Thẩm Sí thẳng người dậy, nhìn vẻ mặt bởi vì cao trào mà lộ ra mị thái, lại ngây ngất như hút thuốc phiện của Hoa Tưởng, nắm lấy cái cằm trắng muốt của cô, cúi người kề sát vào, từng chút từng chút một đút tấc cả hỗn hợp dâʍ ɖị©ɧ cùng nướ© ŧıểυ trong miệng mình cho Hoa Tưởng uống, tim đập như sấm rền.
Cuối cùng cũng lấy được người trở về rồi.
Mãi đến giờ này phút này, Thẩm Sí mới có loại cảm giác kiên định, trái tim treo lơ lửng đã trở lại vị trí cũ.
Bởi vì ngày này mà hắn mất ngủ mấy ngày liền.
Hưng phấn, chờ mong.
Sau khi Hoa Tưởng và Thẩm Viễn Diệc ly hôn, cô không thể ở lại Thẩm gia nữa, liền chuyển về ở Từ gia, lại nhanh chóng xác lập quan hệ vị hôn thê của Thẩm Sí.
Trước ngày cưới, cả hai rất kiềm chế, vì biểu thị bọn họ ở chung dưới một mái nhà chỉ “phát sinh từ tình cảm, dừng lại trong lễ nghĩa”, bình thường lúc ra ngoài hẹn hò sẽ nhân cơ hội ăn vụng, nhưng tuyệt đối không đi mướn phòng.
Mà Thẩm Sí từ lâu đã quen với việc ban đêm khi ngủ có cô trong lòng, khoảng thời gian “trống rỗng” này khiến hắn vô cùng khó có thể chịu đựng được.
Càng khó chịu hơn nữa là Thẩm Viễn Diệc còn tỏ ra thật sự rất thích Hoa Tưởng, thường xuyên liên lạc với cô, Hoa Tưởng lại không tiện không để ý tới y, dù sao sau này cúi đầu không thấy ngẩng đầu cũng sẽ gặp.
Cho dù Thẩm Sí biết Thẩm Viễn Diệc có dụng tâm khác, tuyệt không phải là vì thích Hoa Tưởng, nhưng bình dấm chua vẫn đổ, cố tình Thẩm Viễn Diệc lại tìm đề tài tán gẫu với Hoa Tưởng, khiến người ta không bắt lỗi được.
Chiếc lưỡi dài của Thẩm Sí rút ra khỏi miệng Hoa Tưởng, phun hơi thở nóng rực, áp lên trán cô nói nhỏ: “Vợ à, anh thích em.”
Trước khi đến gặp cha Thẩm để thẳng thắn, Thẩm Sí đã từng tiến hành một đoạn tuyên ngôn bá đạo với Hoa Tưởng: “Anh thích em, cho em nửa tháng để cân nhắc, là ly hôn gả cho anh, hay gả cho Thẩm Sí.”
Khi ấy Hoa Tưởng ngây ra một lúc, sau đó phụt một tiếng bật cười, trong mắt tràn đầy vui mừng lấp lánh như sao: “Được, em nhất định sẽ suy xét thật kỹ.”
Từ nụ cười cùng đáp án sảng khoái của cô, Thẩm Sí nhìn ra thái độ của cô, được voi đòi tiên rút ngắn thời gian xuống còn mười ngày.
Hắn rút ngắn thời gian đến vừa vặn, mười ngày qua đi, vừa vặn Thẩm Viễn Diệc tỉnh lại hai ngày, đến lúc đó dù là nhiệm vụ của hắn hay của vợ, hẳn là đều sẽ hoàn thành.
Giờ phút này, trong mắt Hoa Tưởng đầy ánh nước, hai tay khoác lên vai Thẩm Sí, đầu ngón tay điểm điểm xương bả vai của Thẩm Sí, giọng nói mềm mại ngọt ngào như bọc đường: “Em cũng thích anh.” Dứt lời, giọng điệu thay đổi, bàn tay ái muội trượt từ sau eo Thẩm Sí xuống đến cặp mông vểnh đầy đặn săn chắc của hắn, chậm rãi vuốt ve: “Có ngứa không?”
Trong mắt Thẩm Sí lập tức giống như có hai lốc xoáy xoay tròn, bên trong là du͙© vọиɠ nồng đậm cuồn cuộn như nham thạch nóng cháy, giọng hắn khàn khàn: “Ngứa.”
Là thật sự ngứa.
Đã quen với việc bị cô cắm vào.
Cô không kɧıêυ ҡɧí©ɧ thì không muốn, nhưng một khi kɧıêυ ҡɧí©ɧ, Thẩm Sí liền cảm thấy bản thân như rơi vào địa ngục vô biên.
Không thể phản kháng, cũng không phản kháng được, chỉ có hưởng thụ.
“Vậy thì còn chần chờ gì nữa,” Hoa Tưởng thu tay về, “Xoay người lại, chổng mông lên.”
Sực nhớ ra điều gì đó, cô nói thêm: “Cởϊ qυầи áo ra.”
Thẩm Sí nhanh chóng cởϊ qυầи áo ra, đưa lưng về phía Hoa Tưởng, hai chân tách ra quỳ gối trong bồn tắm, cúi người về phía trước, chổng mông đối diện với Hoa Tưởng.
Bởi vì hai chân cách nhau quá xa, cặp mông tròn trịa săn chắc theo đó cũng bị banh ra, có thể nhìn thấy khe hở rõ ràng, bao gồm cả đóa hoa cúc nhỏ màu sắc mềm mại bên trong khe hở, thấm đẫm nước trong veo.
