiên hiện tại cũng cần thiết học tập làm sao tự an ủi chính mình —— đây chính là bài học đầu tiên ta sẽ dạy cho ngài."

Vừa nói Will vừa nắm chặt lấy tiểu côn ŧᏂịŧ đang nửa cương của Đường Lâm, tiểu côn ŧᏂịŧ bị bàn tay tuốt lộng bắt đầu chảy ra chất lỏng óng ánh.

Găng tay chất liệu có chút thô ráp, khi đυ.ng vào làn da non mềm có chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ cọ xát làm Đường Lâm không nhịn được hô lên một tiếng, ngón chân đều cuộn tròn rút lại, tiểu côn ŧᏂịŧ cũng từ từ trở nên cứng rắn hơn, sưng to hơn, màu sắc cũng dần dần thay đổi.

"Nơi này là qυყ đầυ, cũng là đường tiết niệu, thiếu gia dùng nơi này để đi tiểu, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng sẽ từ nơi này bắn ra."

Will sờ soạng không bao lâu cũng cảm giác được chất lỏng thấm ướt găng tay, thấm ướt đầu ngón tay của hắn:

"Hiện tại chảy ra chính là tϊиɧ ɖϊ©h͙, đại biểu thiếu gia có cảm giác. Như vậy, nơi này gọi vành qυყ đầυ, hơi hơi khu một chút sẽ rất thoải mái."

Móng tay cách vải vóc ở qυყ đầυ đào đào hai lần, Đường Lâm không khỏi kêu lên sợ hãi: "A a, không... Đau quá... Ân..."

"A, thiếu gia quá nhạy cảm, ta sẽ nhẹ một chút."

Will giảm bớt lực đạo ngón tay, lại an ủi hai viên tinh hoàn của Đường Lâm, thấy sắc mặt của cậu có chút hòa hoãn, liền duỗi một cái tay khác che trụ hoàn toàn tiểu côn ŧᏂịŧ đã cương cứng:

"Thiếu gia, giống như vậy trên dưới tuốt động, là phương thức tự an ủi thường thấy nhất, ngày hôm nay Will sẽ dẫn dắt ngài một lần, sau đó thiếu gia có thể tự mình làm. Bất quá cũng không nên lạm dụng quá mức, đối với thân thể không tốt."

Đường Lâm rất muốn mắng hắn vài câu, nhưng kɧoáı ©ảʍ đột nhiên xuất hiện làm cho cậu không thể đáp lại Will. Nhiệt độ cùng sức mạnh thuộc về Will từ bàn tay truyền tới, đem côn ŧᏂịŧ chặt chẽ bao khỏa, qυყ đầυ mẫn cảm thỉnh thoảng bị lôi kéo làm cho cậu cảm thấy hơi đau đớn, mới bị tuốt không bao lâu, Đường Lâm liền đỏ mắt lên tiếng xin tha.

"Ha a, không... Ân a... Thả ra, đau quá, ân... Will, buông ta ra... Ân a a..."

Will nhìn về phía khuôn mặt nhỏ nhắn đang ửng hồng kia, trong mắt của cậu đã long lanh nước mắt, nhẹ giọng hỏi:

"Lẽ nào chỉ có đau thôi sao? Nếu như không nói thật, Will cũng không biết nên dạy thiếu gia như thế nào."

"A... Will ngươi bắt nạt người... A ân... Không được, Will ngươi nhanh, mau buông ra... Ân a... Muốn bắn ra, có thứ gì đó muốn bắn ra! Ân a a..."

Thân thể này so với Lạc Sênh mẫn cảm hơn nhiều, Đường Lâm muốn tránh né, muốn thoát khỏi bàn tay của Will nhưng không thể.

"Được rồi, hiện tại thiếu gia còn có một chút tỉnh táo, hãy cảm thụ cao trào sắp tới đi."

Vừa dứt lời động tác trên tay của Will liền tăng nhanh , Đường Lâm hét lên một tiếng, đem lần bắn tinh đầu tiên của Lan Tư dâng hiến cho Will.

Sau khi bắn tinh, Đường Lâm mềm mại mà ngã xuống trên giường, chổng mông thở dốc. Tuy nói hệ thống chỉ cấp kỹ năng thao bắn, nhưng bản thân Lan Tư thể chất quá mức mẫn cảm, chỉ mới bị người ta tuốt một phát, Đường Lâm liền cảm thấy cả người bủn rủn hồn đều phải bay đi rồi.

Mà Will được tiện nghi còn ra vẻ: "Lần đầu tiên phát tiết có chút nhanh cũng là chuyện bình thường. Đây chính là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của thiếu gia, thoạt nhìn vô cùng đậm đặc."

Dừng một chút Will lại nói: "Tϊиɧ ɖϊ©h͙ là vật rất trọng yếu. Chờ khi thiếu gia lớn rồi, sẽ lấy một tiểu thư xinh đẹp môn đăng hộ đối, trong đêm tân hôn, thiếu gia sẽ cùng tiểu thư nước sữa hòa nhau, tới lúc đó, thiếu gia cần phải đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào hoa huyệt tiểu thư... Bên trong, tϊиɧ ŧяùиɠ cùng trứng sẽ kết hợp, sẽ ra đời sinh mệnh mới."

Đường Lâm vốn định phùn tào thời trung cổ căn bản không có khái niệm tϊиɧ ŧяùиɠ cùng trứng, nhưng không biết tại sao, ngữ khí của Will càng ngày càng thấp, bàn tay đang nắm bóp côn ŧᏂịŧ càng ngày càng chặt, mãi đến tận khi cậu không nhịn được kêu ra tiếng: "Will, đau quá!"

"A, xin lỗi, thiếu gia." Will phát hiện mình lần thứ hai mất thần, có chút áy náy mà buông tiểu côn ŧᏂịŧ đã mềm nhũn ra. Chỉ cần nghĩ đến sau này thiếu niên sẽ cùng nữ nhân xa lạ quấn quýt, trong lòng liền cảm thấy không vui.