Bạch Thanh Thanh phát dục sớm, thành thục cũng sớm. Mười bốn mười lăm tuổi liền bắt đầu kết giao bạn trai yêu đương. Cho đến khi nàng cũng cậu con trai đang học cao trung của lão quản gia làʍ t̠ìиɦ trong gara xe bị Bạch lão gia phát hiện, liền đã xảy ra loại chuyện này.
Ngày đó sau khi uống xong ly sữa bò rồi đi ngủ, nàng cảm thấy có ai đó đang cởϊ qυầи áo của mình, vuốt ve hai vυ', xoa bóp hoa huyệt.
Bạch Thanh Thanh vốn tưởng rằng đó là bạn trai của mình, liền lầm rầm kêu người nọ tránh ra. Kết quả, người nọ không những không đi, còn tách hai chân của nàng ra, cúi người xuống liếʍ láp tiểu huyệt.
Người nọ liếʍ láp thực sự không tồi. Đầu lưỡi men theo chân tâm phác hoạ khắp tiểu huyệt, kɧıêυ ҡɧí©ɧ hoa tâm sâu bên trong, chỉ một lát sau đã làm cho nàng xuân triều mãnh liệt.
Nhưng thời điểm nàng mở mắt ra liền sợ đến ngây người, Người đang ghé vào giữa hai chân của nàng, liếʍ láp tiểu huyệt đến thoải mái chính là mái đầu hoa râm của Bạch lão gia.
Bạch lão gia tử hơn 50 tuổi mới sinh được một đứa con gái là Bạch Thanh Thanh. Từ nhỏ nàng đã là hòn ngọc quý trên tay. Bạch Thanh Thanh dù có nghĩ cũng không thể ngờ phụ thân mình hiền từ, hoà ái hằng ngày của mình lại có thể ngậm lấy tiểu huyệt mυ'ŧ đến say mê không bỏ.
Nhìn thấy Bạch Thanh Thanh đã tỉnh lại, hắn không chỉ không có tránh đi mà còn vui vẻ tiến đến trước mặt nàng, nhéo nhéo cái cằm nhỏ, dùng đôi môi còn dính đầy da^ʍ thuỷ dán lên cái miệng nhỏ của nàng, đem đầu lưỡi chen vào càn quấy bên trong. Trong miệng còn không ngừng nói nhảm: “Bé con, da^ʍ thuỷ của ngươi thực ngọt, tự mình nếm thử xem.”
Bạch Thanh Thanh không muốn cùng hắn phát sinh loại quan hệ này. Nhưng nàng lại phát hiện cả cơ thể mình không có chút sức lực nào. Không chỉ vậy, thân thể còn nổi lên phản ứng. Hai vυ' bỗng nhiên rất ngứa, muốn được người khác xoa xoa. Tiểu huyệt tê dại vô cùng, giống như có ngàn vạn con kiến đang cắn ở bên trong, hận không thể có côn ŧᏂịŧ của nam nhân lập tức cắm vào.
Xong việc mới biết được, Bạch lão gia tử sợ Bạch Thanh Thanh chống cự, cho nên ở trong sữa bò của nàng lén lút hạ dược.
Cho nên đêm hôm đó, Bạch lão gia tử thao nàng thật sự thuận lợi. Chỉ vừa cắm vào tiểu huyệt vài cái, rất nhiều da^ʍ thuỷ chảy ra. Mà bạn trai của Bạch Thanh Thanh chỉ là một nam tử mới lớn, cởϊ qυầи liền xông thẳng vào, không hề có kinh nghiệm phong phú như Bạch lão gia.
Vì thế sau khi Bạch Thanh Thanh cùng hắn hôn môi, toàn thân đều mềm nhũn, yêu kiều nằm ở trên giường, mặc kệ hắn đem côn ŧᏂịŧ cắm vào.
Đêm hôm đó Bạch Thanh Thanh ở dưới thân hắn rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ cả một đêm, bị hắn lăn lộn thao lộng rất nhiều lần. Dâʍ ŧᏂủy̠ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ướt cả một cái ga trải giường. Mà Bạch lão gia thường ngày là một nam nhân ôn tồn lễ độ, ở trên giường liền hoàn toàn thay đổi, không ngừng ở bên tai Bạch Thanh Thanh nói lời cợt nhả.
