Ve Sầu Mùa Thu

Chương 13

Văn Chiêu cảm thấy không khỏe mỗi lần chơi bóng rổ, thịt môi bí ẩn giữa hai chân đều cọ xát vào qυầи ɭóŧ khi cậu chơi bóng rổ khiến nó chảy ra một lượng lớn d*m thủy.

Văn Chiêu thở phì phò lùi về đằng sau. Cậu bực bội vuốt tóc ra sau, mấy ngày này nội tiết tố trong cơ thể cậu đều không ổn định, bất cứ điều gì cũng sẽ khiến nội tâm cậu bồn chồn.

Khi cậu gọi điện thoại cho Giang Thăng là lúc cậu đang sốt ruột ngồi trong phòng thay đồ của sân thể dục không nhịn được cọ xát hai chân.

Văn Chiêu giọng nói khàn khàn mang theo tia tìиɧ ɖu͙©: "Giang Thăng tôi muốn làʍ t̠ìиɦ, ngay bây giờ."

Giọng nói Giang Thăng trở nên khàn hơn khi nghe Văn Chiêu nói: "Ngoan, ở đó đợi anh."

Cậu dựa vào ngăn tủ, đôi mắt đỏ hồng, ngón tay cậu khó nhịn nắm quần. Cậu vô lực tự chửi mình dâʍ đãиɠ, mông chảy đầy nước chờ nam nhân tới ** mình.

"Rầm" một tiếng cửa bị đẩy ra, Giang Thăng mang theo cơn gió khô nóng đi đến.

Thân thể Văn Chiêu như tìm được chỗ dựa vững chắc. Thời khắc cậu nhìn thấy Giang Thăng kia thì lỗ nhỏ của cậu đã ngứa đến lợi hại, nó co rút lại với nhau phun ra một lượng lớn d*m thủy.

Chân Văn Chiêu nhũn ra nhẹ nhàng đi về phía Giang Thăng. Giang Thăng ôm chặt lấy thân thể nóng rực của cậu.

Văn Chiêu ở trong lòng ngực hắn cọ, đôi mắt ửng hồng chứa đầy nước liếc nhìn Giang Thăng, cậu vươn đầu lưỡi hồng mềm mại liếʍ môi Giang Thăng, cậu khàn giọng nói:" Đ*t tôi đi."

Giang Thăng bị cậu câu dẫn khiến hai mắt đỏ ngầu, dục hỏa đốt người làm da đầu hắn tê dại. Sắc mặt hắn trầm xuống bóp lấy mông Văn Chiêu, hắn muốn đem Văn Chiêu làm chết ở dưới háng mình.

Giang Thăng khóa cửa lại, cởϊ qυầи cậu xuống cũng khiến tay hắn dính đầy d*m thủy.

Giang Thăng sờ thịt môi đầy nước hồng nộn của Văn Chiêu, nhếch miệng nói:" Đúng là kỹ nữ, lúc nào cũng không thể thiếu đàn ông được."

Văn Chiêu sướиɠ đến nỗi hai chân đều run lên, cậu nhếch hông đem thịt huyệt đưa đến tay Giang Thăng:" Thật ngứa a a á! Ngứa quá rồi ư ư."

Giang Thăng dùng tay xoa nắn âm đế Văn Chiêu đem Văn Chiêu sướиɠ đến nỗi nâng mông lên làm mông ngồi trên tay Giang Thăng.

Giang Thăng bóp cằm cậu hôn chiếc miệng đỏ thắm, đầu lưỡi hắn cuốn lấy đầu lưỡi cậu. Hắn ngậm đầu lưỡi mềm mại hồng hồng của cậu vừa hút vừa mυ'ŧ.

Giang Thăng buông miệng Văn Chiêu ra rồi dùng tay cởϊ qυầи mình xuống, vỗ mông Văn Chiêu nói: " Nâng mông lên đi."

Văn Chiêu dùng tay chống ngăn tủ, mông dẩu ra phía sau chờ dương v*t nóng bóng của Giang Thăng cắm vào trong cơ thể mình.

