Ryou - Hành Trình Trở Thành Ma Thần

Chương 60

- Tập trung! Tập trung vào! (Waita)

Hiện tại, lớp của Ryou đang đi săn quái. Hôm qua sau khi nhanh chóng chuẩn bị cho lễ hội, Waita nghĩ ra cách này để không nhàm chán.

Vì việc chuẩn bị quá dễ dàng với sự trợ giúp của ma thuật, Wauta không muốn học sinh phải tự ti vì việc nấu ăn dồn toàn bộ vào Ryou. Thế nên anh kiếm việc cho bọn họ làm, và đó là tự đi săn nguyên liệu.

Tất nhiên nguyên liệu của bọn học sinh cấp trung đi săn thì không thể bằng Kraken huyền thoại của Ryou được nhưng việc này chủ yếu là về tinh thần. Dù là bá chủ thế giới ngầm, Waita cũng là một giáo viên muốn học sinh vui vẻ.

- Thầy ơi! Nhiêu đây chưa đủ à? (Yuna)

- Chưa. Sự kiện này rất lớn, rất nhiều nhân vật sẽ tham gia. Trường chúng ta là một trong những ngôi trường có tiếng tăm nhất Nhật Bản đấy (Waita)

- Đâu phải chúng ta làm cho tất cả bọn họ đâu? (Yuna)

- Đó là vì mấy em chưa nếm thử món ăn của Ryou thôi (Waita)

- Thầy thử rồi?!? (Yuna)

- Ừ. Trùng hợp, trùng hợp (Waita)

Yuna nheo mắt nhìn Waita nghi ngờ, tò mò quan hệ giữa Waita và Ryou. Nhưng rồi cô lại chuyển sự tập trung sang Athara.

Trên đường đi, Athara liên tục làm phiền Ryou dù cho cậu không hề quan tâm. Điều đó làm Yuna có chút khó chịu, cô không biết đó có phải ghen tị hay không.

Rồi ánh mắt của cô và Athara chạm nhau, hai người nhìn nhau một lúc lâu. Yuna giơ hai ngón tay lên chĩa vào mắt mình, rồi chỉ qua Athara, làm vẻ "tôi đang quan sát cô đấy".

Athara hiểu ý, nhưng thay vì tránh xa ra thì cô nhếch mép cười đều rồi luôn miệng làm phiền Ryou. Giờ thì Athara và Yuna trở thành kẻ thù, nhưng ở trên một mặt trận khác không phải bạo lực.

Về Ryou, cậu vừa nhắm mắt vừa bước đi, không quan tâm bất cứ thứ gì ở xung quanh. Vì để thử thách hơn mônt chút, Ryou cho Ryou, Athara, Yuna, Yuri và Hikaru ra ngoài rìa, chỉ được làm hỗ trợ.

- Nhưng mà... mỗi loại nguyên liệu một ít thế này thì thực đơn phải làm sao? (Yuna)

Nhận thấy mình không đủ can đảm như Athara, cô bỏ cuộc và quay sang Waita.

- Làm món gì thì khách cũng sẽ ăn hết thôi (Waita)

Đầu bếp không giống các class khác, nó hoàn toàn không có thăng cấp. Đầu bếp là đầu bếp, chỉ cẩn vậy cũng đủ làm ra những món ăn tuyệt hảo. Vậy nên món ăn của Ryou chính là món ăn ngon nhất và hiệu quả nhất trên Trái Đất.

- Thầy tự tin hơi quá rồi đấy. Nhưng em vẫn mong được nếm thử một lần (Yuna)

- Được rồi! Ngừng chém gϊếŧ đi nào, chúng ta qua bãi khác (Waita)

Họ đang đi săn trong những bãi quái của tập đoàn Hikita vì Hikita có một chút gọi là nhà đầu tư cho ngôi trường.

