Theo lời của Tôn Chí Bình, đã mời Tôn mập về nhà vào buổi tối, cô ta vừa nói lại vài câu đã bị đánh tơi tả.
Triệu Nam Thiên nghĩ đến điều đó, việc này không thể không quan tâm.
Nếu anh em nhà họ Tôn thành công, Khương Bích Kiều sẽ bị bẽ mặt, và rất có thể, cô ta sẽ liều mạng với hai người họ.
Kết quả này không thể ảnh hưởng đến chính mình, nhưng sao có thể lấy phụ nữ làm bàn đạp cho mình chứ?
Dù sao thì anh cũng không thể thanh thản được.
Anh em nhà họ Tôn muốn trừng phạt, Khương Bích Kiều cũng không thể bỏ qua, tuy rằng kết quả cuối cùng có thể liên lụy đến mình, nhưng tình huống hiện tại cũng bắt anh phải suy nghĩ.
Chào tạm biệt Tô Mục Tuyết một tiếng sau đó đi thẳng ra ngoài.
Mặt khác, Tôn mập cũng rất tức giận.
Chuyện tốt lần trước với Khương Bích Kiều còn chưa xong, còn bị anh họ đánh, mấy ngày nay gã ta bối rối đến mức không dám đi làm vì sợ lại bị anh họ chăm sóc.
Gã ta biết cách làm của Tôn Chí Bình, và gã ta cũng sợ.
Kết quả là còn chưa kịp nghĩ xong, hôm nay anh họ gọi điện đến.
Tuy rằng ý đồ rất mơ hồ, nhưng gã ta hiểu được, hai rồng một phượng!
Dù thế nào cũng không nghĩ ra, anh họ của mình vẫn có sở thích này.
Tôn mập có hứng thú là chuyện bình thường, cũng không từ chối chuyện này, nhưng không thể nói đến hưởng thụ.
Đặc biệt là cùng với anh họ, gã ta đều cảm thấy khó xử cho dù có nghĩ về điều đó như thế nào đi chăng nữa.
Nhưng nghĩ đến bộ dáng mê người của chị dâu, sao có thể quan tâm nhiều như vậy?
Súc miệng xong, huýt sáo một cái, nóng lòng muốn đi ra ngoài.
Gần nhà của Tôn mập, một chiếc ô tô màu đen sản xuất trong nước đậu bên đường, ở góc đối diện với cổng.
Từ Minh ngồi ở ghế phụ thở dài: “Anh Triệu, anh xem chuyện này là thật hay đùa vậy. Người vợ xinh đẹp như vậy mà cho không người khác? Lại sướиɠ con lợn Tôn mập kia rồi, hahaha, thật sự cam lòng sao!”
Triệu Nam Thiên hạ nửa cửa kính xe, hút một điếu thuốc nói: “Cũng không có gì đáng ngạc nhiên, đây gọi là có phúc không hưởng.”
Từ Minh than thở: “Tại sao tôi có được kịp chuyện tốt như vậy?”
Tiểu Ngũ đang chơi máy tính ở hàng sau: “Anh ba, tôi khuyên anh nên quên nó đi. Chuyện này có tốt đẹp gì đâu?”
Từ Minh chế nhạo: “Cậu trẻ con biết cái gì, mùi vị đàn bà như nào còn không biết!”
Sắc mặt Tiểu Ngũ đỏ lên: “Ai nói tôi không biết?”
Từ Minh cười: “Ồ, thật sao? Nói cho tôi biết, nó như thế nào?”
Tiểu Ngũ nói không lại, cho nên quay đầu lại, trong mắt có chút bực bội
Triệu Nam Thiên ngắt lời cậu ta: “Đừng dạy hư Tiểu Ngũ, thế này, một lát nữa giải quyết xong việc Tôn mập, cậu đi tìm Tôn Chí Bình nói chuyện. Hai người chúng tôi nhất định sẽ không tranh giành với cậu.”
Từ Minh suy nghĩ một chút, vội vàng lắc đầu: “Bỏ đi, tôi không muốn động đến rắc rối này đâu.”
Triệu Nam Thiên vỗ vỗ vai cậu ta: “Cậu thật thông minh, nhớ rõ trên đời này không có cơm trưa miễn phí, cũng tuyệt đối không được xúc phạm phụ nữ!”