Tướng Quân Thuốc Ức Chế Của Ngài Rơi Kìa

Chương 54: Kế hoãn binh

Rất lâu trước kia, quân đội và chính trị của liên minh đế quốc là hoàn toàn tách biệt, nhưng sau khi triển khai chế độ vòng bảo hộ năng lượng, đế quốc đã cắt giảm rất nhiều binh lực, quyền lực quân đội cũng ngày càng suy yếu, hiện tại, quân đội chủ yếu nhận lệnh từ Tổng tư lệnh quân và viện Nguyên Lão cùng thương lượng quyết định.

Kết quả bọn họ thương lượng ra, hoàng đế có quyền phủ quyết, nếu hoàng đế không phủ quyết, thì lệnh này cứ thế mà tiến hành.

Đây là điều khiến bọn họ khó xử nhất.

Lão nguyên soái Cố Trạch Hải không chỉ là Tổng tư lệnh quân đội mà ông còn là bố vợ của hoàng đế.

Tuy rằng sau khi Hoàng Hậu qua đời, lão nguyên soái Cố Trạch Hải rất ít khi lấy thân phận bố vợ của hoàng đế. Nhưng trong lòng mọi người đều biết rõ, thân phận đó cũng không bởi vì Hoàng Hậu qua đời mà bị hạ thấp, ngược lại còn tăng lên không ít, bởi vì áy náy, hoàng đế cũng không dám ở trước mặt vị nguyên soái này quá mức cường thế.

Cả cái đế quốc, người bệ hạ sợ nhất chính là lão nguyên soái.

Một bên là người hoàng đế cũng phải kính ba phần, một bên là lợi ích liên quan đến Chử Phong Uyên.

Lần lên chức này của Cố Hoàn, mọi người đều muốn tìm ra phương án tốt nhất, cố gắng để cả hai bên đều chấp thuận.

“Lão nguyên soái sẽ có ý kiến gì?”

“Liên quan đến chuyện thăng chức của Cố Hoàn, lão nguyên soái từng là người giám hộ của Cố Hoàn, hiện tại lại là thầy của Cố Hoàn, ông ấy muốn tránh hiềm nghi, tránh cho có người nói là nâng đỡ người nhà, cho nên có phái Cố Hoàn đi đâu, không đến cuối cùng, ông ấy sẽ không chủ động mở miệng.”

Cứ cho là vậy, thì bọn họ cũng không thể đắc tội với lão nguyên soái được.

Ý của Chử Phong Uyên là muốn đem quân đoàn của Cố Hoàn chia thành nhiều phần, bất luận là dùng cách gì đi nữa.

Bọn họ nghĩ, lên chức cũng là một biện pháp tốt.

Bên chỗ lão nguyên soái cũng dễ nói, ý Chử Phong Uyên cũng được hoàn thành.

Đây là ý nghĩ của mấy trưởng lão có quan hệ lợi ích với Chử Phong Uyên, còn mấy trưởng lão theo phe Thái Tử kiên quyết không đồng ý làm như vậy.

Hạ Quân Thành khoan thai tới muộn, mấy trưởng lão nhìn nhau, đều trầm mặc.

Hạ Quân Thành là người phản đối lớn nhất trong hội nghị nhỏ lần trước, phía sau là mấy vị trưởng lão mới được bầu.

Ai, sau khi không còn Kim trưởng lão, nhóm nhỏ này của bọn họ càng ngày càng không vững chắc. Hiện tại bọn họ ngay cả trong hội nghị nhỏ của các trưởng lão cũng không có sự thống nhất, đợi chút nữa gặp lão nguyên soái, bọn họ thật sự có thể hoàn thành việc mà Chử Phong Uyên phân phó sao?

Khi bọn họ đang thở dài, một đội quân lần lượt đi theo tiến vào phòng họp.

Bọn họ ngẩng đầu lên, lão nguyên soái vẫn là một bộ dáng hiền hoà, thanh niên đứng bên cạnh ông hấp dẫn sự chú ý của bọn họ, biểu tình của thanh niên bình tĩnh, dáng người thẳng cao gầy, gương mặt quá mức đẹp trai, làm cho người gặp nhịn không được mà sửng sốt.

