“Mạc Tiêu, có một việc cần cô giúp đỡ.” Cố Hoàn ở trong video quang não nói với Mạc Tiêu.
“Tướng quân, mời ngài nói.”
“Cơ giáp mà phân đội nhỏ cô mang đi, đều là cơ giáp được chế tạo nghiên cứu mới nhất có công năng tàng hình.”
Phương Viễn Kỳ không chỉ thiết kế cơ giáp mới cho riêng Cố Hoàn, mà còn cải tiến toàn bộ cơ giáp của quân đoàn đánh tập kích. Cơ giáp mới có công năng tàng hình, nếu hoàn toàn bất động dùng vũ khí cơ giáp khác, có thể tàng hình 30 phút.
Cố Hoàn muốn để Mạc Tiêu dùng công năng tàng hình của cơ giáp giúp cậu theo dõi mấy thương gia đó vận chuyển tinh thể đến chỗ nào.
Nếu phái người của quân đoàn gn778 đi theo dõi chuyện này, rất có khả năng sẽ khiến cho đối phương cảnh giác. Vừa hay lúc trước Mạc Tiêu được phân đi tinh cầu gn778, quả đúng là ông trời giúp đỡ.
“Đi theo những chiếc thuyền buôn này, cố gắng đến càng gần đích đến của chúng càng tốt, nếu vượt qua thời gian tàng hình, thì nhớ kỹ nơi gần nhất mà cô đã đến, sau đó trở về.”
“Vâng, tướng quân.”
Mạc Tiêu xem tư liệu về phi thuyền vũ trụ mà tướng quân gửi cho.
Tổng cộng có mười cái.
Tất cả đều là thuyền hàng khai thác quặng mỏ.
Tướng quân điều tra đích đến của bọn họ làm gì, Mạc Tiêu trong lòng có chút nghi ngờ, nhưng không biểu hiện ra mặt.
“Gần đây có thích nghi ở đó chưa?”
Đột nhiên nghe được câu hỏi không liên quan đến công việc của tướng quân, Mạc Tiêu ngơ ra, a?
“Thích…… Thích nghi.”
Cố Hoàn nhìn nữ Alpha lạnh mặt đối diện, một bộ dáng không muốn nhiều lời, hơi nghiêng đầu, khẽ thở dài một hơi.
“Thích nghi thì tốt. Có tin gì trực tiếp gửi cho tôi, không còn chuyện gì đâu, cô đi làm chuyện của mình đi.”
Mạc Tiêu mặt vô cảm.
“Vâng, tướng quân.”
Chờ màn hình quang não hoàn toàn biến mất, cô mới đột nhiên ngồi xổm trên mặt đất, đấm xuống đất.
Tại sao lại bỏ lỡ cơ hội nói chuyện chứ.
“Mạc Tiêu tướng quân, ngài đang làm gì đó.” Phó quan vừa thấy Mạc Tiêu rời đi nhìn thấy nữ Alpha ngồi xổm đấm xuống đất, thiếu chút nữa cho rằng mình nhận nhầm người.
Nếu không phải chỉ có mình Mạc Tiêu có mái tóc dài đỏ như vậy, cậu ta có khả năng đúng là nhận sai người.
“Không có gì, mảnh đất này không quá bằng phẳng.” Mạc Tiêu đột nhiên đứng lên, giải thích nói.
“……”
Cho nên…… Đấm mặt đất còn có thể thay đổi địa hình sao?
Trong đầu phó quan ngập tràn dấu chấm hỏi.
Sau đó xem Mạc Tiêu lãnh lùng nhìn cậu ta, trong lòng mặc dù có nghi hoặc nhưng cũng không biểu đạt ra ngoài, cậu ta hắng giọng, nói ra những điều mình định nói trước khi tới. “Mạc tướng quân, đã để ngài đợi lâu, tướng quân đang ở văn phòng chờ ngài.”
“Được, tôi biết rồi.” Mạc Tiêu khẽ gật đầu.
Bước nhanh qua người phó quan, đi đến trước văn phòng của Andrew.
Khi Mạc Tiêu tiến vào cửa văn phòng, Andrew vẫn đang ngồi ở trên ghế, chờ Mạc Tiêu đi vào, Andrew liền đột nhiên đứng lên, chào nhau theo kiểu chào quân đội.
