Hoa Tưởng nâng eo, vặn vẹo thân thể trên đùi Trì Ứng với tốc độ cực nhanh. Cặp mông đầy đặn rung lắc, nóng bỏng cọ xát qua lại trên đùi Trì Ứng, cặp bưởi đẫy đà trước người cũng theo tốc độ vặn vẹo cực nhanh của cơ thể mà lần lượt va vào ngực Trì Ứng. Bên tai là tiếng rêи ɾỉ lúc cao lúc thấp của cô, mỗi một tiếng đều đang quyến rũ hắn, quang minh chính đại quyến rũ hắn.
Trì Ứng cảm thấy mình không chịu nổi nữa, bàn tay nắm chặt eo mẹ, mang theo cô càng động càng nhanh, muốn đâm nát người phụ nữ trước mắt, ngay cả khi chưa bao giờ nhìn thấy bức cô, nhưng bản năng cũng đã khiến hắn muốn làm thế.
Tim hắn đập thật nhanh, nghiêng đầu hôn lên lỗ tai Hoa Tưởng, cắn vành tai cô, làm giống vừa rồi cô làm với mình vậy.
“A! Ha ~ ách ~” Toàn thân Hoa Tưởng run lên, vệt nước nóng hổi loang ra tại hạ thân dán sát vào nhau của cả hai.
Trì Ứng khó kìm lòng nổi ôm chặt Hoa Tưởng, đầu óc trống rỗng, dươиɠ ѵậŧ trong quần đột nhiên run lên, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trào ra.
Thiếu niên 16 tuổi, khi lêи đỉиɦ phát ra âm thanh rất dễ nghe, cũng rất gợi cảm, rơi vào tai Hoa Tưởng khiến linh hồn cô như run lên vì điều này.
Hai người không nói lời nào ôm nhau một lúc, Hoa Tưởng nghiêng đầu hôn lên cổ hắn, kéo áo sơ mi hắn ra khỏi lưng quần, thò tay vào trong áo sờ soạng.
Cô biết con trai mình ngày nào cũng chạy bộ, dù mặc quần áo cũng có thể nhìn ra dáng người hắn rất đẹp. Eo sờ vào tay tuy thon, nhưng thịt rất rắn chắc, Hoa Tưởng yêu thích không thôi.
Sờ sau eo hắn, lại sờ đến bụng, cơ bắp Trì Ứng nơi bị sờ theo bản năng căng chặt.
Đó là tay của vợ.
Cũng không biết cô sờ có hài lòng không.
Hoa Tưởng hài lòng không thôi, thậm chí còn sờ ra cảm giác, dùng miệng hôn lên cổ Trì Ứng, cởi từng chiếc cúc áo của hắn ra.
Trì Ứng ngửa đầu, dùng hai tay ôm eo cô như sợ cô ngã, nhưng cũng như muốn cố định cô lại, đề phòng cô chạy trốn.
Cổ họng Trì Ứng lăn lăn, bị mẹ cởi từng chiếc cúc áo, l*иg ngực nhanh chóng lộ ra, nhìn không thấy gầy yếu, nhưng lại mang theo nét ngây ngô riêng biệt của thiếu niên, như là nguyên mẫu ban đầu của cơ bắp.
Hoa Tưởng một đường hôn thẳng đến ngực hắn, đồng thời cởi cúc quần của thiếu niên ra.
Cả hai không nói lời nào, nhưng đều biết đối phương muốn làm gì, hoặc là đang nghĩ gì.
Trì Ứng nhìn Hoa Tưởng đang quỳ giữa hai chân mình, hai mắt như muốn trợn tròn.
Lần đầu tiên không cần phải kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy chứ.
Hoa Tưởng kéo qυầи ɭóŧ của hắn xuống, ngửa đầu nhìn hắn: “Không muốn cho mẹ ăn sao?”
Cả người Trì Ứng như bị dòng điện quét qua, eo nhũn ra.
Hắn không nghĩ tới, sau khi mình và cô bày tỏ nỗi lòng với nhau, cô lại là dáng vẻ này.
Bạo dạn, nhiệt tình, mỗi ánh mắt giọng nói và hành động, tất cả đều mang theo cảm giác đầy trêu chọc.
Trì Ứng mấy lần cảm thấy mình không chống đỡ được, nhưng lại thích điên cuồng.