Giang Thăng dùng tay bẻ ra mông Văn Chiêu lộ ra hậu huyệt phấn hồng cùng thịt huyệt đang đầm đìa d*m thủy. Hắn dùng dương v*t thô tráng nóng bỏng đi cọ c̠úc̠ Ꮒσα Văn Chiêu, dùng qυყ đầυ chọc huyệt phấn nộn một tý rồi lại rời khỏi ngay lập tức.

Văn Chiêu khàn giọng mang theo thanh âm nức nở: "Ô ô đừng đùa nữa, em chịu không nổi."

Giang Thăng cười ra tiếng, từ phía sau ôm lấy Văn Chiêu đẩy dương v*t nóng bỏng cắm vào giữa hai chân cậu, hắn tách hai cánh môi nộn huyệt kiêu ngạo ra hai bên.

Văn Chiêu bị dương v*t nóng rực làm nóng đến phát run, d*m thủy cậu tưới đẫm dương v*t hắn. Giang Thăng bóp eo cậu rồi dùng dương v*t cắm vào giữa hai chân cậu. Mỗt lần đi vào đều dùng lực, mông cậu bị đánh kêu bạch bạch, môi âʍ ɦộ bị cọ xát, hắn dùng dương v*t mình muốn tách môi âʍ ɦộ ra hai bên. Cửa âm đ*o bị cọ cọ đau xót, âm đế bị qυყ đầυ hắn làm cho ngẩng cao như hạt đậu.

Văn Chiêu quay đầu cùng Giang Thăng hôn môi không tách rời. Trong miệng ngâm nga tiếng rên cùng tiếng nức nở, Văn Chiêu phun ra đầu lưỡi Giang Thăng, cậu giương miệng không kiêng kị nói:" Ưm ư ư a! Nóng quá...Phải bị cắm hỏng rồi."

Giang Thăng dùng tay khuấy đảo cái lưỡi trong miệng cậu, đẩy càng thêm nhanh. d*m thủy của Văn Chiêu tí tách tí tách từng dòng tưới lên dương v*t Giang Thăng rồi lại rơi trên mặt đất.

Giang Thăng bóp eo Văn Chiêu ôm người vào trong ngực dùng sức cắm vào, tiếng nước càng lúc càng lớn, hai người đều như chuẩn bị cao trào. Giang Thăng bóp cằm cậu đem đầu cậu quay ra sau cùng môi lưỡi hắn triền miên. Giang Thăng dùng tay trêu đùa âm đế phía trước của cậu, Văn Chiêu run rẩy phun nước đạt cao trào, Giang Thăng bóp eo cậu bắn ở giữa chân cậu.

Lưng Văn Chiêu dựa ở trong ngực hắn thở hổn hển, trên đùi cậu tất cả đều là d*m thủy cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Thanh âm Văn Chiêu mang theo tìиɧ ɖu͙© vừa khàn vừa như làm nũng:" Tại sao lại không cắm vào?"

Giang Thăng hôn sau cổ Văn Chiêu: "Ở chỗ này không tiện."

Giang Thăng mặc quần vào cho Văn Chiêu, hắn nửa ôm nửa bế cậu đi ra khỏi phòng thay đồ.

Lúc ở trên xe taxi Văn Chiêu vùi đầu vào trước ngực Giang Thăng, cả người run nhè nhẹ. Giang Thăng vuốt ve đầu cậu, một cái tay khác của hắn cùng tay cậu nắm lấy, mười ngón tay đan xen nhau. Hai người đều vẫn đang cố nén du͙© vọиɠ.

Khi xe taxi đến ngã tư tiếp theo, Giang Thăng xuống xe ôm Văn Chiêu vào trong ngực đi đến lối vào một khách sạn. Hắn đưa chứng minh thư rồi đặt phòng đắt tiền nhất.

Lúc đang trong thang máy Giang Thăng ôm cậu vào trong ngực, dùng tay bóp mông cậu. Văn Chiêu ngẩng đầu thấy đôi mắt Giang Thăng đỏ ngầu, vẻ mặt hưng phấn mang theo tia tàn nhẫn cùng nguy hiểm.

Giang Thăng dùng tay quẹt thẻ mở cửa phòng, mở xong hắn liền đè Văn Chiêu lên tường hôn mãnh liệt. Đầu lưỡi Văn Chiêu bị Giang Thăng ngậm trong miệng, hai người liếʍ mυ'ŧ nước miếng đối phương, tay hai người vội vàng cởϊ qυầи áo đối phương.