Đây là lần đầu tiên bọn họ chính thức gặp vị thượng tướng này.

Cái tên "Cố Hoàn" này ở trên bàn tròn hội nghị đã xuất hiện rất nhiều lần, nhưng mà khi thanh niên chính thức xuất hiện, bọn họ vẫn nhịn không được có chút kinh diễm.

Người khiến bọn họ bị kinh diễm như vậy lúc trước …… là Cố Hoàng Hậu.

Sau khi lấy lại tinh thần, các vị trưởng lão và mấy người Hạ Quân Thành không hẹn mà cùng mà đứng dậy, nghênh đón hai người từ xa.

“Cố lão nguyên soái. Cố tướng quân.”

“Các vị trưởng lão khách sáo rồi.”

Cố Trạch Hải nhẹ gật đầu, Cố Hoàn kính lễ.

Cố Trạch Hải đi vào vị trí trong bàn tròn của ông trước, Cố Hoàn đứng phía sau Cố Trạch Hải nửa bước, cảm nhận được một ánh mắt, lập tức quay đầu, nhìn về phía người vẫn luôn chăm chú nhìn mình.

Đối phương khẽ lắc đầu với cậu.

Cố Hoàn khẽ nhíu mày, gật đầu, rồi đi theo Cố lão nguyên soái ngồi trên ghế mà người máy đưa tới.

Hạ Quân Thành nhìn thấy Cố Hoàn gật đầu, lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Hai ngón trỏ đan vào nhau, khuỷu tay chống trên bàn.

“Nếu mọi người đều đến đủ rồi thì chúng ta bắt đầu nói tới chuyện chính hôm nay đi, về việc thăng chức của Cố Hoàn thượng tướng.” Nói xong, Hạ Quân Thành quay đầu, chuyển đến vai chính hôm nay.

“Cố Hoàn tướng quân có ý kiến gì không?”

Đối mặt với ánh mắt từ khắp nơi, Cố Hoàn không hoảng hốt chút nào nói. “Quân đoàn trưởng khá tốt.”

“Như vậy không được, cậu hiện tại là một thượng tướng, chức vụ quân đoàn trưởng này quá thấp. Nói như thế nào thì cũng phải là tư lệnh mới phải.”

Trong đó một vị trưởng lão của viện Nguyên Lão lập tức phủ quyết nói, lôi ra bản đồ tinh tế, ngón tay trực tiếp vẽ từ đông sang tây.

Trực tiếp đem nơi giàu có đều vẽ cho Cố Hoàn.

“Ta xem rồi. Chỗ này tốt, cả tinh vực này đều giao cho cậu. Cậu làm tư lệnh.”

Cố Hoàn: “……”

Nếu không phải biết vị trưởng lão này là người của Chử Phong Uyên, cậu đã cho rằng đây là người một nhà.

Bên cạnh có một vị trưởng lão khác nhìn biểu tình của Cố Hoàn, thấy cậu không hài lòng, lại đưa ra đề nghị khác.

“Tinh vực đó thường xuyên có tinh tế hải tặc lui tới, xảy ra quá nhiều chuyện, vẫn là tinh vực này tốt, an toàn, ít tranh chấp cũng an toàn.”

Cố Hoàn vừa định nói chuyện, thì lại có một vị trưởng lão nói ngay sau đó.

“Tinh vực đó không có việc gì làm thì sao có thể kiếm công trạng. Ta cảm thấy tinh vực này vừa hay, giàu có mà lại không tính là nhàn rỗi.”

Lão nguyên soái ở một bên ho nhẹ một tiếng.

Mấy vị trưởng lão ném kẹo bọc đường không ngừng dụ dỗ Cố Hoàn cũng chịu dừng lại.

Chắc hẳn là Hạ trưởng lão cũng đã cùng lão nguyên soái thông qua rồi, bọn họ hiện tại nói gì cũng vô dụng, còn không bằng trực tiếp nói từ mặt xấu.

Không nói về việc sau khi thăng chức đi đâu nữa, trước nói về việc giải tán quân đoàn.

