“Liếʍ chỗ nào?” Tần Trầm Đàn tiếp tục dùng tay kí©ɧ ŧɧí©ɧ dươиɠ ѵậŧ cậu, vừa ngẩng đầu nhìn cậu.
Đứa nhỏ hoàn toàn bị tìиɧ ɖu͙© chi phối thực mê người.
Trong một khoảnh khắc, Tần Trầm Đàn cảm thấy cho dù cậu có đi tiểu trong miệng mình cũng không sao.
Vấn đề nhỏ nhặt như thế này, không cần phải so đo.
Cậu sướиɠ là được.
Hơn nữa điều này nằm ngoài tầm kiểm soát của cậu.
“Dươиɠ ѵậŧ…” Hoa Tưởng chỉ liếc mắt nhìn Tần Trầm Đàn, không dám nhìn thẳng hắn, nhớ tới chuyện mình vừa mới tiểu vào mặt hắn lại cảm thấy xấu hổ.
Người đàn ông không trách cậu, nên vừa rồi Hoa Tưởng đã quên mất chuyện này.
Mới có thể nói ra chuyện bảo người đàn ông liếʍ giúp mình.
Cậu thực sự rất thích được Tần Trầm Đàn khẩu giao.
Người đàn ông quá biết làm.
Cái miệng này, mình phải lưu lại mùi của mình ở trong đây mới được, còn có huyệt của mình, cũng muốn để người đàn ông lưu lại mùi vị.
Đây là những gì Hoa Tưởng có thể làm hiện tại, cách duy nhất để tuyên bố quyền sở hữu của mình cũng như mình cũng thuộc quyền sở hữu của người đàn ông.
Mặc dù, mùi này chỉ là tạm thời, không giữ được lâu.
Nhưng ít nhất trong lòng vào giờ này khắc này, là thỏa mãn.
Tần Trầm Đàn không biết suy nghĩ của cậu, ngón tay chà chà lên qυყ đầυ của Hoa Tưởng đang xấu hổ đến mức không dám nhìn mình, bản tính xấu xa lại nổi lên: “Kiềm chế một chút, đừng tè vào miệng tôi.”
Toàn thân Hoa Tưởng khẽ run lên, bị tay cùng lời nói của hắn kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mặt đỏ bừng, đang muốn nói chuyện liền nghe được Tần Trầm Đàn uy hϊếp: “Dám không nghe lời, chồng liền dùng huyệt của em làm bô tiểu, sau này ngày nào cũng tiểu vào trong đó, em không được phép rò rỉ một giọt.”
Hoa Tưởng vừa nghe vậy, toàn thân run lên vì hưng phấn.
Đây mới là cách tốt nhất để tuyên bố mình thuộc quyền sở hữu của người đàn ông.
Chó cũng đánh dấu địa bàn theo cách tương tự.
Tần Trầm Đàn thấy trên mặt cậu không chút sợ hãi bài xích, cơ thể run lên biểu hiện đứa nhỏ rất chờ mong, hắn không biết nên nói gì cho phải.
Thích mình đến thế sao?
Ngay cả làm bô tiểu của mình cũng bằng lòng.
Nhưng nghĩ đến việc mình không ngại cậu tiểu vào miệng, lại cảm thấy loại chuyện này cũng giống nhau.
Tần Trầm Đàn liếc cậu một cái, rồi vùi đầu, một đường hôn từ ngực Hoa Tưởng xuống, quấn quấn quýt quýt, vừa hôn vừa mυ'ŧ, nóng bỏng ướŧ áŧ.
Hoa Tưởng muốn chết mất, cảm giác mỗi một cái liếʍ mυ'ŧ, hôn nhẹ, cọ xát của hắn đều như đưa mình vào đại dương mênh mông tê dại, từ đầu đến cuối, từ trong ra ngoài, sảng khoái tới cực hạn.