“Bảo bối ngoan. Tiểu huyệt của ngươi chặt như vậy, có phải muốn đem côn ŧᏂịŧ của ba ba bấm gãy hay không?”
“Con gái ngoan, có muốn ba ba dùng lực một chút, có muốn sảng một chút…”
“Thanh Thanh, ăn thật nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ba ba, sinh cho ba ba một hài tử được không?”
Bạch Thanh Thanh rất muốn biết rốt cuộc hắn có phải phụ thân thân sinh của mình hay không? Sẽ có người cha nào có thể làm loại chuyện này với con gái của mình hay sao?
Mà cũng từ hôm đó, nàng cũng bị ba ba dẫn lên con đường hoang da^ʍ vô đạo.
Cơ hồ mỗi đêm Bạch lão gia đều sẽ đến phòng nàng cùng nhau làʍ t̠ìиɦ. Hắn rõ ràng đã lớn tuổi như vậy, tại sao tinh lực ;ại có thể tràn đầy như thế? Bạch Thanh Thanh nghi ngờ hắn đã sử dụng thuốc. Nhưng mà sự thật chính là như vậy. Để có thể được thao lộng đứa con gái mỹ miều của mình, hắn mỗi ngày đều sẽ uống thuốc, đồng thời cũng hạ dược lên người nàng.
Vì thế Bạch Thanh Thanh thân mình cứ như vậy bị hắn làm cho càng lúc càng dâʍ đãиɠ bất kham, thậm chí chỉ cần bị Bạch lão gia tử xoa xoa vυ' là có thể cao trào, da^ʍ thuỷ dầm dề.
Đương nhiên laoij sinh hoạt này cũng không thể kéo dài được lâu. Vài năm sau, Bạch lão gia tử cơ bản bị Bạch Thanh Thanh đào rỗng thân mình, thao lộng Bạch Thanh Thanh cũng không hăng hái như trước. Nhưng bởi vì hắn vẫn tiếp tục hạ dược nàng, cũng là hắn chơi hỏng thân thể của nàng.
Tiểu huyệt của nàng một ngày cũng không thể rời xa côn ŧᏂịŧ của nam nhân. Vì thế đối với đứa con gái mà mình cưng chiều vô hạn, Bạch lão gia tử liền bắt đầu giúp Bạch Thanh Thanh tìm kiếm nam nhân mà nàng thích. Mặc kệ bọn họ vui không vui, chỉ cần Bạch Thanh Thanh vui là được.
Thậm chí có một lần cha con bọn họ vì muốn chia rẽ một đôi tình lữ yêu đương sâu đậm, Bạch lão gia cư nhiên ở ngay trước mặt nam tử kia thao lộng bạn gái của hắn. Bạch Thanh Thanh cũng hạ dược nam tử kia, làm cho hắn nhất trụ kình thiên, khoá ngồi ở trên người hắn.
Nàng một bên kẹp chặt côn ŧᏂịŧ của nam nhân, một bên kɧıêυ ҡɧí©ɧ cô gái kia: “Hiện tại bạn trai ngươi đã là của ta. Ngươi cũng đã bị ba ba ta chơi thành một chiếc giày rách nát. Bạn trai ngươi sẽ không cần ngươi nữa…”
Bạch Thanh Thanh nhớ rõ sau đó nữ hài kia vì phẫn uất mà tự sát. Nam tử kia cầm dao tìm đến nhà nàng, muốn báo thù cho bạn gái, bị bảo an ngăn lại, đánh cho thừa sống thiếu chết, cũng không biết bị đưa đi nơi nào…
Lúc này, Bạch Thanh Thanh bị đường bá ở phía sau hung hăng nhéo hoa hạch, kêu đau kẹp chặt tiểu huyệt, kết thúc hồi ức về những năm tháng hoang đường ngày đó.
Nàng đã bị đường bá làm bừa bãi một hồi lâu, bị thao đến không khép được miệng. Nước bọt từ trong miệng chảy ra, rơi trên khuôn mặt không còn chút sinh khí của Bạch lão gia.
Nàng yên lặng nhìn gương mặt của người trong quan tài. Người đã chết nhưng lại rất sạch sẽ, đem nàng một thân ô trọc để lại thế giới này… Sống không bằng chết…