Côn ŧᏂịŧ thô to trong tiểu huyệt của Ngụy Mộng Nhu cũng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà hơi nảy lên. Tiểu huyệt ấm áp cũng không chịu thua mà càng co bóp lại. Hai người chính là một đôi trời xinh trong phương diện này.
“Đồ vật của tên đàn ông kia có lớn hay không?”
Kiều Vạn ở phía sau Ngụy Mộng Nhu dâʍ đãиɠ nói lời trêu chọc.
Trong mắt Ngụy Mộng Nhu lóe lên một tia xấu hổ. Cô cắn môi áp chế bản thân không được lên tiếng. Sau đó, cô cố gắng áp chế cảm giác mẫn cảm khi hoa huyệt bị côn ŧᏂịŧ kɧıêυ ҡɧí©ɧ xuống mới mở miệng trả lời:
“Lớn hơn anh, còn thô hơn anh. Anh ấy còn lợi hại hơn anh rất nhiều.”
Lời nói của cô mang theo ý nghĩ kɧıêυ ҡɧí©ɧ. Thật ra, Ngụy Mộng Nhu và Trần Giang chưa từng có phát sinh quan hệ.
Kiều Vạn sắc mặt trầm xuống. Hắn thoáng nhìn về bốn phía. Sau khi kiểm tả xung quanh không có ai nhìn đến đây, hắn mới tiếp tục trêu chọc cô.
“Quả là tiện kỹ nữ. Ai cũng có thể dùng côn ŧᏂịŧ cắm vào. Xem hôm nay anh có thao chết em hay không?”
Kiều Vạn đem Ngụy Mộng Nhu đặt ở trên bàn cơm. Từ phía sau đem côn ŧᏂịŧ thô to cắm vào hoa tâm ướŧ áŧ. Đại qυყ đầυ không ngừng va chạm bên trong, muốn đâm nát điểm mẫn cảm của cô. Hai viên tinh hoàn không ngừng va đập vào hoa hạch mẫn cảm bên ngoài. Mỗi lần cắm vào đều đâm tận vào đến cung khẩu bên trong, sau đó hắn rút ra rồi lại tiếp tục đem cả côn ŧᏂịŧ đâm vào. Tốc độ càng lúc càng nhanh.
Ngụy Mộng Nhu bị hắn đâm đến hai mắt trợn tròn. Mỗi một lần va chạm, cô có cảm giác mỗi nơi mẫn cảm của mình sắp bị hắn đâm hỏng rồi.
“Nhu Nhu, em nói xem. Kỹ thuật của anh với hắn ai tốt hơn?”
Kiều Vạn dừng động tác lại một chút. Hắn đã cùng cô gái này yêu đương suốt 6 năm nhưng đây mới là lúc hắn cảm thấy tận hứng nhất.
Cùng cô làm trò này ngay trong lễ cưới của cô, trước mặt chồng cô thao lạn cô, quả thật rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Ngụy Mộng Nhu nhớ tới thời điểm lúc chia tay, mỗi câu mỗi chữ hắn nói ra đều làm cô đau đớn vô cùng. Cô cố gắng đè nén kɧoáı ©ảʍ đang ngập tràn trong cơ thể, kɧıêυ ҡɧí©ɧ hắn.
“Anh ấy lợi hại hơn anh rất nhiều. Anh không là gì so với anh ấy hết. Anh không nên làm như thế này đối với tôi! Trần Giang là chồng của tôi!”
Một câu nói này rõ rằng đã khiến Kiều Vạn tức giận. Hắn tiếp tục nhét côn ŧᏂịŧ vào bên trong hoa tâm, lại tiếp tục thọc ra rút vào. Hắn dùng một ngón tay cùng chen chúc vào trong tiểu huyệt. Ngụy Mộng Nhu cả người run lên. Cô biết đây là hắn đang cố tình trừng phạt cô. Ngón tay lạnh lẽo chui vào bên trong khiến cả người cô không ngừng run rẩy. Một cỗ nhiệt lượng liền trào ra.
Thân thể cô không trụ vững nổi nữa, khó khăn nhìn về phía Trần Giang đang ở cách đó không xa. Cũng may hắn vẫn đang ngồi gục ở trên mặt bàn, bộ dáng nửa sống nửa chết. Tiểu huyệt của cô lại không chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà co rút liên tục.