Không nhịn được luồn một tay vào tóc người đàn ông, vô thức xoa xoa da đầu hắn. Khi người đàn ông móc quần cậu kéo xuống, theo bản năng cậu nâng mông lên, quần tụt đến đùi, dươиɠ ѵậŧ thon dài trắng như ngọc của Hoa Tưởng đong đưa giữa háng, cuối cùng đứng thẳng tại phần bụng bằng phẳng trắng nõn.
Tần Trầm Đàn nhìn qυყ đầυ nhỏ hồng hào mê người của cậu, chỗ mã mắt đựng tiền tinh trong suốt, khiến người ta trong nháy mắt cảm thấy cổ họng cơ khát vô cùng.
Hắn vùi đầu ngậm lấy qυყ đầυ Hoa Tưởng mà hút, được bao bọc và bú ʍúŧ bất ngờ khiến thân thể Hoa Tường không kìm được run lên, hông khẽ nảy, tay túm lấy tóc Tần Trầm Đàn, chỉ cảm thấy cực sướиɠ.
Còn muốn, vẫn chưa đủ.
Cũng may Tần Trầm Đàn không để cậu chờ, từng chút từng chút hút vào, dịu dàng lại ấm áp, mềm mại lại có chút co dãn, qυყ đầυ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ liên tục như vậy, kɧoáı ©ảʍ leo lên đến tận cùng khiến hai bên cơ đùi Hoa Tưởng co giật.
Tần Trầm Đàn ngậm nguyên cây của cậu vào, tiếp tục tụt chiếc quần đang ở trên đùi cậu xuống, ném qua một bên.
Sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ tận sâu trong cổ họng khiến Hoa Tưởng ý loạn tình mê, đưa một chân gác lên lưng Tần Trầm Đàn, từ từ ưỡn hông, dươиɠ ѵậŧ cương cứng thọc vào rút ra trong khoang miệng ẩm ướt ấm áp của Tần Trầm Đàn, sướиɠ đến không còn là chính mình.
Tần Trầm Đàn nâng chân còn lại của cậu lên đặt ra sau lưng mình, mặc cho cậu đè đầu đâm thọc trong miệng mình, thậm chí vì có thể làm cậu sướиɠ hơn mà hóp má lại.
Bản thân Tần Trầm Đàn không thể hiểu được làm thế nào đứa nhỏ bị cắm huyệt lại có thể sướиɠ đến như vậy, dù sao thì nam và nữ có cấu tạo khác nhau, nhưng đứa nhỏ trả giá, Tần Trầm Đàn nhìn ở trong mắt.
Lần đầu giúp cậu khẩu giao, Tần Trầm Đàn ôm tâm lý muốn cho cậu ăn quen bén mùi, sau đó không còn nữa, thuần túy là muốn làm cậu sướиɠ.
Bao gồm cả việc liếʍ hậu huyệt cho cậu, cũng vì muốn làm cậu hài lòng.
Cậu đáng giá.
Hơi thở của Tần Trầm Đàn nóng rực, phun vật của Hoa Tưởng ra, ngậm lấy tinh hoàn của Hoa Tưởng, vừa ấm lại ướt mà mυ'ŧ nhẹ vào, kɧoáı ©ảʍ như muốn nổ tung.
Nhưng vẫn còn thiếu một chút, hậu huyệt ngứa.
Cảm giác được Tần Trầm Đàn phun tinh hoàn của mình ra, một đường liếʍ mυ'ŧ xuống phía dưới, Hoa Tưởng cầm lòng không đậu câu lấy hai chân của mình, đẩy mông lên.
Đối với việc cậu thức thời Tần Trầm Đàn rất hưởng thụ, hai tay hắn nâng mông Hoa Tưởng, đẩy cậu lên cao hơn, môi dừng trên hậu huyệt của cậu, vừa ấm áp vừa nhẹ nhàng, cọ xát đến mức lòng người ngứa ngáy.
Cũng may giây tiếp theo người đàn ông thè lưỡi ra, đầu lưỡi nhòn nhọn chọc thẳng vào bên trong nếp gấp không ngừng mấp máy. Kɧoáı ©ảʍ bùng nổ, dươиɠ ѵậŧ của Hoa Tưởng bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙.
