Nhuộm Sắc Tình

Chương 40: Giấc mộng đã nhiều năm (H nhẹ )

Nửa giờ trước.

Một người đàn ông trẻ đeo mắt kính có dây đeo kính vàng bước vào phòng tắm. Anh mở nước đầy bồn tắm, dùng tay thử độ ấm của nước xong thì đưa một tay lên tháo kính xuống. Anh là kiểu người lúc đeo kính và không đeo kính mang lại những khí chất rất khác nhau. Khi đeo kính toát lên khí chất ưu tú lạnh lùng lúc làm việc của học sinh xuất sắc nhất viện Courance khóa 2017. Nhưng khi vừa tháo kính xuống, liền để lộ ra ánh mắt và hàng lông mày dịu dàng, anh vẫn là một Trương Cảnh Sơ ôn tồn lễ độ, tấm lòng rộng mở năm nào.

Đã sáu năm trôi qua, khí chất của anh cũng không thay đổi mấy, chỉ là bớt đi chút ngây ngô, thêm vài phần trầm tĩnh.

Khi anh cởi trần, có thể nhìn thấy tuyến nhân ngư và múi bụng săn chắc. Đó là kết quả của quá trình tập luyện lâu dài. Lông vùng bụng thưa thưa, dươиɠ ѵậŧ lấp ló khiến người ta không khỏi nghĩ ngợi.

Khi thân hình đẹp đẽ đó chìm vào làn nước, anh thoải mái thở ra, giải tỏa được phần nào những mệt mỏi bận rộn suốt mấy tháng nay. Từ khi khai giảng đến lễ Tạ Ơn, anh luôn bận rộn với một hạng mục. Bài viết lần trước được gửi lại yêu cầu điều chỉnh một chút mới có thể phát biểu. Bên cạnh đó, anh còn làm bán thời gian cho giáo sư Hyde. Tất cả những việc này mãi đến lễ Tạ Ơn mới xong, cuối cùng anh cũng đã có thời gian để thở.

Thân dưới bất giác hơi ngóc đầu lên, anh ấn nó mấy cái cũng không nằm xuống. Ngâm mình trong nước ấm thật sự quá thoải mái lại không muốn dùng nước lạnh hạ nhiệt nó, anh liền dứt khoát vươn tay cầm lấy cuống dươиɠ ѵậŧ đang bừng bừng phấn chấn. Đã mấy tháng anh không giải tỏa, bên dưới căng trướng đến khó chịu.

Trong làn hơi nước mờ mịt, anh cầm dươиɠ ѵậŧ của mình lên chậm rãi di chuyển. Hơi nước mờ ảo như lọt vào ánh mắt đẹp đó. Giống như nhiều năm nay, anh lại tưởng tượng ra cô gái ôm dươиɠ ѵậŧ của mình, là người đã khơi lên mọi du͙© vọиɠ trong anh. Cô sẽ dùng đôi tay nhỏ mềm mại mà kɧıêυ ҡɧí©ɧ anh, một tay di chuyển ở gốc côn ŧᏂịŧ, tay kia nhẹ nhàng xoa lên qυყ đầυ. Còn anh sẽ run rẩy theo từng động tác của cô, khẽ rên lên, cam tâm tình nguyện trở thành nô ɭệ của du͙© vọиɠ.

Có lúc, thiếu nữ còn cúi đầu xuống, đầu lưỡi nho nhỏ liếʍ đôi môi đỏ mọng, lại liếʍ lên qυყ đầυ và gốc dươиɠ ѵậŧ của anh, mυ'ŧ nhẹ nơi mắt ngựa, còn bảo anh hãy cho cô hết tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙, không muốn để sót giọt nào. Anh cũng ngoan ngoãn thẳng eo và di chuyển nhẹ nhàng trong miệng cô, thỉnh thoảng vô tình cạ phải răng, anh lập tức rên lên đầy thoải mái lẫn chút đau đớn. Lúc này, bàn tay nhỏ bé của cô không muốn dừng lại, vẫn ấn vào gốc như cũ, cũng không quên chăm sóc túi tinh căng phồng của anh...

Dươиɠ ѵậŧ dần dâng lên cảm giác tê dại, từ từ nuốt lấy anh. Chỉ cần nghĩ đến cô gái ấy, kɧoáı ©ảʍ sẽ đến rất nhanh. Kể từ năm mười sáu mười bảy tuổi, cho đến nay đã qua sinh nhật thứ hai mươi ba, cô vẫn luôn là toàn bộ nguồn gốc du͙© vọиɠ và kɧoáı ©ảʍ của anh.

Anh tưởng tượng cô gái ấy dùng chiếc lưỡi vuốt ve gân xanh cương cứng trên dươиɠ ѵậŧ của anh, mơn trớn toàn bộ mạch máu bên trên, sau đó nuốt vào sâu hơn, sâu đến tận cổ họng... Ôi, dù là trong tưởng tượng anh cũng không nỡ lòng ức hϊếp cô, vì thế anh sẽ rút lui một chút.

Kɧoáı ©ảʍ từ xương sống liên tục trào dâng, dươиɠ ѵậŧ cũng bắt đầu giật giật, Trương Cảnh Sơ không muốn nhịn nữa, gia tăng tốc độ... cuối cùng, anh nặng nề thở dốc bắn ra một đám dịch trắng, nổi trên mặt nước, trong mắt là sự vui sướиɠ không hề giấu giếm.

Nhưng, sau cơn vui sướиɠ lại kèm theo sự mất mác sâu sắc.Thời gian quá lâu, dường như anh đã quên mất mùi hương trên người cô gái đó, anh sợ sẽ có ngày cô dần nhạt phai trong ký ức của anh. Sau khi giải toả, anh thở dài, dùng khăn lau khô cơ thể và tóc mình. Khi vừa mới bước ra khỏi phòng tắm, anh liền nghe thấy tiếng chuông cửa, còn tưởng rằng đồ ăn đặt trên Amazon đã giao đến rồi. Lúc này anh còn đang để trần, có giọt nước từ xương quai xanh lăn xuống, dọc theo tuyến nhân ngư chảy vào trong qυầи ɭóŧ.

Anh vội vã mặc đồ ngủ vào, đi đến mở cửa.

Anh vặn chốt cửa, cửa hé ra một khe hở, không khí lạnh cóng liền từ cửa chui vào, ập vào cơ thể vừa mới tắm xong của anh, khiến anh rùng mình. Anh nhanh chóng mở cửa, vội vã cầm lấy hàng hoả tốc.

Trong nháy mắt khi cửa mở ra, một cơ thể ấm áp ngã vào trong lòng anh... dường như anh cho rằng mình đã xuất hiện ảo giác. Vào lúc này, Thuỷ Vân đã nhoè hết lớp son phấn, trên mặt tràn đầy nước mắt, quả thật không còn đẹp mắt. Nhưng vào một khắc trông thấy cô, toàn bộ tình cảm dịu dàng đều trào dâng trong đầu. Một khắc ấy, anh đã không rảnh để suy nghĩ vì sao cô lại ở đây, vì sao lại khóc đến nỗi này. Cũng không dám xác nhận đây rốt cuộc có phải là một giấc mơ vừa chạm vào đã biến tan ngay không. Cho dù gặp cô ở trong mơ, anh cũng cam lòng.

Vào lễ Tạ ơn năm 2018, Trương Cảnh Sơ đã đạt được ước mơ mà mình đã ấp ủ nhiều năm.

*** 40 ***