“Tiện nhân, như thế này mà cũng có thể cao trào!”
Rõ ràng việc cô cao trào không nằm trong dự liệu của hắn. Hắn khó chịu vung tay hung hăng đánh vào mông cô một cái. Cái đanh này hắn không hề tiết chế tức giận mà ra tay cực kì nặng. Ngay lập tức trên mông Ngụy Mộng Nhu xuất hiện năm dấu tay đàn ông to đùng.
Kiều Vạn lại tiếp tục động tác đâm chọc liên tục. Một bên hắn vừa mắng chửi cô bằng những từ ngữ ti tiện nhất, một bên hắn vừa đánh vào mông cô, sau đó không trụ nổi mà lập tức bắn tinh. Hắn cầm một ly rượu vang đó, trực tiếp tách hai cánh mông của cô ra, đổ đầy vào bên trong hậu huyệt.
Kiều Vạn rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi hoa huyệt, ngón tay không ngừng trêu đùa bên ngoài cúc huyệt.
Cú huyệt của cô rất chặt chẽ. Một ngón tay của hắn khó khăn lắm mới có thể đi vào. Sau đó hắn độc ác nhét thêm một ngón tay nữa vào.
“A đau. Đau quá. Thả tôi ra. Tôi đau muốn chết rồi.”
Ngụy Mộng Nhu không chịu được. Cô bị hắn hành hạ vừa đau lại vừa sướиɠ.
Cô không thể khắc chế cảm giác coi thường bản thân đang trào lên trong lòng mình. Một cỗ nhiệt lưu lại bùng lên. Động tác của người đàn ông phía sau lại tiếp tục.
Cho đến khi Ngụy Mộng Nhu tỉnh táo trở lại, Kiều Vạn đã rời đi từ lúc nào. Cô nhanh chóng thu thập bản thân, điều chỉnh lại váy cưới. Ngụy Mộng Nhu dùng hết sức lôi Trần Giang vào trong phòng tân hôn đã được chuẩn bị tốt, ném hắn lên giường.
Đến lúc này Trần Giang mới tỉnh táo một chút. Hắn ngắm nhìn Ngụy Mộng Nhu xinh đẹp như hoa, cười sung sướиɠ: “Mộng Nhu, cuối cùng em cũng đồng ý làm vợ của anh!”
Hắn muốn xà đến hôn cô một cái, không ngờ cô lại lạnh lùng quay mặt đi, từ chối nụ hôn của hắn.
Ngụy Mộng Nhu cởi chiếc áo cưới nặng nề rên người xuống, tính toán muốn đi tắm rửa một chút. Còn chưa đi được hai bước, Trần Giang đã trực tiếp đi tới ôm lấy cô.
“Co* m* n*! Anh đã cưới em về rồi mà còn không cho anh chạm vào em à?”
Trần Giang tức giận, trực tiếp xé rách áo ngực cùng qυầи ɭóŧ trên người cô. Hai ngón tay hắn trực tiếp chui vào bên trong tiểu huyệt của cô.
“Em xem, tiểu huyệt chảy ra rất nhiều nước…”
Ngụy Mộng Nhu sợ hãi, sắc mặt biến đổi. Kia chính là hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Kiều Vạn và dâʍ ɖị©ɧ của cô.
Ngụy Mộng Nhu muốn mở miệng ngăn cản nhưng Trần Giang đã ghé vào giữa hai chân cô. Hắn để sát đầu vào, đầu lưỡi trực tiếp vươn vào, liếʍ láp bên trong tiểu huyệt. Ngụy Mộng Nhu cả người cứng đờ. Ngay cả Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Kiều Vạn cũng bị hắn ăn hết vào.
“Không cần… Bỏ em ra!”
Ngụy Mộng Nhu giãy dụa, muốn lùi về phía sau nhưng hai mông đã bị hắn ôm chặt cứng. Trần Giang ngẩng đầu, không kiên nhẫn nhìn cô: “Tiểu huyệt có mùi hơi tanh. Có phải do nhiều mồ hôi nhiều quá nên em không muốn cho anh ăn đúng không?”
“Hôm nay dù có mùi gì đi nữa anh cũng phải ăn!”
Ngụy Mộng Nhu nghe hắn nói, cũng không thèm ngăn cản, mặc kệ hắn đói khát ăn cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Kiều Vạn…