Để giữ những bãi này ở tình trạng ổn định, họ chỉ săn vừa đủ quái ở mỗi bãi rồi chuyển sang bãi khác. Chỉ một bãi là không đủ nguyên liệu.

- Chúng ta đã qua mười mấy bãi rồi, chẳng lẽ thầy muốn đãi cả quận một bữa tiệc? (Hikaru)

- Không phải là đãi, họ sẽ phải trả tiền để được ăn (Waita)

Cả lớp đành im lặng trước sự lạc quan và tự tin của Waita. Đám học sinh đứng dậy, cầm trang bị lên rồi mệt mỏi cất bước đi.

- Khoan đã! Thầy tự tin, nhưng chúng em thì không. Ít nhất cũng phảu để chúng em nến thử một lần chứ? (Athara)

- Đúng đấy! (?)

- Hmm (Waita)

Waita quay sang nhìn Ryou. Cậu thở dài một hơi rồi nắm chân một con sói gần đó xách lên. Thấy hành động của cậu, mọi người đều có phần mong đợi.

Cậu rút súng ra bắn một phát vào đầu để nó chết hẳn. Dùng con dao găm cấp huyền thoại, cậu cạo lông, tách da, rút xương và moi ruột với tốc độ mà cả Hikaru cũng không nhìn được.

Lấy từ không trung ra một số loại nguyên liệu và gia vị không bình thường, cậu ném hết vào đống thịt đã được xử lí hoàn hảo. Sau đó, cậu cầm món thịt lên và dùng Hỏa Trảo nướng qua.

Quá trình đơn giản, cậu cũng không nhớ mình đã cho vào gia vị gì, nhưng nhờ class Đầu bếp mà nó đã trở thành một món thịt nướng tuyệt hảo. Màu sắc đẹp mắt, mùi hương tỏa ra ngào ngạt.

Cậu cắt nó ra làm 25 phần rồi ném cho đám học sinh đang chảy nước dãi, Waita cũng có phần. Cả đám nhìn nhau, rồi lại nhìn miếng thịt trên tay, ánh mắt toát lên vẻ "ăn được chưa?".

- Ăn đi nhìn gì? (Ryou)

Người đầu tiên bắt đầu hành động là Waita. Anh ta xé miếng thịt nhỏ nhoi ra làm đôi rồi mới bỏ một miếng vào miệng.

- Ngon như thế này ăn hết trong một lần thì phí quá (Waita)

Một nụ cười thỏa mãn nở trên mặt anh ta. Hai mí mắt nhắm lại, tai và mũi lại giật giật, nhìn như một con cún con.

Thấy phản ứng của Waita, những người khác cũng bắt đầu ăn. Những nụ cười thỏa mãn hiện ra, họ bận thưởng thức đến mức không có một lời nói.

- Con người có thể làm được những việc như thế này? (Yuna)

- Tớ có thể săn cả Nhật Bản chỉ để ăn một miếng nữa (Yuri)

- Cái này có thể gây nghiện đấy. Quá nguy hiểm (Hikaru)

- Hahaha. Em nghĩ có ai dám động vào Ryou chứ? (Waita)

- Không phải nguy hiểm cho Ryou, cho những người ăn nó kìa. Không được ăn lần nữa họ sẽ nổi điên mất. Những người khác vẫn chưa hoàn hồn lại kìa (Hikaru)

- Cậu lo làm gì. Chỉ những người tinh thần quá yếu mới nổi điên thôi. Hơn nữa, lễ hội phải có một chút điên khùng chứ! (Yuna)

- Đúng đấy. Những việc đó để thầy lo, em chỉ cần gϊếŧ thật nhiều quái thôi (Waita)

Sau đó, họ đánh thức những người khác dậy rồi tiếp tục đi săn. Tinh thần mọi người được nâng cao đến đỉnh điểm, những tiếng cảm thán và bàn tán có thể nghe thấy mọi lúc.

Hôm sau, lễ hội bắt đầu.