“Cố thượng tướng, quân đoàn đánh tập kích của cậu đều là tinh anh.”

“Nếu là tinh anh, vừa hay có thể chia ra các quân đoàn khác, mỗi quân đoàn tầm mấy trăm người, vậy không phải là biện pháp tốt để tăng thực lực tổng thể của quân đội lên sao?”

“Đúng vậy, đúng vậy.”

“Ta biết cậu có tình cảm đối với cấp dưới của mình, nhưng mà loại chuyện quân đội tách ra rồi phân chia lại là điều rất thường thấy, cũng không phải vĩnh viễn không gặp mặt, có lẽ lần sau phân chia lại quân đội, các cậu lại gặp nhau thì sao? Cố Hoàn tướng quân phải lấy đại cục làm trọng a, sau khi trở thành tư lệnh, ta bảo đảm cậu ít nhất là có trên vạn binh lính.”

Cố Hoàn cau mày.

Một mặt bọn họ vốn đã thân thiết với nhau, mặt khác, cậu thật sự cần một thử nghiệm như vậy, đây không phải chuyện nhiều binh hay ít bình có thể quyết định.

“Mấy người đúng là vì nguyên nhân này mà muốn giải tán quân đoàn?”

Hạ Quân Thành lập tức xen vào.

“Có ai lén bày mưu tính kế cho mấy người, mấy người trong lòng tự rõ nhất.”

“Chuyện này.”

“ Thăng chức cho Cố Hoàn ta đồng ý, muốn động vào quân đoàn của cậu ý, ta kiên quyết không đồng ý.” Hạ trưởng lão vỗ bàn.

“……”

Hiện trường nhất thời rơi vào yên lặng.

Cố Hoàn hai mắt lóe lên, trầm mặc nói.

“Nếu là dẫn theo các quân đoàn khác cùng tiến bộ, tôi không có ý kiến.”

“Nhưng mà sau một thời gian, bọn họ cần phải trở về.”

Mấy vị trưởng lão vừa mới đánh bài tình cảm nhìn nhau.

“Đây…… cũng không phải không được.”

Chờ đem binh của cậu ta phân chia ra, lại đề bạt một chút, có dã tâm thì sẽ không trở về nữa.

Cố Hoàn bên này không dễ thuyết phục, nhưng về phía binh lính thì chưa chắc.

Bọn họ nghĩ như vậy, vài trưởng lão tâm cơ lập tức có chủ ý.

Sau đó trong đó có một người gật đầu, mấy người kia cũng lập tức gật theo.

“Vậy cứ thế đi.”

“Ta cũng đồng ý.”

Hạ Quân Thành thấy Cố Hoàn chủ động đề nghị, tuy rằng biết bọn họ khẳng định không có ý tốt, nhưng cũng không thể nói thêm gì.

“Nếu Cố Hoàn thượng tướng cũng cảm thấy như vậy là thích hợp. Vậy quyết thế đi.”

“Mấy tinh vực lúc trước nói, cậu nhìn xem muốn chỗ nào. Cậu sắp thăng chức rồi, không thể vẫn luôn ở lại trong một quân khu nhỏ nữa. Mấy tinh vực này, cậu thích cái nào hơn?”

Mấy vị trưởng lão vừa đem mấy tinh vực tốt chỉ ra, trong lòng đột nhiên sinh ra một ít chút hối hận.

Sớm biết Cố Hoàn dễ nói chuyện như vậy, bọn họ sẽ không đề cập tới những nơi tốt đó.

Nhưng mà bọn họ đã nói ra rồi, như bát nước đổ đi, không thể thu hồi.

“ Vậy…… thì nơi này đi.”

Cố Hoàn xem một lúc, liền nhìn trúng một nơi tương đối quen thuộc.

Tinh vực Canaan.

Tinh vực Canaan gần Thủ Đô Tinh tinh, địa lý vị trí không tồi, càng tốt hơn chính là…… Galin tinh ở ngay gần Canaan tinh, đại bản doanh của cậu cũng không cần phải thay đổi.

Bọn họ nói nhiều nơi như vậy, kỳ thật cậu liếc mắt một cái cũng chỉ nhìn trúng chỗ này mà thôi.