Quần áo bị bọn họ cởi từ cạnh cửa đến trên giường thành một hàng. Giang Thăng đem cậu đẩy ngã trên giường, hai mắt Văn Chiêu mê ly mang theo nức nở, cậu mở ra chân để lộ thịt huyệt sưng đỏ cho Giang Thăng nhìn:" Cắm vào đi, d*t em đi."

Giang Thăng đỏ mắt như một con sói đói, hắn dùng tay vỗ huyệt Văn Chiêu, trầm giọng mở miệng:" Nới mở lỗ nhỏ ra để anh liếʍ cho em."

Văn Chiêu nhếch hông dùng tay ôm lấy hai chân mình hướng về phía hắn để lộ ra lỗ nhỏ sưng đỏ đầy đặn.

Giang Thăng nhìn lỗ nhỏ da^ʍ mĩ đỏ tươi kia, da^ʍ huyệt đã bị dương v*t nãy ở phòng thay đồ cọ giờ sưng đỏ lên, thịt môi lộ ra ngoài, âm đế sưng cao nhô lên.

Hắn vươn đầu lưỡi liếʍ, Văn Chiêu lập tức giật mông chảy nước.

Hắn dùng đầu lưỡi liếʍ âm đế sưng đỏ rồi lại đem hai mảnh môi âʍ ɦộ đặt trong hàm răng tinh tế mà cọ cọ, Văn Chiêu eo mềm như lên men, chảy nước miếng da^ʍ kêu " Sướиɠ quá...Nóng chết ưm a a a ư. "

Giang Thăng dùng tay bắt lấy hông cậu không cho cậu nâng mông, làm toàn bộ mông cậu ngồi ở trên mặt mình. Da^ʍ huyệt của Văn Chiêu ngọ nguậy lung tung trên mặt hắn. Mặt Giang Thăng bị huyệt cậu làm ướt nhẹp, Giang Thăng duỗi dầu lưỡi dài liếʍ d*m thủy trong lỗ nhỏ, xoang mũi hắn giờ tràn đầy mùi vị d*m thủy Văn Chiêu.

Văn Chiêu cắn ngón tay sướиɠ đến muốn khóc run: " Ư ư, phải bị liếʍ hỏng. Muốn bị liếʍ hỏng. " Mông cậu vẫn đang cọ trên mặt Giang Thăng, hưởng thụ cơn cực khoái.

Giang Thăng bóp đùi Văn Chiêu, dùng hàm răng ngậm âm đế, miệng liếʍ mυ'ŧ cửa âm đ*o hung hăng.

Đầu Văn Chiêu banh đến cung khởi, xương hông hướng về phía trước rất, cẳng chân run đến thẳng run run, nước miếng chảy một chút ba, cắn bốn cái ngón tay lắc đầu nước mắt lưu cái không ngừng, sảng đến trước mắt bạch quang tạc ra, giương miệng đánh khóc cách "Muốn hỏng, ô ô không muốn, muốn nướ© ŧıểυ, muốn nướ© ŧıểυ."

Da đầu Văn Chiêu đều tê dại, cơ hội kéo căng thành vòng cung. Toàn thân cậu co rút run rẩy, âm đ*o phun d*m thủy không ngừng. Cậu eo mềm ngồi trên mặt Giang Thăng, da^ʍ huyệt run rẩy ở trên mặt Giang Thăng cọ cọ.

Mông Văn Chiêu ngồi ở trên mặt Giang Thăng, thân thể khóc nấc ở trên giường run rẩy không ngừng

Mặt Giang Thăng tất cả đều dính d*m thủy cậu. Giang Thăng bóp cặp mông dính đầy nước của Văn Chiêu đem d*m thủy trong da^ʍ huyệt liếʍ sạch sẽ. Mông Văn Chiêu hưởng thụ Giang Thăng liếʍ hôn.

Giang Thăng đem Văn Chiêu đang co rút đến phát run ôm vào trong ngực. Tay bóp hai cánh mông Văn Chiêu, hắn đem dương v*t đen tím của mình một tấc một tấc tiến vào âm đ*o cậu.