“A… A…” Hoa Tưởng kiềm chế lại ẩn nhẫn mà thở gấp, hai tay siết chặt chân mình, dươиɠ ѵậŧ nảy lên, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn thẳng lên ngực, lên cổ Hoa Tưởng.
Đầu lưỡi của Tần Trầm Đàn tiếp tục tiếp tục xâm nhập vào bên trong hậu huyệt đang co thắt của cậu, toàn thân khô nóng đến mức sắp bốc hỏa.
Hắn lắc lư cái đầu, đầu lưỡi ngoáy vài cái trong hậu huyệt cậu rồi rút ra, thẳng người dậy, cởi phăng chiếc áo ngắn tay trên người, kéo tuột phần trước quần xuống, một tay đè lên đùi Hoa Tưởng, tay còn lại đỡ dươиɠ ѵậŧ to lớn, ngang ngược đâm vào mắt cúc của Hoa Tưởng.
Toàn bộ qυყ đầυ tiến vào, tiếp theo là thân gậy tráng kiện, căng ra từng tấc một mà cắm vào, kéo căng tầng mị thịt bị mất đi độ co dãn, nhưng đồng thời cũng rất sướиɠ, từng tấc mị thịt đều được chăm sóc đến.
Đâm vào, nghiền qua, sướиɠ đến cực hạn.
Hoa Tưởng mới vừa bắn, đã không còn tinh nữa, nhưng vẫn không khống chế được muốn bắn.
Tần Trầm Đàn thấy tình hình không ổn, nhanh tay kéo tấm chăn bên cạnh tới, đắp lên bụng Hoa Tưởng rồi đè xuống.
Hoa Tưởng bắn ra nướ© ŧıểυ thấm hết vào trong chăn.
Tần Trầm Đàn nhìn dấu vết tối màu trên chăn, chậm rãi đưa đẩy cánh mông, không để Hoa Tưởng phản ứng lại mình lại đi tiểu, đã bị hắn kéo vào trong vực sâu tìиɧ ɖu͙©.
Dươиɠ ѵậŧ trong chăn chậm rãi cương trở lại, Tần Trầm Đàn lấy chăn ra ném qua một bên, hai tay đè lên cặp đùi Hoa Tưởng ở trước người, đưa đẩy mông, mạnh mẽ tiến vào nhẹ nhàng lui ra.
Cơ thể Hoa Tưởng khẽ đong đưa theo động tác của hắn, đầu đặt trên gối, nhìn Tần Trầm Đàn ở trước người, vẻ mặt đê mê ngậm lấy ngón tay mình.
Tần Trầm Đàn bị cậu trêu chọc đến độ dươиɠ ѵậŧ như muốn nổ tung, liền vươn tay ra đút hai ngón tay vào miệng cậu, vừa cắm vào trong cậu.
Hoa Tưởng rút ngón tay mình ra, sắc khí lại hưởng thụ liếʍ mυ'ŧ ngón tay của Tần Trầm Đàn, tầm mắt mơ hồ, người đàn ông cũng mơ hồ nốt.
Mồ hôi đọng lại nơi hàm dưới của hắn, dươиɠ ѵậŧ vừa nóng vừa thô ra vào trọng đường ruột cậu, kɧoáı ©ảʍ nhanh chóng chồng chất, toàn thân trên dưới không có chỗ nào là không sướиɠ.
Tần Trầm Đàn hít thở thô nặng, trong miệng Hoa Tưởng thỉnh thoảng phát ra những tiếng ưm ha, tuy khống chế được âm lượng nhưng chiếc giường lại không biết cố gắng, rung lắc dữ dội kêu lên cót két.
Người đàn ông cắm vào vừa dữ dội vừa hung mãnh, đâm vào tận gốc, nguyên cây thật dài hoành hành bên trong đường ruột cậu, rồi lại rút ra, thân gậy to lớn sẫm màu nổi đầy gân xanh, nhuốm đầy dâʍ ɖị©ɧ trong suốt. Thái dương, phía sau lưng, bụng người đàn ông nhễ nhại mồ hôi.
