Tần Trầm Đàn ngậm lấy cánh môi mềm mại của Hoa Tưởng mυ'ŧ nhẹ một cái, rồi đưa đầu lưỡi xâm nhập vào giữa hai cánh môi cậu, chuyển động ở bên trong như thể đang miêu tả hình dáng đôi môi cậu. Toàn thân Hoa Tưởng nhũn ra ý thức hỗn loạn, dưới sự dẫn dắt của người đàn ông mà mở miệng, làm đầu lưỡi Tần Trầm Đàn thuận thế chui vào khoang miệng cậu, trêu chọc lưỡi cậu, quấn chặt lấy nó.
Từng tấc cơ bắp trên người Hoa Tưởng đều ở trong trạng thái tê dại và thả lỏng tột độ, môi lưỡi quấn quýt có mùi kem đánh răng mát lạnh, còn có hơi thở nóng rực lại dịu dàng của người đàn ông.
Hức, thật làm người ta không chịu nổi mà.
Tần Trầm Đàn nằm trên người cậu, hai tay ôm eo cậu, kéo cậu về phía mình, chậm rãi ưỡn hông ở trên người cậu, vật cứng giữa háng cọ vào dươиɠ ѵậŧ giữa háng cũng nổi lên phản ứng của Hoa Tưởng, rồi lại cọ lên bụng cậu, mang lại cảm giác tồn tại mãnh liệt.
Hoa Tưởng bị hắn trêu chọc đến độ dươиɠ ѵậŧ trướng đến khó chịu, hậu huyệt cũng phát ngứa, hoài niệm dươиɠ ѵậŧ lớn mang đến cho cậu cảm giác tiêu hồn, đồng thời cũng khao khát bị hắn tiến công lần nữa.
Cánh tay mềm mại của Hoa Tưởng nâng lên ôm lấy cổ người đàn ông, rồi lại thả xuống, miệng há to, ngoại trừ đầu lưỡi quấn quýt lấy của hắn, tiếp xúc trong không trung, cái gì cũng không làm được.
Cậu bị người đàn ông khống chế chặt chẽ dưới thân, đi theo tiết tấu của hắn.
Tần Trầm Đàn cúi đầu, vùi mặt vào hõm cổ cậu, Hoa Tưởng vô thức ưỡn cổ về phía sau, hai tay nắm lấy cái gối, đuôi mắt ửng hồng, khóe mắt ươn ướt.
Nụ hôn nóng bỏng rơi vào trên cổ cậu, cánh tay ôm eo cậu của người đàn ông buông ra, đẩy quần áo của cậu lên, bàn tay to nóng hổi quét qua da thịt trên eo cậu, nơi chúng đi qua, cảm giác tê dại càng thêm trầm trọng. Hầu kết trên cổ bị hắn khẽ hôn, cảm giác đã mềm nhũn đến mức không còn là của mình nữa.
Những ngón tay thon dài của Hoa Tưởng bấu chặt vào chiếc gối, theo nụ hôn nóng bỏng của người đàn ông di chuyển xuống, cậu liền ưỡn ngực ra.
Cây quạt trên ghế vẫn đang quay, phát ra tiếng lách cách rất nhỏ.
Hoa Tưởng nằm trên giường, quần áo chất đống trên xương quai xanh, lộ ra một mảng ngực cùng một đoạn eo nhỏ nhắn mềm mại.
Dưới ánh đèn lờ mờ, da thịt cậu sáng lên với ánh hào quang, và nổi bật phía trên khuôn ngực, một trái một phải, chính giữa quầng vυ' có kích cỡ bằng đồng tiền xu một đồng, là núʍ ѵú nhỏ tinh xảo màu hồng anh đào đang dựng đứng.
Cùng với quầng vυ', Tần Trầm Đàn cuốn cả một bên núʍ ѵú của cậu vào trong miệng mυ'ŧ hút.
“A ~” Cơ thể Hoa Tưởng khẽ run lên, tiếng rêи ɾỉ buột miệng thốt ra, nơi bị hút nhanh chóng bùng nổ kɧoáı ©ảʍ tê dại, làm người ta như muốn lên tiên, muốn ngừng mà không được.
Tần Trầm Đàn tiếp tục liếʍ mυ'ŧ, thỉnh thoảng dùng đầu lưỡi chà chà, toàn thân hắn khô nóng không chịu nổi.
Vật nhỏ như vậy không đủ ăn.
Nếu không phải còn có chút lý trí, hắn đã cắn Hoa Tưởng sưng lên rồi, mà không phải kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy.
Đứa nhỏ chắc sướиɠ lắm đây, tiếng rêи ɾỉ không ngừng, cũng may là cậu vẫn duy trì được chút tỉnh táo, cố ý khống chế âm lượng.
Chính vì cậu có thể khống chế nên Tần Trầm Đàn cứ có cảm giác cậu đang quyến rũ mình.
Rên làm gì?
Không thể chịu đựng được.
Nhất định phải kêu lên từng tiếng từng tiếng.
Tần Trầm Đàn hút thật mạnh núʍ ѵú bị hút sưng của cậu, toàn thân Hoa Tưởng run lên, thở dồn dập kêu ra tiếng: “A…”
Lần này có hơi không khống chế được âm lượng.
Vừa đau vừa sướиɠ, trong nháy mắt đó, cậu gần như muốn xuất tinh.
Tay Tần Trầm Đàn xâm nhập vào trong cạp quần phía sau cậu, xoa nắn mông cậu, rồi trượt đến háng cậu, cầm lấy vật cứng của cậu, chậm rãi tuốt. Toàn thân Hoa Tưởng run rẩy, núʍ ѵú cũng bị người đàn ông đổi sang bên kia hút.
Cậu ưỡn ngực, không quên nẩy hông lên xuống, đưa đẩy trong tay hắn.
Lòng bàn tay nóng hổi gần như bao bọc nguyên cây của cậu, dùng sức vừa phải nắm lấy vật của cậu chậm rãi di chuyển, có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ vô hạn trong cơ thể con người.
Hoa Tưởng nhịn không được, luồn tay vào trong mái tóc xõa tung của Tần Trầm Đàn, gãi gãi da đầu người đàn ông, nhẹ giọng nói như muỗi kêu, âm giọng tràn đầy du͙© vọиɠ cùng khao khát: “Chồng ơi, liếʍ cho em đi.”