Chiến Nghệ Hòa lạnh lùng hỏi: “Công việc của Cảnh Thiên do Una toàn quyền xử lý, vậy thì Una muốn bán Cảnh Thiên, có phải ông cũng muốn cấu kết làm bậy với bà ta? Những thỏa thuận họ ký riêng đã được công chứng chưa? Nếu chưa công chứng vậy thì tức là thỏa thuận vô hiệu lực, dựa vào cái gì mà bà ta quyết định thay Cảnh Thiên?"
Una nghe vậy, sắc mặt trắng bệch đi vì sợ.
Bởi vì trước đó Cảnh Thiên vô cùng nghe lời, hoàn toàn là con rối do Tần Dịch thao túng, thế nên bà ta không hệ nghĩ nhiều như vậy. Bà ta làm thỏa thuận cũng chỉ để, để dọa cô gái trẻ mà thôi, bởi vì Cảnh Thiên rất đơn giản, chẳng hiểu một cái gì hết.
Ai ngờ một việc nɠɵạı ŧìиɧ lại khiến Cảnh Thiên thay đổi hoàn toàn.
Là quản lý, bà ta hiểu rất rõ rằng thỏa thuận mà bà ta và Cảnh Thiên lén ký là thỏa thuận hoàn toàn bất bình đẳng, có khả năng không có hiệu lực khi ra trước tòa án. Nhưng Cảnh Thiên ngày trước nghe lời như vậy, bà ta hoàn toàn không nghĩ rằng sẽ xảy ra vấn đề gì.
Còn lúc này, chủ đề này đã bị Chiến Nghệ Hòa nhắc đến.
Phó giám đốc Hà cũng sợ đến toát mồ hôi đầy đầu, ông ta nói: “Vâng vâng vâng, chuyện này là do tôi không xử lý tốt, đáng lẽ tôi nên nghe quyết định của cô Cảnh Thiên. Nhưng khi đó Una nói: ‘Mirror World’ là phim hai nam chính, để Ánh để họ Vân và lưu lượng mới Tần Dịch đóng chính thì sẽ rất thu hút. Công ty chúng ta đầu tư vài trăm triệu cũng sẽ chắc chắn không lỗ. Nhưng Cảnh Thiên là người mới hoàn toàn, để tránh người hâm mộ công kích Cảnh Thiên, tẩy chay bộ phim này nên mới đề nghị đổi người."
"Una là dì ruột của thần tượng lưu lượng Tần Dịch nên chị ta muốn để Tần Dịch đóng, nữ thứ chính lại là em gái của Cảnh Thiên, đều là người có quan hệ với Cảnh Thiên cả, thế nên bên Hoàn Thụy đề xuất, nữ chính phải đổi thành người của bên họ, hơn nữa còn bắt chúng ta phải nhường 20% khoản đầu tư. Una nói Cảnh Thiên đã ký thỏa thuận với chị ta, tất cả mọi chuyện đều do chị ta quyết định, thế nên tôi đã trực tiếp ký kết thỏa thuận với bên Hoàn Thụy. Sếp Nghệ, chủ yếu là vì Cảnh Thiên là người mới, tôi cũng không hiểu rõ về cô ấy, hay là cứ để chuyện này kết thúc như vậy đi?"
Dứt lời, Phó giám đốc Hà cúi gập người 90 độ với Cảnh Thiên, xin lỗi cô: “Cảnh Thiên, chuyện này đúng là do bộ phận Kinh doanh chúng tôi chưa kiểm soát tốt, sau này chắc chắn tôi sẽ sửa đổi! Hi vọng cô có thể tha thứ cho sai lầm lần này của tôi."
Una cũng vội vàng nói: “Thiên Thiên, chuyện này đúng là tôi có lỗi với cô. Nhưng về phía Tần Dịch, lúc đó cô cũng đã đồng ý rồi, cả bên bố mẹ cô nữa, tôi nghĩ cô vẫn luôn rất hiếu thảo nên khi họ gọi điện nói muốn để Cảnh Lạc diễn nữ thứ chính, tôi đã đồng ý. Hoàn Thụy là một trong ba công ty lớn nhất giới giải trí, cũng ngang sức ngang tài với Trung Bác. Bây giờ đã thỏa thuận xong xuôi với Hoàn Thụy rồi thì lần này cứ quyết định như vậy đi, lần sau tôi nhất định sẽ giành vai tốt cho cô, được không?"
"Chị nghĩ?" Cảnh Thiên cười lạnh, nhìn Una: “Nhưng làm sao bây giờ nhỉ? Điều chị nghĩ hoàn toàn không phải điều tôi nghĩ, thế nên không lấy được vai nữ chính về thì chị cứ đi góp tiền bồi thường đi!"
Una đã bị Cảnh Thiên moi móc liên tục đến mức không cười nổi nữa, sắc mặt khó coi vô cùng.
Cảnh Thiên lại nhìn sang Phó giám đốc Hà: “Ông làm phó giám đốc bao nhiêu năm rồi? Bao năm nay ăn cái gì mà ngu thế? Ông không thèm liên lạc với tôi hay là không nghĩ đến chuyện phải liên lạc với tôi? Có phải ông nghĩ có lỗi với Cảnh Thiên này không phải chuyện to tát? Bởi vì trong mắt phó giám đốc Hà, tôi chỉ là một người mới nhỏ nhoi thôi mà. Đắc tội với tôi, giúp đỡ tất cả mọi người, quá hòi."
"Sếp Nghệ, chị thấy sao?"
Cảnh Thiên bỗng nhìn sang Chiến Nghệ Hòa đang ngồi bên cạnh hóng chuyện.