Hoa Tưởng nắm lấy vật cứng đang ngẩng cao đầu của thiếu niên, nhẹ nhàng kéo lên hạ xuống, trong lòng bị kích cỡ quá mức thô to và độ dài kia làm kinh hãi.
A.
Cô rất thích.
Cắm vào nhất định rất sướиɠ.
Âʍ ɦộ đã bắt đầu rạo rực, hình như cũng rất muốn ăn thằng nhỏ.
Hoa Tưởng liếʍ môi, mắt trông mong nhìn Trì Ứng: “Con trai, con có cho mẹ ăn không?”
Lần thứ hai hỏi hắn.
Cô biết sức chống cự của thiếu niên yếu ớt đến mức nào, lần đầu tiên mình hỏi thì ngớ người ra, dường như không nghĩ tới mình sẽ hỏi như vậy, nhưng sau đó chính là ánh mắt trở nên thâm trầm.
Hừ.
Bé hư.
Chắc hẳn trong đầu đã mơ tưởng đến cảnh mẹ ngậm cho hắn.
Hoa Tưởng càng không như hắn mong muốn, một hai muốn nghe hắn nói ra khát vọng trong lòng mình.
Trì Ứng dùng lòng bàn tay vuốt ve mặt cô, khàn giọng nói: “Mẹ muốn thế nào cũng được.” Thực ra có thể thấy được cô đang cố ý treo hắn.
Hoa Tưởng cười đắc thắng trong lòng, nhu thuận dùng mặt cọ cọ Trì Ứng. Một người phụ nữ 32 tuổi làm ra hành động này lại không lộ vẻ không hài hòa, ngược lại nhất cử nhất động đều mang theo nét quyến rũ vũ mị.
Cô hôn nhẹ vào lòng bàn tay hắn, Trì Ứng hơi rụt tay lại như thể bị bỏng.
Người đàn ông nhỏ trong lòng ôm đầu gào thét.
A a a, mẹ hắn thật biết làm.
Càng biết làm hơn nữa là Hoa Tưởng vùi đầu vào giữa háng hắn, bắt đầu liếʍ từ qυყ đầυ trước. Cơ bắp toàn thân Trì Ứng khẽ co giật, dựa vào lưng ghế một cách nặng nề.
Hoa Tưởng dùng một tay đỡ lấy dươиɠ ѵậŧ thô to trăng trắng của hắn, áp mặt lưỡi lên mặt qυყ đầυ, lắc lư, để mặt lưỡi cọ xát qυყ đầυ từ trái sang phải.
Trong nháy mắt Trì Ứng cảm thấy một cỗ tê dại từ gan bàn chân xông thẳng lêи đỉиɦ đầu, hắn dùng lòng bàn tay vuốt ve gương mặt Hoa Tưởng, hơi thở trở nên nặng nề, ánh mắt nhìn chằm chằm dưới thân, thành thật nói ra cảm nhận của mình lúc này: “Mẹ, con trai sắp bị mẹ đùa chết rồi.”
Trong lòng Hoa Tưởng rất đắc ý, nhưng miệng lại vô tội ngậm lấy qυყ đầυ tròn trịa hồng hào của con trai mà mυ'ŧ nhẹ, hai má theo đó hóp lại.
Mông Trì Ứng như bị bỏng, khẽ nhấc lên rồi lại ngồi trở lại, giọng nói mang theo tia yếu ớt bất lực: “Mẹ, đừng hút như vậy.”
Hắn không cho cô hút, Hoa Tưởng lại cứ muốn hút! Một ngụm nuốt của con trai vào thêm mấy tấc. Lông mày Trì Ứng co giật, ý niệm muốn bắn rất mãnh liệt.
Đương nhiên hắn không phải không muốn để Hoa Tưởng hút, không ai có thể cưỡng lại sự cám dỗ khi được người yêu khẩu giao.
Hắn chính là nói ngược, biết mẹ hắn thích như thế.
Hắn cũng đã cảm nhận được kết quả của việc nói ngược.
Càng bao bọc sâu hơn, làm người ta suýt chút nữa vứt bỏ áo giáp.
Hoa Tưởng để qυყ đầυ của Trì Ứng áp sát vào cuống họng mình, lại bú ʍúŧ thân gậy trắng như ngọc lộ ra gân xanh của thiếu niên, hơi ngẩng đầu lên, thân gậy cũng theo đó từng chút một lộ ra từ trong miệng cô.
