“A…’
Kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá lớn khiến hạ Nhuyễn Nhuyễn không kìm nổi mà lập tức thoát ra một tiếng rên nhè nhẹ. Đầu lưỡi của Cố Đình không ngừng quấn quýt bên trong căn bản khiến cô không thể phát ra âm thanh nào khác.
Thân thể dường như đã đạt tới cực hạn. Hai chân thon dài của cô kẹp gắt gao bên hông của người đàn ông. Đầu ngón tay không tự chủ được mà ma sát trên lưng Cố Đình. Lưng của hắn dần dần hiện lên các vết xước hồng hồng vì bị cô cào. Cơ thể cả cô vì quá nhiều vui sướиɠ mà căng chặt thẳng tắp. Một cỗ kɧoáı ©ảʍ xông thẳng từ tiểu huyệt lêи đỉиɦ đầu. Côn ŧᏂịŧ ở phía bên trong vẫn không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ vào điểm mẫn cảm.
Cố Đình rời khỏi môi Nhuyễn Nhuyễn. Hắn chính là cố ý muốn nghe cô chìm trong du͙© vọиɠ mà rêи ɾỉ. Côn ŧᏂịŧ phía dưới lại càng gia tăng tốc độ đâm chọc.
Một dòng điện giật từ tiểu huyệt bất ngờ xuất hiện rồi lan ra khắp cơ thể. Một cảm giác tê tê dại dại khiến cô không thể chống cự. Hạ Nhuyễn Nhuyễn rất muốn kêu ra tiếng nhưng sợ bố mẹ ở bên trên có thể sẽ nghe thấy, cô lại nhẫn nhịn cắn chặt khớp hàm. Cô nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, nhắm ngay chỗ xương quai xanh của Cố Đình mà lóe lên một ý nghĩ ác độc. Hạ Nhuyễn Nhuyễn dùng hết sức lực còn sót lại, mang theo ý nghĩ trả thù mà cắn lên cổ nam nhân, để lại một dấu răng rất sâu.
Cố Đình cũng không hề so đo cái cắn này với cô, chỉ lặng lẽ dùng côn ŧᏂịŧ đâm đến chỗ sâu nhất bên trong, cảm nhận được tiểu huyệt vì quá khích thích mà liên tục co rút. Cho đến khi cô cao trào, ngay cả lông mày hắn cũng không nhăn một cái.
“Ô…ô…a”
Hạ Nhuyễn Nhuyễn thở dốc. Còn chưa kịp điều chỉnh lại hơi thở thì âm thanh “kẽo kẹt, kẽo kẹt” ở bên trên chợt dừng lại, sau đó vang lên tiếng nước ám muội.
Thanh âm này thực sự quá quen tai. Chẳng lẽ bố mẹ sau một hồi điên loan đảo phụng cùng nhau thì ba đang “ăn” tiểu huyệt của mẹ sao?
Hạ Nhuyễn Nhuyễn bị dọa hoảng sợ một phen. Côn ŧᏂịŧ trong cơ thể nàng tựa hồ qua một hồi mây mưa không hề mềm đi mà hình như đang lớn hơn một chút.
Môi của Cố Đình đang trêu chọc tai của cô. Đầu lưỡi nghịch ngợm mà liếʍ vành tai mẫn cảm. Hắn biết cô gái nhỏ mới vừa cao trào một lần, không thể tiếp tục gia tăng vận tốc thao cô mà phải cho cô ít thời gian để bình tĩnh lại. Lúc sau hắn sẽ không nhân nhượng mà ăn cô sạch sẽ.
“A…”
Hạ Nhuyễn Nhuyễn lúc này miệng không có gì lấp kín, phát ra tiếng rêи ɾỉ mềm mại. Nghĩ tới bố mẹ bên trên vẫn đang chìm đắm trong du͙© vọиɠ, cô chỉ có thể tiếp tục cắn chặt răng.
“A… Chồng ơi! Chính là chỗ đó!A… Liếʍ nó đi! A…”
m thanh ở bên trên càng lúc càng dâʍ đãиɠ, tiếng thở dốc của nam nhân lẫn lộn cùng tiếng kêu rên thoải mái của nữ nhân.
Hạ Nhuyễn Nhuyễn nghe thấy mấy lời này, đột nhiên cảm thấy vô cùng xấu hổ. Lỗ tai bị chơi đùa đến tê tê dại dại làm thân thể cô lại tiếp tục có biến hóa kỳ quái.
Cô mở miệng, khẽ gọi Cố Đình: “Thầy ơi…’
Cố Đình lúc này mới tạm thời thả vành tai của cô ra. Hắn nhìn thẳng vào mắt cô, khẽ liếʍ môi kɧıêυ ҡɧí©ɧ: “Sao thế?”
Hạ Nhuyễn Nhuyễn nhẹ giọng cầu xin: “Em, em rất thoải mái rồi… Em, em… không muốn nữa đâu… Thầy có thể rút nó ra, ra… A”
Lời muốn nói còn chưa hết, côn ŧᏂịŧ bên trong tiểu huyệt đột nhiên bắt đầu lại ma sát trừu động.
“Em không muốn nữa? Không muốn côn ŧᏂịŧ nữa mà tiểu huyệt vẫn chảy ra nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ như vậy hả?”
Hạ Nhuyễn Nhuyễn không dám nói lại nữa lời. Ngón chân cô vì quá sung sướиɠ mà co quắp lại. Tiểu huyệt dùng hết sức kẹp chặt côn ŧᏂịŧ, hi vọng có thể nhanh chóng kết thúc cơn ác mộng này.
Cố Đình làm sao mà lại không hiểu rằng cô đang cố ý muốn ép mình mau chóng buông vũ khí đầu hàng. Hắn cố tình giảm tốc độ đưa đẩy, chậm rãi, chậm rãi mà thao lộng cô.
Mười phút sau.
Bên trên vang lên tiếng đóng cửa. Bố mẹ cô có lẽ đang lên trên tầng ba tiếp tục làʍ t̠ìиɦ thú rồi.
Cố Đình gấp gáp đến không chờ nổi đem Hạ Nhuyễn Nhuyễn lật qua. Côn ŧᏂịŧ lại một lần nữa cắm thật sâu vào bên trong hoa huyệt.
Tư thế cắm từ phía sau này đặc biệt làm Cố Đình yêu thích. Hoa huyệt càng mẫn cảm hơn, hai cánh mông trắng nõn mềm mại trong tầm tay, thoải mái vuốt ve. Mỗi lần hắn sẽ rút côn ŧᏂịŧ gần ra hết bên ngoài, sau đó lại vô cùng độc ác cắm thật mạnh vào. Loại tra tấn này khiến cho Hạ Nhuyễn Nhuyễn không chịu đựng nổi. Sợ bố mẹ sẽ mau chóng trở lại nên đành đè nén tiếng kêu đã ra tới miệng.
Hạ Nhuyễn Nhuyễn bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức trán giăng đầy một lớp mồ hôi mỏng. Cô cảm thấy kɧoáı ©ảʍ cứ xông lên não dồn dập đến sắp nổ tung rồi.
Cố Đình cũng đã nhẫn nhịn đến cực hạn. Hắn đem côn ŧᏂịŧ chôn thật sâu bên trong, sau đó bắn một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đặc vào trong tử ©υиɠ của cô.