…………

Sau khi đi ra nhìn thấy Hạ trưởng lão đã lâu không gặp, thấy ông ta hình như có việc muốn thương lượng với mình, Cố Hoàn sau khi cùng lão nguyên soái Cố Trạch Hải chào hỏi liền xoay người đi về phía Hạ Quân Thành.

“Chúc mừng cậu, tư lệnh quân khu Galin tinh, Cố Hoàn thượng tướng.”

“Tôi cũng không ngờ tới…… Nhanh như vậy đã từ quân đoàn trưởng thăng lên làm tư lệnh quân khu.”

Cố Hoàn cảm thấy bản thân không có ý muốn leo lên cao.

Nhưng mà tất cả mọi người xung quanh cậu đẩy cậu lên cao, tốc độ thăng chức như phóng tên lửa vậy.

“Tuy rằng có người rời đi, nhưng đừng nản chí, đều có thể bồi dưỡng trở lại.”

“Ta cảm thấy bọn họ đa phần sẽ không đi..”

Cố Hoàn cảm thấy quân đoàn của mình ít nhất có thể trở về một nửa.

Khải Bội Nhĩ hẳn là có thể trở về, Mạc Tiêu bởi vì công trạng lần này mà trở thành chuẩn tướng, làm quân đoàn trưởng một nơi là tốt rồi, nếu như sau khi bị phân ra không muốn trở lại, cũng có thể hiểu được.

Cậu là thấy bọn họ đem một cái tinh vực cho mình, cho nên mới động tâm.

Muốn tổ chức diễn tập quân sự, một tinh cầu thì quá nhỏ, nhưng nếu tinh vực đó là của quân khu cậu thì không cần báo cáo, cậu rất muốn có điều kiện thuận lợi này để tổ chức huấn luyện cơ giáp thật sự.

Nếu có người muốn rời khỏi quân đoàn, để có tương lai tốt hơn, cậu cũng tán đồng.

“Cậu có thể nghĩ như vậy, ta liền an tâm rồi. Nếu hôm nay cậu nói ra chuyện có trùng tộc kỳ trùng triều, mọi chuyện khẳng định sẽ càng trở nên phức tạp.”

Cố Hoàn trầm mặc mím môi, lúc trước Hạ Quân Thành quả nhiên là đang nhắc cậu đừng nói ra việc đó.

Cậu vốn dĩ đúng là muốn lấy Trùng tộc ra uy hϊếp, nhưng Hạ Quân Thành đã nhắc nhở, cậu đương nhiên không thể nói.

“Tuy rằng tôi không biết thực sự nên kiêng kị ai, nhưng mà ngài vẫn luôn nhắc nhở, tôi không có khả năng không hiểu.”

Chử Phong Uyên tình nguyện để cho cậu lên chức cũng phải giải tán quân đoàn của cậu, nhất định là có nguyên nhân, điều này không khỏi làm Cố Hoàn nhớ tới lời nhắc nhở lúc trước của Hạ Quân Thành.

—— “Nắm chặt thời gian rèn luyện quân đội của cậu, rèn luyện năng lực của chính mình. Hãy biến mình thành đồng nghĩa với sức mạnh và để mọi người tin rằng cậu có thể dẫn dắt bọn họ đánh bại mọi thứ và chiến thắng sợ hãi, cho dù bọn họ muốn cướp đi sức mạnh của cậu, bức cậu cúi đầu trước Trùng tộc, cậu cũng có thể nói không.”

Có người sẽ cướp đi sức mạnh của cậu.

Bắt đầu bằng cách muốn phá vỡ kết cấu quân đoàn của cậu.

“Cậu làm rất tốt.”

Hạ Quân Thành vỗ vai Cố Hoàn.

“Ta tin cậu có thể phá vỡ các quy tắc cũ.”

Cố Hoàn hơi gật đầu, lông mi vàng che khuất đôi mắt, nhàn nhạt nói.

“Trưởng lão.”

“Tôi chỉ là một thượng tướng.”

“Tôi chỉ là đang đi theo bước chân của một người khác mà thôi.”