Cô lại mυ'ŧ nhẹ qυყ đầυ của con trai, rất thích chỗ này của hắn.
Thích dươиɠ ѵậŧ của con trai.
Hoa Tưởng tự đẩy ngực của mình lên, dùng hai tay xoa bóρ ѵú mình, vân vê núʍ ѵú trên đó.
Vυ' cũng muốn ăn dươиɠ ѵậŧ của con trai.
Chỗ nào cũng muốn ăn.
Trì Ứng nhìn chằm chằm động tác của cô, cố nén ý bắn.
Hoa Tưởng hơi hơi nhỏm người dậy, lắc lắc vυ' mình, sóng nhũ trắng đến lóa mắt run run rẩy va chạm vào nhau, quả nho đỏ tươi trên đỉnh như quả ngọt mọng nước trên đỉnh núi tuyết mê hoặc người đến hái.
“Con trai,” Chủ nhân của quả ngọt cất giọng nói mê hoặc, “Mẹ muốn dùng thứ này kẹp con.”
Cũng may là Trì Ứng không biết chửi bậy, nếu không lúc này trong lòng hắn nhất định đang mắng một tiếng, mẹ nó.
Yêu tinh từ đâu đến, nghĩ cái gì tới cái đó, còn đều là những việc Trì Ứng chưa từng thấy qua, về sau cũng chưa từng nghe nói đến.
Không đợi Trì Ứng đồng ý, Hoa Tưởng đã dùng cặρ √υ' to của mình kẹp xúc xích của con trai.
Trước đây, không biết cô đã tưởng tượng điều này bao nhiêu lần trong đầu.
Hôm nay có lẽ thực sự có hơi say, cô không vội vã dùng lỗ huyệt yêu thương dươиɠ ѵậŧ lớn của con trai, mà là đem phương thức ý da^ʍ mình thường hay nghĩ đến, lần lượt thử nghiệm hết lên người con trai.
Trong lòng rất thỏa mãn.
Cặρ √υ' trắng nõn và mềm mại đang kẹp dươиɠ ѵậŧ gần như cùng màu với của cô, nhưng qυყ đầυ thì hồng hào đáng yêu, bị bầu ngực mềm như bông của Hoa Tưởng kẹp đến mã mắt rỉ nước, cô cúi đầu liền ngửi thấy mùi xà phòng thơm ngát trên người mình.
Con trai không có mùi vị gì, sau một ngày mà hạ thể vẫn giữ được sạch sẽ như vậy.
Hoa Tưởng dùng tay ôm lấy bầu ngực của mình đưa lên phía trước, dươиɠ ѵậŧ to lớn của con trai đang bị kẹp trong bộ ngực đẫy đà của cô. Hoa Tưởng đẩy hai bầu vυ' lên xuống, hoặc trước sau va chạm cọ quét.
Trì Ứng liếʍ liếʍ môi, nhìn dưới thân, mẹ hắn quá biết chơi.
Trì Ứng có loại cảm giác sắp bị cô chơi hỏng, nhưng không thể phủ nhận rằng hắn rất thích được cô chăm sóc, đùa bỡn đa dạng chồng chất như thế này.
Hắn cảm thấy như thế mới là vợ chồng.
“Con trai, đừng chơi vυ' mẹ… Hô hô hô, hư quá ~” Hoa Tưởng nhún ngực lên xuống, tán tỉnh ve vãn để tăng thêm tình thú.
Trì Ứng:…
Mẹ, mẹ ơi, đừng chơi như thế chứ.
Hắn suýt chút nữa bị trêu chọc đến bắn.
Hoa Tưởng cúi đầu ngậm qυყ đầυ của Trì Ứng, liếʍ đi giọt nước óng ánh trên mã mắt, lại dâʍ đãиɠ nói: “Không đủ ăn nha ~ a ha ~ Mẹ muốn uống sữa, từ niệu đạo của con trai bắn ra… Ưm~ ưm~”
Trì Ứng hít thở nặng nề, hai tay ôm lấy đầu Hoa Tưởng, giọng nói khàn khàn mang theo du͙© vọиɠ mãnh liệt sắp dâng trào: “Mẹ, nhanh thêm chút nữa là uống được ngay thôi.”
