Có Phải Ta Đọc Thịt Văn Giả ?

Chương 1: Gặp mặt hệ thống

Editor : Hannah

Xác nhận ngoài phòng không có ai, đem cửa phòng khóa lại, một cái khóa còn không đủ, phải khoá tận hai cái mới được.

Kéo rèm cửa sổ, tắt đèn, nhảy lên giường, đắp chăn, lấy điện thoại di động ra, mở trang web đọc truyện.

"Ai khà khà khà..." Màn hình điện thoại chiếu sáng lên một khuôn mặt có chút dữ tợn , tuy rằng nhìn kỹ một chút kỳ thực rất thanh tú.

Chủ nhân khuôn mặt này là Đường Lâm đang dùng tay phải lướt lướt kho truyện trên web, tay trái cấp tốc cởi bỏ quần áo, sau đó nắm lấy tiểu côn ŧᏂịŧ của mình tự an ủi.

Ngày hôm nay cậu mới tìm thấy một trang web đọc truyện thịt văn , mác gắn : # nam nam, #cao H, # nhiều nước ngập thịt...

Vừa nhìn liền thấy đúng thể loại cậu yêu thích nhất, tiêu đề đều là " Ông chủ, tiểu huyệt của em ướt rồi " , "Một nhà dâʍ đãиɠ ", " Năm ấy 16 tuổi ta chịu bao nhiêu khổ ", "anh rể cầu thao a!" vân vân và mây mây .....

Mới đọc tiêu đề thôi mà cậu đã ngứa ngáy khó nhịn, nhịn từ ban ngày đến ban đêm, đến thời điểm hoàng đạo thích hợp nhất để vừa đọc vừa an ủi người anh em của mình!

"Đọc cái nào trước đây ta?" Đường Lâm liếʍ môi một cái, ở bên trong trang web chọn tới chọn lui.

Đường Lâm là một gay có tính cách muộn tao, dù đã tiến vào xã hội nhưng vẫn chậm chạp không chịu đi tìm đối tượng, lại nói xã hội bây giờ kể cả nam nữ yêu đương cũng không tìm được mấy người có thể đáng tin, chứ đừng nói tới giới gay phức tạp thật giả lẫn lộn.

( Muộn tao: bề ngoài lạnh lùng xa cách nhưng nội tâm mãnh liệt như lửa )

Thở dài đem đời sống tình cảm tương lai không nhìn thấy ánh sáng của mình quăng qua sau đầu, Đường Lâm cảm thấy so với tình yêu, hiện tại cậu càng cần thỏa mãn thân thể một chút

"Chọn truyện này đi." Đường Lâm chọn truyện " Ca ca cầu buông tha, cúc hoa sắp bị thao hỏng ) để đọc.

Áng văn của truyện này chính là hai người vì cha mẹ tái hôn mà quen biết, bắt đầu ngày tháng cùng nhau chung sống, dần dần trở thành bạn bè thân thiết rồi thầm cảm mếm nhau, nội dung truyện làm người ta có cảm giác ấm áp đáng yêu, đến khi cha mẹ hai người gặp tai nạn qua đời lại cùng nhau nắm tay vượt qua khó khăn... Thật cảm động a! Có cái quần đùi, ông đây muốn đọc thịt văn, Là! Thịt! Văn!

Công thụ quen biết đến nửa truyện cũng chưa có hôn môi, tiến độ chậm chạp, tiểu thụ lại luôn cảm thấy bản thân 80% là thẳng nam, đến cuối cùng cậu đọc toàn lướt lướt đến đoạn có thịt , mà cũng không chất lượng không có bao nhiêu.

Truyện này hoàn toàn không xứng với cái tên tiêu đề gì hết...

Đoạn nhìn lén khi đi tắm thuận tiện tự tuốt đâu? Thừa dịp em trai ngủ say trộm hôn thuận tiện dạy dỗ một chút không được sao? Tiểu công thịt văn kiểu gì mà từ đầu đến cuối chỉ ăn được cái miệng nhỏ ( môi) vậy ? Đây thực sự là thịt văn mà không phải truyện người đẹp ngủ trong rừng à?