Văn Chiêu mở to miệng trừng lớn hai mắt, đầu cậu vô lực mà lắc lư, thân thể cậu vừa mới cao trào mẫn cảm không chịu được. Cậu cảm nhận được dương v*t thô dài củaGiang Thăng từng chút sát nhập vào cơ thể mình.

Thân thể Văn Chiêu đỏ bừng, nước mắt cậu rơi từng giọt. Cậu bị cắm khiến toàn thân mồ hôi đầm đìa, cậu mở to miệng đỏ thắm ê ê ư a a kêu.

Giang Thăng ôm Văn Chiêu vào trong ngực đ*t, mỗi một lần vào đều ** đến cửa từ cung. Âm mao thô cứng đều bị đánh trên thịt môi sưng đỏ, dương v*t thô to đem Văn Chiêu cắm đến phát điên, dương v*t làm âm huyệt đến lõm vào.

Văn Chiêu bị mãnh liệt kɧoáı ©ảʍ ở lỗ nhỏ làm cho nước miếng chảy ròng ròng. Cậu sợ hãi ôm cổ Giang Thăng, miệng tìm kiếm miệng Giang Thăng. Đầu lưỡi hai người liếʍ mυ'ŧ nhau.

Giang Thăng ** âʍ ɦộ lõm vào bên trong xong hắn lại hung hăng rời khỏi khiến thịt huyệt kiều nộn huyệt thịt bên trong cũng như bị mang ra ngoài, hắn tiếp tục lặp lại như vậy.

Văn Chiêu ngẩng cổ không tiếng động mà rơi lệ, miệng lúc đóng lúc mở không tiếng động kêu to.

Văn Chiêu chịu không nổi nâng mông lên nhưng lại bị hung hăng áp xuống, cậu nắm lấy đầu Giang Thăng, mặt ửng hồng đầy mồ hôi kêu: "Chịu không nổi, ô ô ô ô, phải bị ** hỏng."

Giang Thăng cắn cằm Văn Chiêu hung tợn nói: " Mèo cái nhỏ của anh, anh đúng là đang muốn d*t nát em, làm em hàm chứa dương v*t của anh bị đ*t hỏng."

Văn Chiêu bị bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đầy mình, Giang Thăng đẩy dương v*t mình cắm đến tử ©υиɠ cậu, nó chống cổ tử ©υиɠ cậu bắn ra một đợt lại một đợt nùng tinh nóng bỏng.

Giang Thăng bóp cổ cậu nói muốn đem cậu d*t đến mang thai, cổ hắn nổi gân xanh lên nhìn như ác quỷ, đôi mắt hắn đỏ ngầu nhìn hắn như hoàn toàn điên rồi. Hắn nắm tóc Văn Chiêu dùng đầu lưỡi liếʍ gương mặt cậu âm trầm quỷ dị mà nói: "Thật muốn nhốt em lại."

Văn Chiêu bị hắn bóp khiến đại não thiếu oxy. Trong lúc va chạm cực độ dương v*t cậu yếu ớt bắn ra nướ© ŧıểυ màu vàng.

Cậu cùng Giang Thăng đều điên trong du͙© vọиɠ điên cuồng này, trong mối quan hệ không bình thường này.

Giang Thăng từ trong thân thể cậu rời khỏi, âm đ*o lập tức trào ra đại lượng lơn tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng.

Văn Chiêu mở rộng chân, cửa huyệt bị xé rách, môi âʍ ɦộ bên ngoài bị ** thành cái động đỏ tươi chảy ra bạch trọc tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Văn Chiêu ở trên giường không ngăn được dùng mình, cao trao mãnh liệt làm toàn thân cậu run rẩy co rút.

Ngay cả hàm răng của Văn Chiêu cũng run tun, thân thể thường thường mãnh liệt run rẩy một chút.

Cậu run run rẩy rẩy duỗi tay về phía Giang Thăng, Giang Thăng lập tức ôm Văn Chiêu đang run rẩy vào trong ngực.

Văn Chiêu gợi lên miệng, cậu mỉm cười.

Bọn họ nằm ở trên giường cùng nhau làʍ t̠ìиɦ triền miên. dương v*t Giang Thăng vẫn luôn cắm trong huyệt cậu.

