Tiểu huyệt ấm áp bao bọc khiến đại dươиɠ ѵậŧ vô cùng thoải mái. Hoa tâm điên cuồng tiết ra da^ʍ thuỷ, mẫn cảm vô cùng nhưng bàn tay của Nhan Như lại nắm chặt thành một khối.
Mộ Ngôn Bạch sung sướиɠ hưởng thụ cảm giác phong phú bên trong. Đôi mắt thâm trầm nhìn nữ nhân ở dưới thân. Hắn hỏi: “Bảo bối. Em có nhớ anh không?”
Trong khi nam nhân nói chuyện, côn ŧᏂịŧ ở bên trong lại lớn thêm một vòng.
“Tại sao tôi phải nhớ anh? A…”
Cô gái mềm mại lên tiếng. Nam nhân lại không để cho cô nói hết câu, lập tức đã chọc mạnh một cái.
“Anh đã rời khỏi em một tiếng. Em thật sự không nhớ anh chút nào sao?”
Vừa dứt lời, nam nhân đã bắt đầu ba nông một sâu đâm vào rút ra ở tiểu huyệt của cô. Cô gái cắn chặt môi, cố gắng ép buộc bản thân không được phát ra một chút âm thanh nào.
Một giờ trước, cô đã bị nam nhân ăn sạch sẽ một lần. Thậm chí số tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà hắn bắn ra trước đó vẫn còn lưu lại trong cơ thể của cô. Sau đó hắn rời đi một giờ. Thế nhưng sau khi hắn trở về lại tiếp tục…
Nhan Như không có cách nào chịu nổi loại sinh hoạt này!
Môi lưỡi nam nhân đang liếʍ láp xương quai xanh xinh đẹp của cô. Một cái tay khác chăm chỉ vuốt ve hai đầṳ ѵú mẫn cảm. Hạ thể điên cuồng vận động. Mỗi một lần rút ra đều mang theo không ít da^ʍ thuỷ sau đó cắm vào lại cuốn theo chúng vào bên trong.
Không gian nhà tù lập tức trở nên ái muội bất kham, ngập tràn mùi vị da^ʍ mĩ.
Cô gái buông lỏng hàm răng đang giữ chặt môi. Hai chân cô quấn chặt vòng eo rắn chắc của Mộ Ngôn Bạch. Cảm giác mẫn cảm từ trên đầṳ ѵú khiến cho cô muốn phát điên. Cảm giác tê tê dại dại truyền thẳng đến đại não. Nàng vươn tay, vuốt ve phần lưng của nam nhân, cố gắng tiến gần bên vành tai hắn, thì thào: “ n… a… Anh có thể chậm lại một chút hay không?”
Nhan Như thở dốc. Mỗi một lần nam nhân va chạm đều tựa hồ như muốn phá nát hoa tâm.
Mộ Ngôn Bạch xoay người, đem cô ngồi lên trên người mình.
“Như Như. Vậy em ngồi ở bên trên thao anh được không?”
Nhan Như đỏ mặt. Nàng không biết tên nam nhân thối này còn chút liêm sỉ nào không. Hắn có thể mặt mũi nghiêm túc mà nói những lời dâʍ ɭσạи với cô như vậy. Cô ấp úng nửa ngày mới dám mở miệng: “Nhưng… Nhưng tôi không muốn dây dưa với anh…”
Hạ thể hai người kết hợp chảy đầy dịch nhầy dâʍ ɭσạи, xối ướt cả hai hòn trứng thịt của nam nhân.
Bàn tay to lớn của Mộ Ngôn Bạch đặt trên mông của Nhan Như, nhẹ nhàng vỗ vỗ: “Nhưng anh muốn ép em phải dây dưa cùng anh!”
Nam nhân ôm chặt hai cánh mông của cô không ngừng đong đưa.
Tiểu huyệt mẫn cảm của cô gái bị lông mao thô dài của nam nhân cọ xát, làm cho cô có chút hoa mắt.
Cô bắt lấy cánh tay của nam nhân, tuỳ ý hắn đung đưa.
Tư thế này khiến cho côn ŧᏂịŧ mỗi lần đều có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến điểm mẫn cảm sâu trong hoa tâm. Thân thể cô chậm rãi căng chặt. Kɧoáı ©ảʍ lấp đầy đại não. Móng tay ghim chặt trên cánh tay nam nhân. Nhan Như run rẩy không ngừng.
“ n… a…”
Cao trào điên cuồng khiến cô không kìm nổi thanh âm rêи ɾỉ.
Tiểu huyệt không ngừng co rút, bóp chặt khiến dươиɠ ѵậŧ vô cùng thoả mãn. Mộ Ngôn Bạch rốt cuộc không nhịn được mà bất chấp nữ nhân vẫn còn đang chìm đắm trong dư vị cao trào. Hắn xoay người, đè cô ở dưới thân, nhanh chóng vận động, điên cuồng hoan ái. Dươиɠ ѵậŧ đâm vào hoa tâm, phun ra một cỗ bạch trọc lấp đầy tử ©υиɠ…