Đường Lâm yên lặng an ủi người anh em của mình, bất đắc dĩ thở dài đọc truyện tiếp theo.

Mấy phút sau cậu lướt đến tận trang cuối cùng, vô cùng tức giận.

Tiêu đề rõ ràng là " Lịch sử tính nô tham vui " kết quả tình nô này mỗi ngày bị bắt cùng chủ nhân đi kiểm tra cửa hàng, cuộc sống cứ bình bình đạm đạm trôi qua sau đó phát sinh một vài sự kiện cốt truyện:

Như chủ nhân bị đối thủ tập kí©ɧ ŧìиɧ nô vì cứu chủ nhân không cẩn thận bị bại liệt , lại như việc hồng nhan tri kỷ của chủ nhân tìm tới cửa ghen tuông vô cớ ra oai phủ đầu. Thật vất vả cùng chủ nhân người tình ta nguyện kết hôn ở bên nhau, đêm động phòng hoa chúc hai người uống rượu uống đến say mềm ôm nhau ngủ như chết .

Có nhiều cơ hội ba ba ba như vậy , sao lại không làm... rồi tình nô ở chỗ nào? Tình nô tham vui đâu? Lẽ nào kỳ thực tác giả muốn viết chính là lịch sử "Bại liệt" , kết quả lại run tay đánh nhầm ?

Đường Lâm cạn lời vô vọng nhìn trần nhà, bình tĩnh tĩnh tâm một chút, mãi mới tìm được một web đọc truyện hợp ý ,sẽ không phải gãy cánh chứ.

Không sao, cố gắng thêm một truyện, Đường Lâm lại chọn truyện " Năm ấy 16 tuổi ta chịu bao nhiêu khổ ".

Tiểu thụ có quá khứ thực sự quá đen tối, chịu nhiều đả kích lớn, vì vậy người nhà hắn tìm thầy thôi miên phong ấn đoạn ký ức này .

Ba năm sau, tiểu thụ thi lên đại học, quen biết một tiểu cô nương đáng yêu , tên gọi Đàm Thanh Thanh.

Đường Lâm cố nén dự cảm không tốt kéo đến chương cuối cùng, chỉ nhìn thấy một câu nói: "Hắn và Thanh Thanh rốt cục cũng kết hôn, đồng thời nghênh đón cuộc sống hạnh phúc sắp tới."

Ha ha má.

Đừng nói là thịt, thật muốn xoá luôn cái truyện này đi, đây chính văn bẻ cong thành thẳng, tình yêu của tiểu công tiểu thụ có đẹp thế nào đến cuối cùng cũng quay xe lấy một con nhỏ khác , quá lười gạt mà.

Đường Lâm chưa từ bỏ ý định mà tiếp tục tìm kiếm, nhưng truyện nào không thanh thủy văn thì cũng chỉ có thể húp nước thịt, quả thực như đang vả vào mặt cậu ô.

Đường Lâm phẫn nộ tắt điện thoại di động, mặc quần lên, mở đèn liếc mắt nhìn đồng hồ trên đầu giường . Vốn đã tính toán rất tốt, ngày hôm nay có thời gian, vừa đọc truyện thịt văn vừa an ủi người anh em phát tiết hai ba hiệp, ai biết không thể sảng khoái lấy một lần, mà cũng tốn mất hai ba giờ!

Vừa nghĩ tới thứ hai còn phải dậy sớm, Đường Lâm thần sắc mệt mỏi chuẩn bị đi ngủ.

【 Tít tít ——–. 】

Hả? Đường Lâm quét mắt nhìn quanh trong phòng, không có thứ gì a?Vậy ai đang nói chuyện

【 Chào kí chủ. Hệ thống tuần tra phát hiện ngài đối với truyện thịt văn có sự bất mãn, căn cứ đến nguyên tắc khiến cho mỗi độc giả đều có thể hài lòng, hệ thống tiếp nhận đem ngài đi tới con đường bù đắp thịt văn .Xin hãy chuẩn bị .... 】