Sau đó mới từ từ ngồi xuống.
Từ khi Mạc Tiêu lên làm chuẩn tướng, tính tình của cô không thay đổi, anh ta càng sợ hãi hơn.
“Mạc Tiêu tướng quân tới đây là có chuyện gì sao?”
“Vốn là muốn nói chuyện huấn luyện, nhưng hiện tại thay đổi kế hoạch. Lúc trước đã dạy phương pháp, *cho người con cá không bằng chỉ người cách câu, bọn họ tự mình giác ngộ, sau đó huấn luyện cho tốt.”
*cho người con cá không bằng chỉ người cách câu: Đây là một câu tục ngữ rất nổi tiếng, có nghĩa là về lâu dài, hãy dạy người ta cách tự làm điều gì đó sẽ hiệu quả hơn rất nhiều so với việc làm điều đó cho họ.
“Giác ngộ…”
Andrew bàn tay lướt qua râu mép, sau đó sờ sờ mặt, trên mặt có chút bất lực, cũng có chút bất đắc dĩ.
Đều đã mất tinh thần nhiều năm như vậy rồi.
Khiến bọn họ đột nhiên phấn chấn lên, xác thật có chút khó.
Bọn họ cũng không phải là quân đoàn quan trọng ở đâu, chỉ là quân tiếp viện của đế quốc liên minh ngẫu nhiên dừng lại nghỉ chân mà thôi.
Ngày nào đó nói với bọn họ không cần đóng quân ở đây, anh ta cũng sẽ tin.
“Mạc Tiêu tướng quân gần đây vất vả rồi.”
“Sao lại đột nhiên thay đổi kế hoạch, Mạc tướng quân có việc gì phải làm sao?” Andrew cảm thấy Mạc Tiêu sẽ không ở chỗ này lâu, cho nên cũng không thật sự coi cô là cấp dưới của mình, rất tôn trọng ý kiến của cô.
“Tướng quân có việc cần tôi làm.” Mạc Tiêu trả lời.
Andrew cũng không có hỏi rõ vị tướng quân này là ai, dù sao thì có thể ra lệnh cho Mạc Tiêu tướng quân, ngoại trừ vị thượng tướng kia cũng không còn người khác.
“Được, cô mau đi đi, nếu có việc gì cần hỗ trợ thì cứ nói, chuyện huấn luyện của quân đoàn, tôi đổi người khác tới quản.”
“Cảm ơn Andrew tướng quân đã thông cảm.”
Mạc Tiêu khẽ gật đầu, lộ ra vẻ cảm kích hiếm thấy, “Vậy đoàn trưởng, tôi đi trước.”
“Cô đi đi.”
Nhìn Mạc Tiêu rời đi, Andrew có chút vui mừng, anh ta cuối cùng cũng trông giống đoàn trưởng một chút rồi.
Tin tức vừa truyền cho mạng lưới tình báo của Thái Tử cuối cùng cũng nhận được phản hồi.
“Chuyện này không cần quan tâm nữa.”
Bên kia mới bận rộn, bên này liền không cần phải quan tâm nữa.
Trong này thấy thế nào cũng đều có liên quan đến nhau. Andrew sờ đầu, ngẩng cổ lên, phiền phức a, tốt nhất là đừng xảy ra chuyện lớn gì.
…………
Thủ Đô Tinh.
Học sinh của trường quân đội Đệ nhất đang huấn luyện.
Hà Khải Tinh và Nhϊếp Xuyên sắp hoàn thành việc học năm nhất của trường quân đội sau lịch trình bận rộn cuối kỳ đã tranh thủ một chút thời gian hẹn mấy Alpha cấp cao chơi bóng rổ.
Mồ hôi rơi ở trên sân bóng rổ, Nhϊếp Xuyên cùng Hà Khải Tinh đều tự tin trưởng thành lên rất nhiều.
Đột nhiên có mấy hộ vệ binh ăn mặc chỉnh tề đi theo giáo viên dạy lớp của bọn họ xuất hiện ở bên cạnh sân bóng rổ.
Nhìn thấy cách ăn mặc của hộ vệ binh, Hà Khải Tinh đem bóng truyền cho Nhϊếp Xuyên, khẽ đẩy mắt kính.