Cơ bụng căng chặt, đường nét rõ ràng, vô cùng gợi cảm.
Bị Hoa Tưởng kẹp đến chịu không nổi.
Chặt quá.
Cũng da^ʍ quá rồi.
Toàn thân đứa nhỏ, mỗi một chỗ đều đang quyến rũ hắn.
Hai ngón tay Tần Trầm Đàn nhét trong miệng cậu, trêu đùa bên trong, một tay nắm lấy dươиɠ ѵậŧ Hoa Tưởng, thở hổn hển nói với cậu: “Ôm chân.”
Hoa Tưởng nghe lời ôm lấy chân mình, đôi mắt ngập nước nhìn hắn, đầu lưỡi khảy ngón tay hắn, dùng răng cắn nhẹ, theo bản năng kɧıêυ ҡɧí©ɧ hắn.
Mi tâm Tần Trầm Đàn nhẫn nhịn giựt giựt lên, cuối cùng đè nén ý tưởng muốn điên cuồng chơi cậu, cái giường này không chống đỡ được.
Hắn cúi người xuống, ôm lấy eo Hoa Tưởng, lật người lại, vị trí của hai người lập tức đảo ngược.
Hắn dùng giọng nói tràn ngập du͙© vọиɠ rót vào tai Hoa Tưởng: “Tự mình động đi nào, lẳиɠ ɭơ một chút, ăn chồng, chồng phun nướ© ŧıểυ cho em ăn.”
Hoa Tưởng bị lời hắn nói làm cho hưng phấn, thẳng người dậy, hai tay đè lên l*иg ngực rắn chắc ướt đẫm mồ hôi của Tần Trầm Đàn, từ từ đong đưa mông tới lui, lỗ thịt bị gậy nóng thô to nghiền qua, kɧoáı ©ảʍ lan tràn, phần eo tê rần.
Hoa Tưởng không nhẹ không nặng thở hổn hển, tiếp tục đong đưa, mắt nhìn Tần Trầm Đàn dưới thân.
Dươиɠ ѵậŧ của chồng.
Từ đầu đến đuôi bị cậu nuốt vào.
Chồng cũng nhìn cậu bằng ánh mắt tràn đầy du͙© vọиɠ sâu thẳm, bị cậu kẹp đến không chịu nổi càng thêm thở dốc.
Hoa Tưởng càng đong đưa càng nhanh, chiếc giường lại kêu cót két.
Nhưng hai người đang đắm chìm trong nɧu͙© ɖu͙© không rảnh quan tâm.
Hoa Tưởng nắm lấy bàn tay Tần Trầm Đàn đang đặt trên đùi mình, đặt lên trên dươиɠ ѵậŧ giữa háng.
Không chỉ huyệt muốn được hắn chơi, mà dươиɠ ѵậŧ cũng muốn được hắn an ủi.
Tần Trầm Đàn thuận thế nắm lấy, rất hài lòng với việc cậu chủ động.
Hơn nữa hiện tại đưa nhỏ càng ngày càng thả lỏng, còn biết quyến rũ hắn bằng những biểu hiện nhỏ nhặt.
Liếʍ môi, đôi mắt ngập nước nhìn thẳng vào hắn.
Càng đong đưa càng nhanh, dùng huyệt cọ tới cọ lui kẹp lấy dươиɠ ѵậŧ hắn, quả thực sướиɠ không chịu nổi.
Bàn tay to của Tần Trầm Đàn chậm rãi vuốt ve dươиɠ ѵậŧ cậu, vào lúc toàn thân Hoa Tưởng co giật bắn tinh lại bắn nướ© ŧıểυ, thuần thục kéo chăn bên cạnh tới để hút nước.
Không làm như vậy, đợi lát nữa cái giường này sẽ ướt sũng, không thể ngủ được.