Hoa Tưởng vừa ngậm qυყ đầυ của hắn, vừa đẩy côn ŧᏂịŧ nóng hổi của hắn chìm vào trong bộ ngực mềm mại đầy thịt của mình, hai tay đan chéo phía trước bao lấy ngực mình, tay nâng lên hạ xuống lôi kéo theo bầu vυ' của cô, rung lắc, va chạm, xô đẩy, cọ xát, cực nhanh để đối phó với dươиɠ ѵậŧ của Trì Ứng.
Đầu ngón chân hắn cuộn chặt lại, dựa lưng vào ghế dựa, l*иg ngực trần phập phồng dữ dội, ưỡn hông, hai tay không tự chủ được tàn nhẫn ấn đầu Hoa Tưởng xuống: “Mẹ! Ưm! Ách!”
Dươиɠ ѵậŧ co giật trong bầu vυ' của Hoa Tưởng, mã mắt mở to, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt điên cuồng phun ra. Hoa Tưởng nuốt vào từng luồng tinh.
Một lúc lâu sau, Hoa Tưởng cởϊ áσ ngực ra, quần cũng cởi, ngồi lên đùi Trì Ứng, dán vào tai hắn thì thầm: “Con trai, mẹ cũng muốn.”
Khi nói đến phương diện tìиɧ ɖu͙©, Kim Miêu Nhi có chấp niệm gì, thì đó tuyệt đối chính là chưa từng được liếʍ âʍ ɦộ.
Cô ta ở trên giường chơi bạo là một chuyện, cũng không ngại ăn dươиɠ ѵậŧ của đám đàn ông, thậm chí rất thích khẩu giao lấy lòng bọn họ, nhưng đám đàn ông dường như không có ý định làm điều này, có thể là chê chỗ này của phụ nữ bẩn, họ phản kháng theo bản năng.
Kim Miêu Nhi không dám nói ra, sợ xấu hổ vì bị từ chối.
Cũng sợ nghe được những lời làm tổn thương người khác.
Hoa Tưởng mới mặc kệ, cô đã hầu hạ Trì Ứng lâu như vậy, cũng nên đến lượt hắn hầu hạ mình.
Hơn nữa cô không cảm thấy liếʍ huyệt có gì bẩn hay không bẩn.
Nếu thực sự thích đối phương, đây không phải là chuyện đương nhiên sao?
“Mẹ,” Trì Ứng thấp giọng hỏi, “Có phải mẹ đã từng nghĩ đến chuyện làʍ t̠ìиɦ với con phải không?”
Cô quá quen thuộc.
Trì Ứng theo bản năng xem nhẹ chuyện cô có ký ức của thím út.
“Đương nhiên rồi,” Hoa Tưởng nũng nịu nói, “Ai bảo con tặng mẹ món đồ kia, mỗi lần mẹ chơi đều sẽ nghĩ đến con, nghĩ có phải của con trai cũng lớn như vậy hay không, nghĩ con trai có phải so sánh với kích cỡ của bản thân làm ra hay không, nghĩ con trai có phải cũng nghĩ đến việc chơi mẹ hay không, nghĩ thật nhiều cách chơi.”
“Vậy xem ra cũng đã nghĩ đến việc con trai liếʍ huyệt cho mình,” Trì Ứng khàn giọng, “Mẹ muốn liếʍ ở tư thế nào?”
Lần đầu tiên, Trì Ứng thuận theo cô là chủ, cũng muốn biết thêm về yêu thích của cô.
Hoa Tưởng không chút do dự nói: “Ngồi trên mặt con trai.”
Rất tốt.
Xem ra tương đối thích loại tư thế chủ đạo “nhục nhã” này.
Đương nhiên, Trì Ứng cũng không cảm thấy đây là nhục nhã, đó chỉ là phân tích trong tâm lý học.
Cá nhân Trì Ứng định nghĩa đây là tình thú giữa vợ chồng.
Trì Ứng ôm Hoa Tưởng, ngồi xuống đất, nói một cách vừa đẹp trai vừa dứt khoát: “Tới đây.”
Dứt lời, đầu ngửa ra sau, gác lên chiếc ghế phía sau.
Vạt áo hắn mở rộng, hầu kết lộ rõ, lại nằm nghiêng ở trước mặt Hoa Tưởng, vừa sắc vừa da^ʍ vừa ngoan ngoãn, khiến người ta trực tiếp mất nửa cái mạng.
A a a a.
Cô yêu chết đi được.
Con trai ở trên giường là như thế này sao, hu hu hu, đẹp trai và cũng da^ʍ hơn cô tưởng tượng nhiều.