Hoa Tưởng ngồi lên mép bồn tắm, từ trên cao nhìn xuống hắn: “Lắc mông.”
Thẩm Sí lập tức đong đưa vòng eo mềm dẻo rắn chắc, lắc lư cặp mông.
Hai cánh mông thịt đẫy đà trắng như tuyết đong đưa với tần suất cao trước mắt Hoa Tưởng, tràn ngập sắc dục dụ hoặc.
Hoa Tưởng nhìn là nghiện, nhưng Thẩm Sí lại không quá dễ chịu. Bị nữ vương nhìn chằm chằm như thế này, trong lòng hắn khát cầu càng lăn càng lớn, muốn nữ vương đặt tay lên mông mình, xoa mình, véo mình, cũng muốn cái lưỡi ướt mềm của cô liếʍ mình, xâm nhập vào trong mình, chóp mũi áp vào kẽ mông mình, hơi nóng thở ra phả lên da thịt mình, có thể khiến toàn thân người ta tê dại.
Đương nhiên càng tuyệt hơn chính là khẩu kỹ cao siêu của cô, đầu lưỡi dán vào thịt ruột hắn, quấn lấy bên trong liếʍ láp, có thể làm người ta sướиɠ đến dục tiên dục tử.
“Được rồi,” Hoa Tưởng kêu dừng, “Vợ muốn nếm thử da^ʍ động của chồng.”
Thẩm Sí dừng động tác lại, háo hức hạ vòng eo thon săn chắc của mình xuống, đồng thời chổng cặp mông đầy đặn tròn trịa trắng nõn lên cao hơn.
Không có gì xấu hổ, chỉ muốn cô gái nhấm nháp mình, chơi đùa mình.
Hoa Tưởng rất hài lòng với phản ứng của hắn, nhưng không vội nhấm nháp hắn. Cô liếʍ ướt ngón tay mình, dùng ngón tay ướt nhẹp ấn lên mắt cúc với vô vàn nếp gấp tạo thành một vòng hồng phấn, rồi từ từ đưa đẩy bàn tay.
Thẩm Sí quả thực ngứa muốn chết, một tay chống lên thành bồn tắm, tay kia đưa ra phía sau lưng, tách mông tròn của mình ra: “Vợ ơi, vào đi.”
“Xem anh gấp chưa kìa…” Hoa Tưởng đâm ngón tay thon dài vào bên trong cái miệng nhỏ được nếp nhăn hồng hào bao quanh, chậm rãi khuấy động, chàng trai trước mặt bị chơi đến eo mềm chân nhũn, không ngừng run rẩy.
Hai tay chàng trai nắm lấy thành bồn tắm, vùi đầu vào ngực. Cảm giác vừa ngứa ngáy vừa sung sướиɠ khiến đuôi mắt hắn phiếm lệ, thịt ruột mấp máy co rụt lại kẹp mυ'ŧ ngón tay Hoa Tưởng, làm đến Hoa Tưởng cũng cảm thấy lỗ huyệt của mình ngứa ngáy.
Anh chồng dâʍ đãиɠ, biết làm thế này có thể quyến rũ được cô.
Hút như vậy, ai mà chịu được.
Hoa Tưởng cầm lấy một cây gậy thịt cỡ nhỏ được đặt bên cạnh, nhét vào huyệt mình không chút do dự.
Thẩm Sí nghe được động tĩnh, trong lòng vẫn sẽ ăn dấm, nhưng bản thân hắn cũng dùng, nên không thể so đo quá nhiều.
Hoa Tưởng nhấn hạ thân mình chìm xuống nước, đưa tay từ giữa hai chân Thẩm Sí xuyên ra đằng trước, tóm lấy điểu dài sưng to cương cứng của hắn, mυ'ŧ vào qυყ đầυ hồng hào ở đằng trước. Bàn tay đong đưa, ngón giữa thọc vào rút ra trong mắt cúc Thẩm Sí, làm Thẩm Sí suýt nữa không kìm được bắn tinh.
Ngón tay bấu lấy thành bồn tắm, trên mu bàn tay trắng nõn hằn lên từng đường gân xanh, cơ thể run rẩy với tần suất nhỏ do bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ ở hai nơi.
Hoa Tưởng thích nhất là nhìn dáng vẻ chống đỡ không được của hắn, vùi mặt vào giữa hai chân Thẩm Sí, hai má hóp lại, say sưa liếʍ mυ'ŧ qυყ đầυ căng tròn của Thẩm Sí, ăn được không ít tiền tinh sền sệt mằn mặn càng làm cô hưng phấn hơn.
Chàng trai rêи ɾỉ đứt quãng lúc cao lúc thấp, như thể đang châm dầu vào lửa trên người cô.
Hoa Tưởng ngồi trong bồn tắm, lỗ thịt dâʍ đãиɠ ngứa ngáy ngấu nghiến quấn hút dươиɠ ѵậŧ giả trong cơ thể, làm cô giảm bớt khó chịu.
Cô ngậm lấy hai viên tinh hoàn của Thẩm Sí vào miệng, nhẹ nhàng dịu dàng đến cực điểm mà bú ʍúŧ, một tay nắm lấy điểu to nóng hổi của hắn vuốt ve, còn ngón giữa của tay kia vẫn không ngừng chọc quấy bên trong c̠úc̠ Ꮒσα hắn. Bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ ở ba nơi khiến đầu óc Thẩm Sí tức khắc trống rỗng, vừa mất khống chế kêu to, vừa run rẩy bắn nướ© ŧıểυ: “A —— a —— ha!”
Lỗ chuông hồng hào kia mở to, một cột nước to vọt thẳng vào trong làn nước trong, hòa vào nhau.