“vệ binh hoàng cung…… Xuất hiện ở chỗ này làm cái gì?
“Sau lại đi theo giáo viên của chúng ta, nhìn chằm chằm vào hai chúng ta.”
Hà Khải Tinh lạnh lùng liếc nhìn Nhϊếp Xuyên một cái, người bên cạnh cũng phát hiện ra.
“Nhϊếp Xuyên, cậu lại chọc vào phiền toái gì à?”
“Sao có thể chứ, Trong tháng thi tôi thức khuya, học bài cũng không kịp, tôi làm gì có thời gian mà đi chọc phiền toái chứ. Cậu sao lại không nghĩ, có lẽ không phải tôi chọc phiền toái, mà là cậu thì sao?”
“Tôi có thể chọc phải phiền toái gì chứ, tôi……” Hà Khải Tinh mới nói được một nửa, liền phát hiện đối phương thật sự là xông thẳng tới chỗ cậu ta.
“……” Nhϊếp Xuyên phì cười một tiếng, giây trước vừa mới vui vẻ khi người gặp họa, đến khi nhìn thấy anh em tốt bị vệ binh hoàng cung bắt lấy, lập tức luống cuống.
“Ai, các người làm gì đấy, người anh em của tôi ngoại trừ có chút thông minh thì chưa từng làm chuyện xấu gì, là học sinh giỏi năm nhất. Các người tìm nhầm người rồi.”
Hà Khải Tinh cụp mắt xuống, nhanh chóng tự hỏi xem gần đây mình đã làm chuyện gì, sau đó tập trung vào một chuyện.
Cậu ta tìm giáo viên báo cáo việc có Trùng tộc kỳ trùng triều xuất hiện trong diễn tập.
Rất nhanh, lời nói cuả vệ binh hoàng cung và giáo viên khiến cậu ta xác nhận suy đoán của mình là chính xác.
“Bạn học Hà, có người tố giác cậu tung tin đồn, bịa đặt nói dối, dao động lòng dân, có khả năng là phần tử của phản động.”
“……”
Hà Khải Tinh cắn môi.
“Tôi không bịa đặt, tôi chỉ là đem thứ mình nhìn thấy nói ra mà thôi.”
Bịa đặt nói dối cậu ta còn có thể hiểu được, cái gì mà dao động lòng dân, đây là một cái mũ lớn cỡ nào a, cậu ta chỉ là một học sinh nghèo, có thể dao động lòng dân gì chứ.
“Hoàng đế bệ hạ muốn gặp cậu.” Ánh mắt mà vệ binh nhìn Hà Khải Tinh giống như là đang nhìn một phần tử nguy hiểm.
Hoàng đế bệ hạ?
Nghe được là ai đang chuẩn bị gặp mình, Hà Khải Tinh ngây ra một lúc.
Bởi vì người này bình thường cậu ta nghĩ cũng không dám nghĩ tới, cũng không nghĩ là có thể được tiếp xúc với nhân vật lớn này.
Nhϊếp Xuyên bắt lấy cánh tay Hà Khải Tinh còn muốn nói gì đó, lại bị Hà Khải Tinh đẩy ra. Hà Khải Tinh nhàn nhạt nói.
“Được.”
Giáo viên đối với Hà Khải Tinh lộ ra biểu tình rất thất vọng.
“Bạn học Hà, tôi vẫn luôn rất xem trọng em, hy vọng em có thể đem chuyện này giải thích rõ ràng.”
Những lời này không có bất kỳ ý nghĩa gì, chỉ là vì muốn cùng Hà Khải Tinh phủi sạch quan hệ mà thôi.
Hà Khải Tinh tự biết nên cũng không có ý định trách cứ gì giáo viên.
Trước khi rời đi, Hà Khải Tinh quay người lại nói với Nhϊếp Xuyên.
“Đi tìm Cố Hoàn tướng quân, nói với ngài ấy chuyện kỳ trùng triều đã bị người báo cáo cho hoàng đế bệ hạ rồi.”
Nhϊếp Xuyên biểu tình nghiêm túc gật đầu, ném bóng xuống, xoay người chạy đi.
Hiện tại muốn đến Galin tinh chỉ còn một chuyến xe cuối.
Hà Khải Tinh đã nói như vậy, đây nhất định là chuyện rất quan trọng.