Văn Chiêu ở trong ngực Giang Thăng còn đang run rẩy không ngừng. Giang Thăng đơn giản vuốt ve đều có thể làm cậu run rẩy hồi lâu. Văn Chiêu vuốt nơi hai người kết hợp, điều đó làm cậu bình tĩnh lại dị thường.

Văn Chiêu cảm thụ được trong cơ thể cảm giác căng trướng, tư thế như vậy làm hai người đều yên tâm.

Văn Chiêu nhìn đường cong cằm Giang Thăng, hắn có chiếc mũi cao thẳng, cậu cầm lòng không chịu nổi duỗi tay chạm đến, cận nhìn chằm chằm đội mắt đen nhánh của Giang Thăng, cặp mắt đó luôn chỉ nhìn mỗi mình.

Văn Chiêu chống cái trán hắn, chóp mũi cùng hắn cọ xát, cậu cọ nhẹ mặt Giang Thăng, ở trên miệng hắn hôn một cái.

"Giang Thăng anh sẽ rời đi sao?"

"Sẽ không."

Hai người gắt gao ôm chặt lấy nhau.

Giờ phút này là xúc tác tốt nhất cùng với tiếng động mạnh liệt tiếng.

Tiếng động sống động đó làm trái tym mãnh liệt đập mạnh, làm xao xuyến trai tym của cậu thiếu niên.

Từ đấy người đó bước đi không ngừng, người đó vẫn đang chạy như bay.

Thời gian đi nhanh như con tuấn mã chạy qua khe cửa, xuân đi thu tới. Bốn mùa thay phiên nhau.

Mùa thu khô vàng bi thương mang theo cây cam quýt vui mừng, những trái hồng chín mọng, ngọt lim đã tàn phai vào một mùa đông trắng xóa. Bọn họ chờ pháo hoa đêm hôm giao thừa, dưới đèn đuốc rực rỡ đó hôn nhau.

Nụ hôn mang theo tia ẩm ướt cùng tâm xao động nhộn nhp đã đời bùng cháy cả thanh xuân rộng lớn.

Không khí mang theo tia ướt nhớp nháp, mang theo mùi tanh của đất, mùi xanh tươi của cây và những chùm hoa lê nở vào đêm trăng.

Bọn họ ở trong bụi cỏ ướŧ áŧ làʍ t̠ìиɦ, ngửi mùi axit folic thực vật cùng nhau cao trong. Ở dưới tầng lớp hoa lê hôn môi, những cánh hoa trắng muốt rơi xuống che đi tiếng thở dốc cùng tiếng nước làʍ t̠ìиɦ.

Ẩm ướt, dính nhớp, xanh mượt, hết thảy đều biến thành gia vị kích thước thúc đẩy tìиɧ ɖu͙©.

Mùa xuân thầm kín, tình yêu nối tiếp.

Bọn họ làm những hành động bí ẩn trong căn phòng được bao quanh bởi cây phượng vào đợt nắng nóng mùa hè.

Trong phòng nóng bừng bừng, cậu bị Giang Thăng làm đổ mồ hôi đầm đìa, tóc ướt như vừa tắm, cậu bị Giang Thăng bóp eo từ phía sau hung hăng đi vào.

Chiếc eo gầy nhưng rắn chắc mềm dẻo chứa đầy vết xanh tím, mông cậu bị làm đến phát run. Văn Chiêu sẽ vừa khóc vừa dẩu mông nghênh đón dương v*t thô dài của Giang Thăng.

Sóng nhiệt ập tới tựa như thủy triều, cả hai người đều đẫm ướt mồ hôi nằm trên giường nhìn tấm rèm lụa trắng phấp phới bên cửa sổ.

Bọn họ mang theo xung đột, mang theo lo sợ, mang theo rung động, mang theo bí mật cùng đi qua bốn mùa xuân thu.

Thu hoạch ánh chiều tà, ngọn gió thổi qua khoảng trống. Có chút đau thương vội vã sang mùa thu mới.

Thân thể phá kén, lá khô vàng kêu lớn, gió nóng bay qua.

Thu đến ve sẽ lột xác, lại một cuộc sống mới bắt đầu.

Tất cả đều còn kịp.

- --------

Mọi người đọc xong xin cho mình 1 ★ làm động lực nhé!